Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 156: U Hỏa Tà Thần Đột Kích




Sau khi Hải bị hạ, Tiên Đế một lần nữa xông lên. Phía sau nàng xuất hiện một thanh bảo kiếm khổng lồ mang theo tiên uy vô tận. Dưới sự hối thúc của nàng Tiên Chi Huyền Kiếm thét dài một tiếng rồi đâm thẳng vào Cổ Thần. Cổ Thần ngoái đầu nhìn qua, giơ một trảo đón lấy mũi kiếm. Âm thanh sắc nhọn rít lên trong không khí, bảo kiếm xoay tròn dữ dội, rõ ràng đã phá thủng một chút cương khí hộ thể của hắn.

• Phá cho ta.....

Tiên Đế ánh mắt quyết liệt, chớp mắt gia tăng lực đạo muốn xiên chết Cổ Thần.

• Nhãi nhép.....

Cổ Thần buông một câu lạnh lùng, cánh tay toát ra sức mạnh vững chắc, ngũ chỉ chầm chậm bóp lại. Chỉ nghe " Crắc" một tiếng, Tiên Chi Huyền Kiếm lập tức bị nghiền cho nứt vỡ.

.... Bùm....

Rốt cuộc cũng không thể trụ lại nổi, Bảo kiếm liền nổ tung, hóa thành vô số mảnh vụn. Chớp mắt đó Tiên Đế đã nhanh chóng khống chế tất cả số mảnh vụn đó biến chúng thành những thanh kiếm sát na xuyên thẳng tới Cổ Thần. Đây chính là chiêu trong chiêu, sau khi chiêu đầu bị phá chiêu thức giấu bên trong sẽ phát động khiến đối thủ không kịp trở tay. Bởi vì khoảng cách gần trong gang tấc, Cổ Thần không có không gian tránh né nên bị vô số bảo kiếm đâm lên người chi chít như nhím.

Cổ Thần rốt cuộc nổi giận, Thân thể bạo phát ra lực lượng ẩn giấu, cơ bắp liền đó to ra một vòng. Vô số kiếm lao tới đều bị trấn cho vỡ nát. Chân đạp không chạy tới chỗ Tiên Đế với khí thế vạn mã truy phong. Tiên Đế tức thì biến sắc, lấy ra Thiên Linh Phù. rồi kích phát năng lượng bên trong. Cổ phù lập tức tan rã biến thành một đạo lam quang ùng ùng quét về phía Cổ Thần, nàng nhanh chóng lợi dụng thời cơ chạy ra xa khỏi hắn.

Cổ Thần giận quát một tiếng, mạnh mẽ đối diện với linh quang phù lực, tựa như bị va phải bởi một đoàn tàu Cổ Thần không ngừng bị đẩy lùi lại. Xuyến giáp trên tay hắn bị lực ép bào mạnh làm cho tóe lửa, cương khí hộ thể liên tục vỡ ra rồi lặp lại.

• Bạo cho ta...

Ánh mắt Cổ Thần mở to chòng chọc, Hai tay xé mạnh đem linh quang phù lực xé thành hai nửa tan biến giữa không trung. Hắn đứng lơ lửng, xung quanh bao trùm hắc vụ lượn lờ, trên hai bàn tay vẫn còn bốc lên khói trắng, thoạt nhìn âm trầm đúng như khí chất ma thần. Tiên Đế mặc dù đang đứng cách xa tuy nhiên vẫn bị khí tức của hắn dọa sợ, không tự chủ lùi lại một bước đề phòng.

Lúc này ngọn núi chỗ Hải rơi xuống rốt cuộc có động tĩnh, nổ vang một tiếng hắn đã từ dưới đất bay lên. Kim Cô Bổng dưới sự khống chế của hắn lập tức lao vào mây trắng. Chớp mắt một cái kim côn vạn trượng từ trên trời ầm ầm rớt xuống đầu Cổ Thần. Kim côn khổng lồ nặng hơn vạn tấn, chỉ cần đụng ghẹ thôi cũng đủ làm người ta tan xương nát thịt. Cổ Thần ở bên dưới bị khí áp ào ạt, vung tay lực gánh vạn nhạc. Khi hắn chạm vào Kim Cô Bổng đại đị dưới chân hắn dù cách một khoảng không vẫn bị nện lõm xuống thành một cái hố rộng mười dặm. Hộ giáp phủ trên người hắn bị cơ bắp cuộn lên xé rách tơi tả. Sức mạnh của hắn quả thật không thể phỏng đoán được, vậy mà có thể bật lại được Kim Cô Bổng. Kim Cô Bổng sau khi bị hất bay liền trở lại tay Hải. Hắn đưa tay tiếp nhận sau đó phá không lao về phía Cổ Thần, muốn giáp lá cà với y. Tuy nhiên trong tích tắc đó vẻ mặt hắn bỗng nhiên biến đổi, bên trong dường như đang có một cổ lực lượng công phá ra ngoài.

• Aaaaaa....

Rốt cuộc hắn hét lớn một cái, lồng ngực lập tức xuất hiện một lỗ hổng. Chỉ thấy U Hỏa Tà Thần từ bên trong xông phá ra ngoài, Hải sau đó vô lực khuỵu xuống.

U Hỏa Tà Thần sau khi rời khỏi cơ thể Hải liền chạy tới diện kiến Cổ Thần.

• Đại nhân, đến bây giờ mới diện kiến mong ngài lượng thứ.

Hắn cúi gập người cung kính nói. Trong lúc đó phía bên kia Tiên Đế cũng đã chạy qua đỡ lấy Hải đang vô cùng suy nhược.

• Ngươi vừa làm gì.

Cổ Thần nhíu mày dò hỏi.

• Khi ngài còn chưa giáng lâm ta từng bị Thiên Tước Thần Thú đả thương cuối cùng bị tiểu tử này lợi dụng cơ hội muốn cắn nuốt ta. Ta lúc đó lực bất tòng tâm bèn tương kế tựu kế giả vờ như đã bị thôn phệ hòng ẩn nấp bên trong cơ thể hắn. Vừa nãy ta phát hiện hắn không đề phòng liền đột phá đi ra, tiện thể gửi lại bên trong nội thể hắn một nhúm U Minh Hỏa. Hắn hiện tại đã không còn là trở ngại của ngài nữa.

Nghe hỏi U Hỏa Tà Thần liền kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Cổ Thần biết, trong lời nói còn mang chút hãnh diện.

• Hắn vốn dĩ không hề là trở ngại của ta, chỉ là một chút phiền phức nhỏ mà thôi. Ngươi làm tốt lắm, xứng đáng với danh nghĩa quân sư của ta...

Cổ Thần bác lại lời nói của U Hỏa Tà Thần, lời lẽ có chút xem thường. U Hỏa Tà Thần bị nói như vậy vẫn không tỏ ra thái độ gì vẻ mặt nịn nọt bước sang đứng cạnh Cổ Thần như một tôi tớ.

• Đại nhân, Nhân Đế hiện tại đã tiêu tùng, không còn ai có thể chống đối lại ngài. Chuyện ngài thâu tóm thiên địa này đã là nước chảy thành sông.

Sau lưng Cổ Thần, U Hỏa Tà Thần a dua nói.

• Nhân Đế chẳng qua chỉ là một khối phiền phức hơi lớn mà thôi, chẳng có gì quan trọng. Lần trước là bởi vì ta bất cẩn nên mới bị hắn phong ấn. Bây giờ sẽ không như thế nữa. Lần này ta sẽ luyện hóa tất cả sinh linh ở Minh Giới trở thành sức mạnh của mình sau đó sẽ rời khỏi đây tìm những thế giới khác.

Cổ Thần cao ngạo nói, thái độ không đặt bất cứ thứ gì trong mắt.

• Luyện hóa tất cả sinh linh, vậy Cổ Yêu Tộc làm sao có thể duy trì.

U Hỏa Tà Thần không hiểu hỏi.

• Chỉ cần ta đủ mạnh ta có thể chiếm lấy những thế giới khác, Cổ Yêu Tộc vẫn sẽ tiếp tục truyền thừa xuống.

Cổ Thần thản nhiên.

• Nói vậy ngoại trừ Minh Giới, vẫn còn thế giới khác chúng ta không biết.

U Hỏa Tà Thần ngạc nhiên hỏi.

• Đúng vậy, có một vị đại nhân đã nói cho ta biết ở bên ngoài bầu trời kia còn tồn tại rất nhiều thế giới, Minh Giới chỉ là một nơi nhỏ bé dưới đáy giếng vũ trụ mà thôi.

Cổ Thần đáp, đoạn ngẩn đầu nhìn lên trời, nơi đó mới chính là nơi hắn khao khát.

• Nhưng ta e rằng ngài khó mà thực hiện được.

U Hỏa Tà Thần đột nhiên lắc đầu nói.

• Vì sao...

Cổ Thần lập tức không vui gằn giọng.

• Vì ngươi nhất định phải nằm lại Minh Giới.

Phút chốc U Hỏa Tà Thần tỏa ra sát ý kinh người, Hắn lập tức xuyên qua không gian đánh thẳng vào Cổ Thần, cánh tay xuyên qua lồng ngực hắn.