Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 82: Động Thiên - Âm Mưu




Hải xuyên qua điểm đen trận pháp. Chỗ này giống như là một cái cổng kết nối, khi xuất hiện thì hắn đã ở một nơi khác rồi. Ở đây thoáng qua nhìn giống như một một động thiên hình vòm. Kích thước không quá lớn cũng không nhỏ, chí ít thì cũng đủ để cho một ngàn người đứng mà không cảm thấy chật chội.

Trong đây gần như là một không gian kín, không hề có lối vào. Cũng không có long mạch chi khí. Tất cả mọi thứ đều là một sự tĩnh lặng chết chóc. Tia ma khí kia xuất phát từ nơi này, nói chính xác hơn là xuất phát từ một bộ hài cốt nhìn như rồng nằm ở trung tâm nơi này.

Bộ long cốt kia rất là lớn, gần như chiếm hết một phần ba động thiên. Tuy chỉ còn là xương khô nhưng ma khí tụ tập quanh nó lại giống như thực thể sống, cứ chuyển động liên tục. Hải nhíu mày, hắn cảm thấy bộ xương này có vấn đề. Dưới nền đất phạm vi năm trượng xuất hiện rất nhiều đường rãnh chằng chịt, liên kết với nhau tạo thành một dạng đồ án giống như trận pháp. Bên trong khe rảnh đổ đầy một thứ chất lỏng giống như máu. Chúng không ngừng chuyển động liên tục tạo nên một lực lượng phong ấn nào đó áp chế lên bộ long cốt. Nếu suy đoán không lầm, chỗ này có lẽ là cấm địa của Long Tộc, nơi phong ấn một thứ gì đó.

Nhìn vào bộ long cốt, Hải lại liên tưởng đến cái tên “ Cổ Ma Long “ mà gã Mạc Lôi kia đã nhắc đến.

Hải lặng im suy nghĩ một chút, hắn đoán Thạc Oánh và Mạc Lôi chắc chắn có âm mưu gì đó, tuy nhiên thật sự có quan hệ với long cốt này hay không thì hắn thật sự không rõ. Chỉ là nếu đó có là nó thì hắn cũng không sợ. Mặc dù dao động từ nó cho thấy nó không yếu, nhưng không phải hắn đánh không lại. Cửu Ngụy như thế mà hắn còn đánh cho bỏ chạy, một bộ xương thì có thể làm gì.

Đúng lúc hắn sắp sửa rời đi, bên trong động thiên chợt vang lên tiếng động lạ.

Đó là âm thanh của một con chuột. Hải hơi ngạc nhiên xen lẫn nghi hoặc. Ở cái chỗ như vậy, bốn bề đều bị bịt kín, hầu như không có lối ra, lại xuất hiện một con chuột. Dùng đầu gối suy nghĩ cũng có thể đoán được chuyện này nhất định có bất thường.

Trong tích tắc, Hải ẩn thân, đem tất cả khí tức của bản thân xóa sạch. Hắn muốn biết con chuột này định làm gì.

... Roạt, roạt....

Vài hơi thở sau, bên dưới một chỗ trên vách động thiên xuất hiện một con chuột to hơn một con mèo, toàn thân nó bao phủ một lớp vảy cứng, hai chi trước có móng rất lớn. Nó là một chủng dị thú ở Côn Sơn, Xuyên Giáp Thử. Sau lưng nó là một cái hang nhỏ, chỉ to hơn nó chút xíu. Nhìn bề mặt hang cho thấy nó đã được đào khá lâu và con chuột này cũng đến đây không chỉ một lần.

Xuyên Giáp Thử rất nhanh rời khỏi miệng hang, nó đi thẳng đến chỗ trận pháp kia. Với động tác thuần thục nó móc ra từ trong cái túi dưới bụng một lọ nhỏ, màu đỏ bầm. Không do dự, con chuột liền đổ tất cả chất dịch trong lọ vào con rãnh trận pháp, một tia uế khí bốc lên sau đó xâm nhập vào trong huyết dịch của trận pháp. Lập tức trận pháp xuất hiện giao động, lực lượng bên trong hỗn loạn một chút. Một dạng xung chấn bạo phát khiến con chuột bị đẩy lăn lù cù. Nó sau đó liền hoảng sợ quay trở lại hang rồi chui vào, biến mất tăm.

Hải yên lặng quan sát từ đầu tới cuối. Con chuột này rõ ràng là đang cố ý muốn phá hủy trận pháp. Nhìn trang thái hỗn loạn của trận pháp bây giờ cũng đủ để phán đoán. Mất khoảng một tuần trà, dao động từ trận pháp mới chấm dứt. Mặc dù nó không bị phá hủy nhưng lực lượng yếu hơn không ít. Nếu tiếp tục thêm vài lần nữa, nếu không tự sụp đổ thì cũng bị ma khí trong bộ long cốt phá hủy.

Con chuột đó tuy đã khai linh, nhưng cũng không đủ thông minh và lý do để đi phá hủy trận pháp. Mười phần có tám là do người khác thao túng. Chỉ là trong đồn đại Xuyên Giáp Thử có khả năng đào đến bất cứ đâu, hiện tại cho thấy đồn đại là có thật.

Hải cũng không có điều tra xem ai là người đứng sau việc này. Chuyện trận pháp có bị phá hay không cũng chẳng để ý. Bởi vì trong quan niệm hiện tại của hắn thì chỉ cần có thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều sẽ không còn tác dụng. Tuy nhiên hắn cũng không quá chủ quan. Trước khi rời khỏi động thiên, hắn đã âm thầm động tay động chân với bộ long cốt.

Mấy ngày sau, Hải vẫn tiếp tục sinh hoạt bình thường ở trạch viện của mình. Về vấn đề bên dưới Mạch Long Cốc hắn không hề nói cho ai biết, cũng chẳng rảnh rỗi đi điều tra. Tất cả những việc hắn làm chính là chờ đợi.

Rốt cuộc đến ngày thứ mười sáu, Hãng Thiên xuất quan.

Bởi y là tộc trưởng, vừa đi ra liền có người báo cáo về tình hình của Long Tộc. Lập tức vào chiều ngày hôm đó, y một mình tới tìm Hải.

Lúc chuẩn bị đi đến, trong lòng Hãng Thiên ít nhiều mang một chút tức giận. Đây rõ ràng là đang đánh vào mặt y. Bởi vậy lúc đến bộ dạng rất là hùng hổ, thế nhưng đến lúc gặp được Hải, gặp mặt Tiểu Thanh. Sự hùng hổ ấy lập tức tiêu tan. Trong lòng chỉ còn lại sự xót xa, đau đớn.

Tiểu Thanh lại chính là nữ nhi của y, sau bao nhiêu năm trời xa cách. Đứa nhỏ mà chính y cũng tưởng mình đã quên mất.