Ngoảnh Lại Để Yêu Em

Chương 32: Đau Lòng




Nói rồi Lâm Giai Ý lên phòng, cô mang hết đồ đạc trong tủ ra xếp gọn vào vali. Khẽ thở dài nhìn quanh căn phòng, thời gian cô qua phòng qua phòng này ở không dài nhưng nó là kỉ niệm đẹp đối với cô. Đôi mắt dừng lại nơi bức ảnh cưới được treo trên đầu giường, cô cứ tưởng sau khi kết hôn cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn một chút nhưng không ngờ nó lại khiến cô mệt mỏi hơn. Giọt nước mắt nóng hổi lại rơi xuống, vội lau nhanh nước mắt sau đó kéo khóa vali. Cô lấy điện thoại gọi cho Tiểu Mỹ:

- Tiểu Mỹ à, tớ đến nhà cậu ở vài hôm nhé!

Tiểu Mỹ ngạc nhiên:

- Sao tự dưng lại muốn đến nhà tớ, có chuyện sao?

Lâm Giai Ý thở dài:

- Gặp nhau tớ nói cho cậu biết, thế nhé tớ cúp máy đây….

Vương Dịch Thành đang ngồi ở phòng khách, anh không muốn anh và cô ly hôn. Anh vẫn chưa bù đắp được gì cho cô thì đã làm cô buồn.

Thời gian ở cạnh cô anh mới nhận ra được Lâm Giai Ý rất quan trọng đối với anh, anh khó chịu khi có người đàn ông khác tiếp cận Lâm Giai Ý. Hai ngày nay không thể nói với cô khiến anh rất khó chịu, thật sự anh không muốn mất cô.

Đầu óc đang rối bời Vương Dịch Thành sửng người khó thấy Lâm Giai Ý từ trên lầu đi xuống, trên tay còn kéo theo vali. Anh hỏi cô:

- Em…định đi đâu…?

Lâm Giai Ý không nhìn anh:

- Em đến nhà Tiểu Mỹ vài ngày….

Nói rồi cô kéo vali ra khỏi nhà để lại Vương Dịch Thành đứng trân trân nhìn cô.

Tối hôm đó tại nhà Tiểu Mỹ, Lâm Giai Ý buồn bã nằm ở Sofa, Tiểu Mỹ từ bếp bước ra trên tay cầm chai rượu, cô nói:

- Cậu với Dịch Thành rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Lâm Giai Ý thở dài:

- Tớ đã đề nghị ly hôn với anh ấy…

Tiểu Mỹ trợn mắt:

- Cái gì……. Ly hôn …… chẳng phải hai người đang rất hạnh phúc sao???

Lâm Giai Ý lắc đầu:



- Tớ cảm thấy giữa tớ và Dịch Thành có một khoảng cách nào đó. Bọn tớ chưa hoàn toàn hiểu nhau….

Tiểu Mỹ:

- Ayza bạn của tôi ơi, cái gì cũng phải có thời gian cơ mà.

Lâm Giai Ý:

- Dịch Thành hình như anh ấy còn tình cảm với người cũ.

Tiểu Mỹ nhíu mày:

- Sao cậu lại nói như vậy?

Lâm Giai Ý kể chuyện đã xảy ra trong hai ngày nay cho Tiểu Mỹ nghe. Tiểu Mỹ im lặng hồi lâu sau đó lên tiếng:

- Thẩm Lệ Chi đó mưu mô thật, nhưng theo cậu kể lúc đó Vương Dịch Thành say rượu. Có khi nào đó là kế hoạch của cô ta ….

Lâm Giai Ý:

- Tớ không biết…

Tiểu Mỹ:

- Tiểu Ý này! Cậu thật sự muốn ly hôn sao ….

Lâm Giai Ý ấp úng:

- Tớ…….

Tiểu Mỹ nhấp ngụm rượu:

- Haiz, rõ ràng là cậu không muốn vậy tại sao còn đề nghị ly hôn. Tớ nghĩ hai người nên nói chuyện rõ ràng với nhau.

Lâm Giai Ý thở dài:

- Hiện tại tớ không muốn gặp anh ấy, tớ muốn mọi thứ ổn lại trước đã.



Tiểu Mỹ nam tay Lâm Giai Ý:

- Tớ nói cậu nghe này Tiểu Ý, giới kinh doanh phải gặp và giao tiếp với nhiều người quan hệ cũng rất phức tạp. Vương Dịch Thành trẻ tuổi lại đứng ở vị trí cao như thế tất nhiên sẽ có nhiều người ganh tị ghen ghét. Cậu nên hiểu và thông cảm cho Dịch Thành, có lẽ bây giờ anh ấy cũng đang không biết phải làm thế nào đấy.

Lâm Giai Ý nhìn Tiểu Mỹ, cô phì cười:

- Được rồi, tớ sẽ nói chuyện rõ ràng với anh ấy!

Tiểu Mỹ cười:

- Đấy, cười như vậy có phải xinh hơn không.…

Ở một căn phòng khác, Vương Dịch Thành ngồi thẫn thờ trong bóng tối. Đầu óc anh rối bời, anh phải làm sao thì Lâm Giai Ý mới tin rằng anh thật lòng yêu cô ấy. Chưa làm được giờ cho Lâm Giai Ý thì đang khiến cô ấy buồn.

Anh từng nói sẽ cho cô hạnh phúc trọn vẹn nhưng hình như anh chưa làm được. Ngước lên nhìn bức ảnh cưới, tim anh thắt lại. Nhất định anh phải giải thích cho cô hiểu, nhất định phải làm cô tin tưởng mà đặt niềm tin vào anh.

Đêm đó ở hai căn phòng, hai con người nhưng cùng một suy nghĩ. Họ nên làm gì để đối phương cảm nhận được sự quan trọng của nhau đây……

Gần đây dự án ở Trung Dương gặp nhiều trục trặc, Vương Dịch Thành dù mệt mỏi thế nào cũng phải đến công ty để giải quyết. Ở bên kia, Cố Xuyên đang lập kế hoạch để giành cho bằng được dự án đó về tay mình. Cố Xuyên đang ngồi ở bàn làm việc, Thẩm Lệ Chi từ ngoài bước vào:

- Dự án của Vương Dịch Thành đang gặp khó khăn, chúng ta có nên nhân cơ hội này mà ra tay không Cố tổng.

Cố Xuyên trầm tư:

- Bây giờ vẫn chưa phải lúc, chúng ta không nên nóng lòng. Đầu óc Vương Dịch Thành không phải tâm thường.

Thẩm Lệ Chi gật gù im lặng, Cố Xuyên nhìn cô:

- Chẳng phải cô yêu Vương Dịch Thành sao, sao lại muốn cùng tôi gây khó khăn cho anh ta?

Thẩm Lệ Chi khẽ cười:

- Tôi yêu anh ấy nhưng anh ấy không hề yêu tôi, việc tôi muốn làm bây giờ là chầm chậm chiếm lấy tất cả mà anh ta đang có được. Muốn anh ấy phải đau khổ đến tột cùng.

Cố Xuyên cười khẩy:

- Cô Thẩm đây cũng thật lắm mưu nhiều kế.

————————————————————