Ngôn Linh Sư Giới Giải Trí

Ngôn Linh Sư Giới Giải Trí - Chương 15: Chính thức ký hợp đồng




Editor: Cà ri



Trong công ty Phong Thần.



Phương Diệu nhận được tin tức đã mang theo người đợi Tần Vũ trong phòng làm việc, ngồi bên cạnh hắn là người đại diện Tả Lập trăm cay nghìn đắng mới tìm ra.



Tả Lập, một trong những người đại diện kim bài của Phong Thần, trước đây dẫn dắt ảnh hậu Vu Gia, mà Vu Gia vào đoạn thời gian trước gả vào hào môn cũng tuyên bố giải nghệ, mới khiến Tả Lập bây giờ không có người trong tay, cũng vì vậy, Tả Lập tính toán tìm một người hợp tác trong số những người mới tiềm năng, nhưng cho đến nay, hắn vẫn còn chưa tìm được người mới hợp ý mình.



Một lần nghe nói Tần Vũ muốn tự mình giới thiệu một người mới có tư chất tốt, nên lúc này hắn mới đến nhìn một cái.



"Tần Vũ làm thế nào mà phát hiện được cái người mới này?" Tả Lập hỏi Phương Diêu, phải biết rằng, Tần Vũ vẫn luôn mặc kệ những chuyện này, làm sao lại đột nhiên mang đến một người mới? Sẽ không phải là tiểu tình nhân gì đó của Tần Vũ đi? Nếu mà như vậy, tư chất của người mới này phải suy nghĩ lại rồi.



"Sắp tới cô ấy với Tần Vũ sẽ cùng nhau quay bộ phim tiên hiệp dài tập."



"Là bộ phim《 Tam Giới 》 mà sáu tháng cuối năm công ty muốn quay chụp sao? Cô ấy đóng vai nào?" Tả Lập hứng thú hỏi, bộ phim truyền hình này gợi ra rất nhiều chú ý, chỉ cần diễn một trong những nhân vật quan trọng trong đó, cho dù muốn nổi tiếng cũng không khó.



"Hình như là Thánh Nữ Vu Tộc." Phương Diệu nghĩ rồi trả lời.



Thánh Nữ Vu Tộc? Nhân vật này không phải do Đinh đạo diễn tự mình tuyển chọn sao? Người mới có thể khiến Đinh đạo và Tần Vũ coi trọng, hẳn nên không tồi đi?



Nghĩ vậy xong, ngay sau đó cửa phòng làm việc bị mở ra, thân ảnh của Tần Vũ và Tô An Ninh xuất hiện trước mặt mấy người.



Ánh mắt đầu tiên của Tả Lập là nhìn đến Tô An Ninh bên cạnh Tần Vũ.



Tóc đen dài rối tung buông trên vai, da thịt trắng nõn, ngũ quan tinh xảo sạch sẽ, trong mắt toát ra vài phần lãnh đạm, khí chất thanh nhã tự nhiên, đứng bên cạnh Tần Vũ, cũng không làm người khác có thể xem nhẹ cảm giác tồn tại, là mỹ nữ có thể làm cho người ta nhớ kỹ.



Trong ấn tượng đầu tiên, ở trong lòng Tả Lập đã cho Tô An Ninh một điểm rất cao.



"Tần Vũ, đây là người đại diện mà cậu muốn tôi tìm, Tả Lập." Phương Diệu bước tới lập tức nói Tần Vũ, ngay sau đó ánh mặt đặt lên người Tô An Ninh, tương đối ôn hòa nói: "Vị này chính là Tô tiểu thư đi!"



"Đây là Tô An Ninh." Tần Vũ lười biếng giới thiệu, hướng về phía Tả Lập vươn tay nói: "Người đại diện Tả, về sau cô ấy liền giao cho anh chiếu cố rồi."



Nghe được lời Tần Vũ nói, Tả Lập sửng sốt, không có bất kỳ lời giải thích, điều cần thương lượng cũng không, đã giao cho hắn?



Tầm mắt dừng trên người Tô An Ninh, suy nghĩ sâu xa, thôi quên đi, dù sao tư chất cũng không tồi, có Tần Vũ chỗ dựa vững chắc này, kỹ thuật diễn còn được Đinh Giang công nhận, vậy thì không có vấn đề gì, đem bàn tay vương về phía Tô An Ninh: "An Ninh, hợp tác vui vẻ, nhìn vào phần lớn tuổi của tôi, em có thể gọi tôi là anh Tả đi."



Chỉ một câu lập tức liền đem quan hệ của hai người kéo lại gần hơn.



Tô An Ninh nhìn tay Tả Lập một lúc, mới chậm rãi vươn tay của mình ra, lễ phép gọi một tiếng: "Anh Tả."



Thấy hai người đã làm quen, Tần Vũ nhìn về phía Tả Lập nói: "Đợi lát nữa anh đem cô ấy đến chỗ Cận Sầm ký hợp đồng, sau khi ký hợp đồng xong về sau cô ấy sẽ do anh quản, tài nguyên công ty tùy cô ấy sử dụng, anh chỉ cần biết một điều rằng, bằng tất cả mọi giá, làm cô ấy nổi tiếng!"





Tần Vũ nói xong, nhìn về phía Tô An Ninh, nhướng mày nói: "Đây là chuyện thứ nhất tôi làm cho cô."



Nghe được lời Tần Vũ nói, Phương Diệu và Tả Lập đều ngu ngơ ngay tại chỗ, lời này của Tần Vũ hơi quá khí phách, tài nguyên toàn bộ công ty tùy ý để cô ấy dùng?



Mà Tô An Ninh nghe được lại chỉ thản nhiên "Ừ" một tiếng.



Thấy phản ứng thản nhiên của Tô An Ninh, Tần Vũ lại cảm thấy có chút buồn tẻ nhạt nhẽo, nhớ tới lúc trước từ chỗ Tô An Ninh biết được kết quả, trong lòng lại càng giống như bị nhét một cục đá.



Nếu chuyện của Tô An Ninh đã xử lý tốt, hắn cũng nên xử lý chuyện này. Nhìn về phía Phương Diệu nói: "Đi theo em!"



Tần Vũ nói xong liền xoay người dẫn đầu ra khỏi phòng làm việc, Phương Diệu gật đầu với Tả Lập và Tô An Ninh sau đó vội vàng đi theo sau.



Hai người đi rồi, trong phòng làm việc chỉ còn lại hai người Tô An Ninh và Tả Lập.




Tả Lập ho nhẹ một tiếng rồi nói với Tô An Ninh: "Chúng ta đi tới văn phòng của Cận tổng đi!" Coi như hắn cũng nhìn ra, chỗ dựa của vị trước mắt này thật cứng a! Nhưng mà xem ra, ngược lại không giống như là bạn gái của Tần Vũ, không biết hai người này đến cùng là có quan hệ gì đây?



"Được." Tô An Ninh gật đầu.



Trên đường Tả Lập mang theo Tô An Ninh đến chỗ Cận Sầm, không ít người đi ngang qua nhìn thấy Tả Lập đều chủ động chào hỏi.



"Anh Tả...."



"Anh Tả...."



Nghe người người không ngừng chào hỏi Tả Lập, Tô An Ninh không nhịn được nhìn thoáng qua Tả Lập, nhớ lại ban nãy mình vừa mới đáng giá tướng mạo.



Mặt dạng hẹp, hạ đình (hậu vận) rộng, nước da hồng hào, bởi vì thượng đình hẹp, cho nên trước 30 tuổi vậy trình khá phản phúc, thời thiếu niên lao lực vất vả, sau 25 tuổi tới lúc tuổi già thì càng ngày càng tốt hơn, trên mặt chữ tương đối lãi nặng, nhưng thực hành khá mạnh, mọi việc tự thân tự lực, nói được là làm được. (những chỗ như thế này không đúng hoàn toàn, mình chỉ làm theo những gì mình hiểu được thôi)



Nhìn tuổi tác hiện tại của Tả Lập, sớm đã qua tuổi tác phản phúc, sự hiển chắc là không sai....



Tính toán trong lòng, hai người đã đến trước cửa văn phòng Cận Sầm.



Gõ của, sau khi nghe được một tiếng mời vào, Tô An Ninh và Tả Lập cùng nhau bước vào văn phòng.



"Cận tổng, tôi là Tả Lập, còn đây là nghệ sĩ tôi mới dẫn Tô An Ninh." Vừa thấy Cận Sầm, Tả Lập liền chủ động mở miệng nói.



Nghe vậy, tầm mắt Cận Sầm trực tiếp đảo qua trên người Tô An Ninh một vòng rồi quay lại trên người Tả Lập, cầm một phần văn kiện trên bàn đưa cho Tả Lập, môi mỏng khẽ cong nói: "Đây là hợp đồng của cô ấy, anh là người đại diện thì giúp cô ấy xem qua trước đi, qua bên kia cứ chậm rãi mà xem."



Tả Lập theo tầm mắt Cận Sầm chỉ thấy sô pha đằng xa, gật đầu, cầm văn kiện đi tới.




Vốn Tô An Ninh muốn đi theo Tả Lập lại bị Cận Sầm trước một bước ngăn lại: "Tô An Ninh, chúng ta tâm sự thế nào?"



Nghe giọng nói ý giống như quen thuộc của Cận Sầm, Tô An Ninh hơi giật mình, vị Cận tổng này biết cô sao?



Nghĩ thì nghĩ, Tô An Ninh vẫn ngồi xuống trước mặt Cận Sầm.



Ngồi vào chỗ của mình, nhìn Cận Sầm trước mặt, ánh mắt Tô An Ninh không khỏi chợt lóe. Vị Cận tổng này, lớn lên so với con gái thật ra còn đẹp hơn mấy phần, nhưng tuy rằng đẹp, lại không có chút nữ tính nào.



Lúc Tô An Ninh đáng đánh giá Cận Sầm thì hắn cũng đang đáng giá Tô An Ninh, sau khi đáng giá xong, lập tức cười, cả khuôn mặt càng trở lên đẹp hơn: "Tô tiểu thư hết sức am hiểu thuật đoán mệnh, không bằng giúp tôi tính thử được không?"



Tô An Ninh nghe vậy, nhìn chằm chằm mặt Cận Sầm nửa ngày sau nói: "Cận tổng, anh là người có mệnh phú quý, không cần tôi tính nhiều."



Từ tướng mạo Cận Sầm nhìn ra, mệnh cách của hắn cực tốt, nếu ở cái thời đại kia của cô, nhất định sẽ xuất thân quyền quý thế gia mà địa vị sẽ không thấp, hắn không thể là người ở dưới quyền của người khác, cho tới mọi khía cạnh, cũng rất tốt.



Đáy mắt Tô An Ninh chợt lóe một tia khác thường, có thể nói, tướng mạo Cận Sầm là tốt nhất trong những người mà cô đã xem qua. Điều này cũng có ý nghĩa, người đối đầu với hắn, bình thường đều không có kết cục tốt, bởi vì đến cuối cùng, hắn vẫn sẽ gặp dữ hóa lành, Người như vậy, tốt nhất vẫn là không nên đối đầu.



"Vậy không thì tính cái khác, giúp tôi tính nhân duyên thì thế nào?" Cận Sầm tiếp tục nói, mấy năm trước, hắn cùng Thiệu Tử Hằng hai người may may được một đại sư đoán mệnh, đại sư kia cũng nói hắn và Thiệu Tử Hằng đều là phú quý chi mệnh, nhưng cuối cùng lại nói trong tương lai nhân duyên của hắn và Thiệu Tử Hằng sẽ dính dáng với nhau, bên này được bên kia mất, sẽ có tranh đoạt trong chuyện tình yêu.



Hiên tại tuy rằng hắn không thấy cô gái nào có thể lọt vào mắt, nhưng thế nào đi nữa thì hắn cũng không nghĩ đến có một ngày hắn với Thiệu Tử Hằng sẽ cùng nhau coi trọng một cô gái.



Nhân duyên?



Tô An Ninh kinh ngạc nhìn thoáng qua Cận Sầm, lấy hắn mệnh cách mà nói, nhân duyên hẳn là không cần lo đi?



Nhưng mà nếu người ta đã muốn hỏi, cô cũng không ngại trả lời, nhìn về phái bàn tay thon dài nói: "Đưa tay cho tôi nhÌn một chút."



Nghe được lời Tô An Ninh nói, Cận Sầm nhướng mày, sau đó đem tay của mình đưa tới trước mặt Tô An Ninh.




Tô An Ninh nghiêm túc nhìn đường nhân duyên trên lòng bàn tay Cận Sầm, ánh mắt chuyên chú, giống như không chứ được gì khác.



Cận Sầm ở bên cạnh lẳng lặng quan sát, thật ra hắn lại cảm thấy Tô An Ninh với người con gái tàn nhẫn độ ác trong miệng Tần Vũ không giống nhau, nhưng mà, hạ độc Tần Vũ là thật, nghĩ vậy ánh mắt trở lên lạnh hơn.



Một lát sau, Tô An Ninh mới hơi ngẩng đầu, ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Cận Sầm mới mở miệng nói: "Nhân duyên của anh không quá thuận lợi, sẽ có người khác chen vào, con đường phía trước không chắc chắn, có khả năng độc thân."



Nghe được câu nói này, Cận Sầm nhìn thật kỹ vào mắt Tô An Ninh, cô ấy thế mà lại nói giống như vị đại sư kia?



Lấy lại tay của mình tỉ mỉ nhìn một lát, chẳng lẽ trong tương lai hắn thật sự muốn cùng với tên Thiệu Tử Hằng kia tranh vợ?



Nhưng cho đến bây giờ, một người con gái làm hắn động tâm cũng không có xuất hiện. Thôi quên đi, dù sao cũng chỉ là con gái, một mình hắn trải qua cũng thoải mái.




Liếc mắt nhìn Tô An Ninh nói: "Thật sự thì cô cũng có chút bản lĩnh, ở trong giới giải trí hỗn cũng không làm khó được cô."



"..... Ừ." Tô An Ninh nhìn Cận Sầm, không biết trong lời nói của hắn có thâm ý gì, nhưng theo mặt ngoài thì cũng coi như là lời hay?



Sau đó, hai người ngồi yên nhìn nhau không nói gì, cả hai người đều không phải là người sẽ chủ động tìm đề tài, bầu không khí chỗ đó liền cứng ngắc.



Đúng lúc này,Tả Lập bên cạnh đã xem xong hợp đồng đi tới, trong ánh mắt nhìn Cận Sầm với vẻ không thể tin: "Cận tổng, không có vấn đề gì."



Hợp đồng này có chỗ nào có vấn đề chứ, thật sự là quá tốt, phải biết rằng, hợp đồng của công ty tổng cộng chia làm năm cấp bậc S, A, B, C, D, cấp S của công ty là dành cho nghệ sĩ siêu tiền tuyến, cấp A là nghệ sĩ tuyến một trở lên, cấp B là nhị tuyến và tuyến dưới, cứ như vậy giảm xuống, việc phân chia các thông báo của công ty sẽ tăng giảm tùy theo mức độ.



Nói chung, ký với những người mới đều là hợp đồng cấp D, nhưng Tô An Ninh lại nhảy vượt cấp ký hợp đồng cấp A, hơn nữa lại là hợp đồng bảo mật do Cận Sầm tự mình ký kết, cũng có nghĩa hợp đồng ưu đãi này những người khác không biết đến.



Điều này ở trong công ty giải trí tương đương với việc kiếm bộn tiền, ưu đãi bậc này khiến hắn phải suy nghĩ rốt cuộc thì sau lưng Tô An Ninh có chỗ dựa vững chắc như thế nào.



Hắn không tin, có tài nguyên của nghệ sĩ tuyến một, mà hắn còn không thể đem Tô An Ninh nâng đến vị trí nghệ sĩ hàng đầu, nghĩ tới tương lai, Tả Lập liền cảm thấy tương sáng không thôi.



"Đưa cho cô ấy xem đi." Cận Sầm liếc xéo Tô An Ninh nói.



Tả Lập gật đầu, đem hợp đồng đưa cho Tô An Ninh.



Tô An Ninh cũng không từ chối, nhận lấy lập tức mở ra xem.



Xem sơ lược xuống dưới, Tô An Ninh đem một ít điều khoản để trong đầu chậm rãi loại bỏ, thật sự không phát hiện ra cạm bẫy nào, mà nhìn vào bộ dáng của Tả Lập, cũng hiểu rằng bên trong hợp đồng đối với giai đoạn bây giờ của cô rất có lợi.



Xem ra, Tần VŨ thật sự lấy ra mười phần thành ý.



"Tôi không có vấn đề."



"Không có vấn đề vậy thì ký tên đi!" Cận Sầm nói xong liền cầm một bản hợp đồng khác trên bàn ký tên xuống.



Thấy thế Tô An Ninh từ ống đựng rút ra một cái bút ở trên hợp đồng ký tên của mình xuống, sau đó đổi lại với Cận Sầm ký tên.



Sau khi ký tên, điều này cũng có nghĩa là Tô An Ninh chính thức trở thành nghệ sĩ của giải trí Phong Thần.



"Hoan nghênh gia nhập Phong Thần." Cận Sầm đối với Tô An Ninh cười nói.



"Cảm ơn." Tô An Ninh khinh ngạc nhìn thoáng qua Cận Sầm trả lời, cô không nghĩ tới Cận Sậm lại khách khí như vậy.



Đợi Tô An Ninh và Tả Lập rời đi, Cận Sầm nhìn văn kiện Tô An Ninh vừa ký, sau đó bỏ vào trong ngăn kéo, lười biếng ngả người ra sau ghế dựa của mình, ánh mắt lúc sáng lúc tối.