- Cứ nhu mềm như vậy chẳng phải tốt sao? Ai chả biết em là vợ cũ của tôi... sợ cái gì mà cứ phải gồng mình cứng rắn?
Cô Mặc lại chăm chú đưa mắt vào trong đoạn phim nóng. Cả gương mặt của Tuyết Nhàn đỏ bừng.
- Mà trong đoạn phim đó là do tôi say, anh cưỡng hiếp tôi!
- Thì sao? Em có thể kiện tôi ra tòa sao? Nghe Cố Mặc nói vậy cô lập tức câm nín. Đúng vậy, cô không thể kiện anh ra tòa. Ai mà không biết thế lực của Cố Gia lớn mạnh bao nhiêu. Thậm chí đến cả thẩm phán cũng chẳng dám động tới Cố Mặc nữa.
Nhưng... đời nào cô lại để anh dắt mũi mình chứ? Không dùng cách này thì sẽ có kế khác. Đã không cứng rắn duy hiếp được thì phải nhu mì.
- Dạ, em biết anh lợi hại rồi... vậy em theo lời anh rồi hãy đưa đoạn video đó cho em được không?
Đáy mắt Cố Mặc hiện lên ý cười. Ngay lập tức anh buông chiếc điện thoại xuống rồi kéo cô ngồi lên đùi mình. Theo bản năng, Tuyết Nhàn chống cự kịch liệt nhưng ngay lập tức nghĩ tới Cố Mặc đang có trong tay cái video kia lại thôi.
Vậy là cô mặc kệ nhường anh cái cơ thể này một lát.
Cứ tưởng tối hôm đó Cố Mặc định làm gì cô, ai ngờ anh chỉ biến thái kéo cô vào tắm chung và ôm cô đi ngủ như một cái gối ôm.
Sáng hôm sau, Tuyết Nhàn bị tiếng gõ cửa làm cho thức giấc. Cô mơ hồ mở mắt ngồi dậy thì thấy Cố Mặc trong trang phục chỉnh tề ra mở cửa.
Thì ra là Giang Tâm đến. Tuyết Nhàn đưa tay ngáp ngắn ngáp dài thản nhiên xuống giường. Hôm qua cô tới phá lễ đính hôn của cô ta. Chắc Giang Tâm phải tức muốn hộc máu lắm. Nhìn bộ dạng giả bộ yếu đuối của Giang Tâm khiến cô càng ngứa mắt. Tuyết Nhàn đi tới bên Cố Mặc, giả bộ thâm tình ôm sau lưng anh.
Giang Tâm thấy vậy thì quả nhiên tức giận. Nhưng con hồ ly này sao qua mắt được cô. Cô ta giả bộ nhún nhường.
- Cố Mặc, lễ đính hôn hôm qua em đã thu xếp xong rồi. Về phía phần khách mời cũng đã xin lỗi tất cả. Thấy Tuyết Nhàn chủ động ôm mình, Cố Mặc mới cầm lấy tay của cô kéo lại đứng bên cạnh mình. Anh biết là cô đang muốn trêu tức Giang Tâm. Nhưng thôi kệ, nếu cô muốn thì anh sẽ nhắm mắt cho qua.
- Sự việc lần này là tôi có lỗi với em. Tôi đã kêu người chuyển nhượng 10% cổ phần tập đoàn bên Pháp cho ba em, đồng thời giao lại quyền đấu thầu sắp tới cho Giang Thị.
Giang Tâm lặng lẽ cúi xuống gật đầu.
Cô ta định cùng Cố Mặc tới công ty đàm phán với khách hàng. Nhưng nhìn bản mặt giả tạo của Giang Tâm là cô không thể nào chịu nổi. Chính vì vậy mà Tuyết Nhàn đòi theo Cố Mặc cho bằng được. Vậy mà anh cũng chấp nhận cho cô theo cùng.
Lên xe thì cô nhanh chân hơn leo lên ghế sau ngồi cùng Cố Mặc, để Giang Tâm ngồi phía trước ghế lái phụ. Đến công ty thì cô lại công khai khoác tay anh, mặc cho Giang Tâm mặt hằm hằm đi phía sau.
Quả nhiên, cảnh cô và Cố Mặc đi chung không thể qua tai mắt của đám phóng viên. Ngay lập tức, các trang nhất tòa báo đề cập tới: Cố Tổng quay lại với vợ cũ, tình cảm mặn nồng.
Cố Mặc dẫn Tuyết Nhàn lên phòng chủ tịch ngồi đợi. Anh còn có một cuộc họp cổ đông nên phải giải quyết ngay. Ngồi một lúc lâu, đúng lúc Giang Tâm mở cửa bước vào. Cô ta đi tới ngồi ngay phía đối diện cô tao nhã rót trà uống.
- Cô chắc phải đạt tới mức diễn viên chuyên nghiệp rồi nhỉ?
Khóe miệng của Tuyết Nhàn hơi cong lên. Cô đưa mắt nhìn về phía Giang Tâm. Từ lâu cô đã không ưa con hồ ly tinh này rồi. Lúc cô mà Cố Mặc mới đám cưới, cô ta luôn giở thủ đoạn làm bẽ mặt cô nhưng không thành. Quả nhiên, cái bản mặt giả tạo kia lập tức hạ xuống khi không có Cố Mặc ở đây.
- Giang tiểu thư nói chuyện gì lạ vậy? Tôi đâu có làm gì đâu?
Giang Tâm nghe vậy hạ tách trà xuống bàn, gương mặt sa sầm lại.
- Tiện nhân! Là cô phá hỏng lễ đính hôn của tôi, cướp Cố Mặc từ tay tôi. Cô đúng là loại đê tiện không kém mẹ cô vậy!
"Bốp" một cái tát giáng mặt xuống mặt Giang Tâm. Tuyết Nhàn dẫm một chân lên bàn, một tay túm cổ tay cô ta lôi lên. Do nắm chặt mà móng tay dài của cô ghim vào cổ tay Giang Tâm ứa máu.
- Cô... cô... dám... aaaa.....
- Nhớ cho kĩ đây! Động đến tôi thì được chứ động tới mẹ tôi là cô xác định đi. Tôi không vẽ mấy đường lên mặt cô là đã nhân từ lắm rồi. Còn lảng vảng làm tôi ngứa mắt thì đừng trách tại sao tôi lại ác!
Đúng lúc này, cửa phòng chợt mở ra. Cố Mặc cùng mấy nhân viên bước vào. Giang Tâm thấy vậy liền tỏ vẻ sợ hãi, nước mắt giàn giụa. Tuyết Nhàn thấy vậy buông tay cô ta ra, cả cơ thể Giang Tâm mất trọng lực ngã xuống đất. Cổ tay chảy rất nhiều máu.
Mấy nhân viên thấy vậy thì kinh ngạc lập tức đỡ lấy Giang Tâm. Cố Mặc bước vào trầm giọng.
- Em làm cái gì vậy?
- Làm điều mà anh vừa thấy đấy, hỏi tôi làm gì cho mất công. Quay lại hỏi Giang Tâm xem cô ta ủy khuất đến đâu đi!