Ngọt Ngào Hóa Thô Bạo Trong Anh

Chương 5: Tịch Bạch Phản Kích




Hiện tại là giờ cao điểm trong căn tin, không ít học sinh chú ý tới sự cố xảy ra ở chỗ giao lộ, nhao nhao dừng chân vây xem.Tịch Phi Phi cùng bọn chị em từ căn tin đi tới, cũng thấy được Tịch Bạch đứng sóng đôi với Tạ Tùy. Cô không biết Tịch Bạch làm sao lại chọc vị đại ca này phát cáu, nhưng vì có nhiều người vây xem, thân làm chị gái, vẫn phải ra mặt giải vây cho em gái, đồng thời cũng có thể tìm cơ hội trò chuyện với Tạ Tùy. Tịch Phi Phi rất có cảm tình với Tạ Tùy, nhưng cô không dám để cho người khác biết.“Tạ Tùy, em gái tớ không hiểu chuyện, nếu em ấy trêu chọc cậu, tớ thay em ấy xin lỗi.”Tư thái Tịch Phi Phi không kiêu ngạo không siểm nịnh.Tất cả học sinh đều không dám đắc tội Tạ Tùy, thấy anh đều đi đường vòng. Nhưng Tịch Phi Phi cảm thấy, cô là một người khác biệt với mọi người, như vậy Tạ Tùy mới có thể chú ý tới cô.Ánh mắt Tạ Tùy liếc Tịch Phi Phi, từ đầu không để ý cô, vẫn như cũ nhìn Tịch Bạch: “Em nói xem?”Tịch Bạch thấp giọng hỏi: “Nói cái gì?”Anh nhíu mày cười lạnh: “Em hỏi tôi muốn làm gì, tôi trả lời, em đồng ý không?”“…”Đám con trai xung quanh phát ra vài tiếng cười nhẹ xấu xa.

Loại sự tình này anh lại còn trưng cầu người ta đồng ý, thực là mẹ nó nhân tài mà.Mặc dù lời này là nói với Tịch Bạch nhưng Tịch Phi Phi tự mình đa tình đỏ bừng mặt, Tạ Tùy này toàn thân thiếu niên hư hỏng côn đồ, nói ra lời cợt nhã luôn luôn có thể khiến cho cô mặt đỏ tai hồng.“Tạ Tùy, cậu không cần nói bậy, không thì tớ nói với giáo viên đấy!” Tịch Phi Phi ra vẻ trấn tĩnh cảnh cáo anh.Tiết mục cô ‘bảo vệ em gái tình thâm’ cũng khiến cho bạn học vây xem liên tục tán thưởng, ở trong lòng bọn họ, Tịch Phi Phi chính là nữ thần chính nghĩa tràn đầy năng lượng.Tạ Tùy rốt cục không kiên nhẫn liếc Tịch Phi Phi một cái, “Cô là cái thứ gì, cút.”Chưa từng có người nói lời ngoan độc như vậy với Tịch Phi Phi, mà đối phương lại còn là Tạ Tùy mình ngưỡng mộ trong lòng. Cô giống như bị ủy khuất rất lớn, đỏ tròng mắt, cho dù hiện tại người bị khi dễ căn bản không phải cô.Chung quanh đã có các bạn nữ xuất hiện an ủi Tịch Phi Phi.Đối với việc có người đột nhiên cắt ngang diễn trò cho mình, Tạ Tùy vô cùng phiền toái, đồng thời cũng thấy tẻ nhạt vô vị. Anh đi đến bên người Tịch Bạch, lôi áo cô đến gần mình, lấy giọng khàn khàn ôn nhu nào đó nỉ non, lạnh lùng nói —“Không muốn để ý tôi, về sau mẹ nó đừng xuất hiện trước mặt tôi, nếu không gặp em một lần, ‘khi dễ’ em một lần.”Tịch Bạch bị anh làm sợ tới mức rụt rụt người lại, liên tục gật đầu.Tạ Tùy buông cô ra, thuận tiện giúp cô sửa sửa cổ áo có chút lộn xộn, xoay người rời đi.Nhìn bóng lưng táo bạo lại ẩn nhẫn của anh, Tịch Bạch thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng đồng thời, cảm xúc phức tạp lại càng đè ép trong lòng cô. Cô không muốn trêu chọc Tạ Tùy, khiến kế hoạch của mình thêm phức tạp. Xế chiều hôm đó, Tịch Phi Phi cập nhật weibo —‘Em gái trêu chọc nam sinh hư hỏng trong trường, bị khi dễ, tớ rất tức giận, ra mặt bảo vệ em gái nói chuyện cũng bị mắng, hu hu, cầu an ủi.”Khu bình luận đều là lời an ủi Tịch Phi Phi. ‘Phi Phi thật đúng là một chị gái tốt a.’‘Đúng vậy, Phi Phi của chúng ta cực kỳ ấm áp.’‘Em gái làm sao có thể tùy tiện trêu chọc nam sinh hư hỏng trong trường a?’

‘Ai biết, có điều không làm thì không phải chết, gây họa lại còn để cho chị gái thu thập cục diện rối rắm.’‘Đau lòng Phi Phi.’…Tịch Bạch hiện tại cũng cần phải bắt đầu cập nhật weibo của mình, cho dù số người theo dõi weibo của cô không nhiều, không, phải nói là hoàn toàn không ai theo, chỉ có mấy người quen biết chú ý cô. Nhưng mà một cái hố nhỏ xíu xiu như thế này, tương lai nói không chừng sẽ trở thành đòn bẩy lay động địa cầu.Tịch Bạch tiện tay chụp sân thể dục dưới ánh hoàng hôn, đăng lên weibo cổ vũ bản thân: ‘Quý trọng sức khỏe, cảm ơn cơ hội, Tiểu Bạch muốn cố gắng sống sót! Tương lai đều có thể! [icon Cố lên]’Cơ hội sống lại lần nữa thật sự không dễ tới, cô nhất định phải quý trọng. Trên sân thể dục, Tạ Tùy đang chơi bóng rổ, trời cuối hè, nhóm thiếu niên mồ hôi như mưa. Thể lực Tạ Tùy cũng cực kỳ ổn định, thế công rất mạnh, cả người giống như có tinh lực phát tiết không hết, mấy đứa con trai đều bị anh làm kiệt sức mỏi mệt, ngồi xuống thở dốc kịch liệt.Sau khi chơi bóng, Tùng Dụ Châu lướt di động, bỗng nhiên nói: “Ơ, có người chụp chúng ta.”Tương Trọng Ninh tò mò thò đầu nhìn di động của anh, “Ảnh chụp này thật khéo, Tùy ca đang slam dunk a!”Góc độ ảnh chụp là từ trên lầu tòa nhà đối diện chụp xuống, thời điểm chụp vô cùng trùng hợp, vừa lúc Tạ Tùy nhảy lấy đà slam dunk, chụp trúng bóng dáng tuấn tú.Có điều bởi vì khoảng cách rất xa, có khả năng ngay cả người chụp cũng chưa phát hiện.Tương Trọng Ninh hỏi: “Mày nhìn thấy ở đâu?”Tùng Dụ Châu chỉ cho anh xem: “Bạn trong địa điểm lân cận, mới gửi đi 2 phút a, thật sự là khéo.”Tương Trọng Ninh đọc trạng thái weibo: “Quý trọng sức khỏe, cảm ơn cơ hội, Tiểu Bạch muốn cố gắng sống sót! Tương lai đều có thể! Ha ha, rất khích lệ, điên à, nói giống như là sắp chết vậy.”Weibo là hình cái đầu Cậu bé bút chì trong phim hoạt hình, Tùng Dụ Châu tìm hiểu ngọn nguồn, vào xem cái weibo mới lập tên ‘Tân tiểu Bạch bé nhỏ.’“Em gái này xem ra là fan của Tịch Phi Phi, share toàn weibo của Tịch Phi Phi, người theo dõi cũng chỉ có Tịch Phi Phi.”

“Mẹ, nó còn share weibo Tịch Phi Phi mắng chúng ta kìa!” “Gì, Tịch Phi Phi mắng chúng ta hả?”Mấy đứa con trai không thèm chơi bóng rổ nữa, vội vàng vây quanh Tùng Dụ Châu, điên cuồng dòm ngó bình luận.“Mở lên nhìn xem, bình luận nói thế nào.”“Nói chúng ta là lũ bạo lực học đường, tao không bắt nạt ai ở trường, bạo lực học đường chỗ nào hả.”“Khi trước không có, nhưng hôm nay Tùy ca làm chuyện quả thật không đàng hoàng, người không biết chuyện nhìn đây là bạo lực học đường.” “Tùy ca cũng quá kích động, đụng xe vào con gái người ta, cực kỳ quá đáng.”“Thật sự thật sự rất quá đáng!”Nhóm con trai cũng bắt đầu phản chiến chỉ trích Tạ Tùy.Bỗng nhiên, bóng rổ mạnh mẽ nện lên sân thể dục nhựa bên cạnh Tùng Dụ Châu, giọng nói Tạ Tùy lạnh lùng: “Có yên hay không?”Nhóm thiếu niên đồng loạt ngậm miệng.Tạ Tùy cầm lấy di động của Tùng Dụ Châu, ngón cái trượt xem bình luận. Tùng Dụ Châu lòng tràn đầy không yên, sợ Tạ Tùy tức giận, chạy tới đánh Tịch Phi Phi một trận.Có điều may mắn, anh không nói cái gì.Vào ban đêm, Tịch Bạch phát hiện mình lại tăng thêm một người theo dõi. Sở dĩ chú ý tới là vì ảnh chân dung của người theo dõi là Cậu bé bút chì.Weibo của cô tên là ‘Tiểu Bạch bé nhỏ mới’, thoạt nhìn avatar của người này cùng với cái của cô rất giống ảnh của hai người yêu nhau.Có điều người dùng ảnh avatar giống nhau rất nhiều, Tịch Bạch nhún nhún vai, cũng không đặc biệt để ý.———————-Hai ngày sau, trên lớp thể dục.An Khả Nhu cười nhạo Tịch Phi Phi là ma ốm, Tịch Phi Phi nhất thời tức giận, nhất định phải cùng cô so nhảy cao, kết quả té ngã, đầu gối bị rách, máu chảy không ngừng. Vì cô bị bệnh máu khó đông, một khi bị thương, sẽ vô cùng nguy hiểm, nếu không cầm máu được, thậm chí sẽ nguy hiểm tới tính mạng.Tịch Phi Phi được bạn bè cùng giáo viên nhanh chóng đưa đi bệnh viện, bác sĩ nói mất máu quá nhiều, cần lập tức truyền máu, tăng thêm lượng máu.Tịch Bạch đang ở trên lớp học cũng bị gấp rút gọi vào bệnh viện, yêu cầu rút máu.

Chuyện bất ngờ, Tịch Bạch hoàn toàn không có chuẩn bị, liền bị đưa tới phòng y tế, rút 200cc máu.Mặc dù trong lòng cô không tình nguyện nhưng không còn cách nào, tình hình Tịch Phi Phi rất nguy hiểm, chảy máu không ngừng, nếu không lập tức bổ sung máu, cô có khả năng sẽ hôn mê.Từ lúc 17 tuổi tới 23 tuổi, vốn hẳn là thời kỳ tốt đẹp nhất của Tịch Phi Phi, rất ít khi phát bệnh, cho nên số lần rút máu cũng không nhiều, thế nhưng Tịch Phi Phi muốn tìm đường chết, cùng người khác so nhảy cao cái gì.Bay tới một hồi tai vạ bất ngờ.Tám giờ tối, Tịch Phi Phi tỉnh lại, cha mẹ vây quanh cô hỏi han ân cần, quan tâm đầy đủ.Tịch Bạch bởi vì đầu óc choáng váng, vẫn tựa vào ghế sofa, không người hỏi thăm.“Em gái, em không sao chứ?” Tịch Phi Phi ra vẻ thân thiết hỏi cô. “Em không sao, cám ơn chị quan tâm.”Nhìn hai chị em hòa hợp chung sống, cha mẹ lộ vẻ mặt vui mừng, Đào Gia Chi ngồi xuống bên người Tịch Bạch, âu yếm khuôn mặt cô.“Bạch Bạch lại đau đầu ư, mẹ xoa giúp con.”Đời trước mỗi khi phát sinh chuyện này, Tịch Bạch đều mau lẹ nói, thần sắc nghiêm nghị khiển trách chị gái không biết đau tiếc thân thể mình, làm hại cô cũng gặp tai ương theo.Kết quả có thể nghĩ, Tịch Bạch bị cha mẹ mắng không có lương tâm, không niệm tình chị em.Cô hết một tới hai, hết hai tới ba khiến cho cha mẹ thất vọng, đây cũng khiến cho chút thiệt thòi cha mẹ có với cô đều không còn.Hiện tại, Tịch Bạch sẽ không u mê như vậy, cô hiểu rõ, con nít không khóc mới có kẹo ăn.Tịch Bạch nhắm hai mắt lại: “Mỗi lần lấy máu xong đều choáng đầu, đợi chút liền không sao, mẹ không cần lo cho con.”Đào Gia Chi áy náy nói: “Bạch Bạch chịu khổ, buổi tối trở về mẹ làm đồ ăn ngon bồi bổ cho con.”“Không sao, mẹ cứ xem chị muốn ăn gì trước đi.” “Bạch Bạch thật sự hiểu chuyện a.”Ý cười trên mặt Tịch Phi Phi đã không còn sót lại chút gì, cô nhìn Tịch Bạch, biểu tình phức tạp.Tịch Bạch bỗng giương mắt đối diện với cô, cặp mắt tối đen không thấy đáy kia khiến cho lòng cô nổi lên hàn ý.

Cô lập tức khôi phục tươi cười, trêu ghẹo nói: “Bạch Bạch lại giống con nít a, làm nũng với mẹ.”Tịch Bạch dựa sát vào bên cạnh mẹ, nhanh nhẹn nói. “Mẹ, con nghe nói hôm nay chị ở trường cố ý so nhảy cao với bạn An Khả Nhu lớp con, vì vậy mới bị thương ở chân.”Đào Gia Chi biến sắc, nhìn về phía Tịch Phi Phi: “Là thật sao?”Tịch Phi Phi giải thích với cha mẹ là đi đường không cẩn thận té ngã, đột nhiên bị Tịch Bạch vạch trần, biểu tình của cô không được tự nhiên. “Vâng… là có có chuyện như vậy.”Cha Tịch Minh Chí có chút tức giận: “Phi Phi, tình hình sức khỏe con thế nào, chính con tự biết, sao lại đi thi nhau với bạn! May là Bạch Bạch đúng lúc chạy tới, lỡ như Bạch Bạch không đến, con thiếu máu bỏ mạng làm sao bây giờ?”Tịch Phi Phi rất ít khi bị cha mẹ nghiêm khắc khiển trách như vậy, lập tức không kìm nén được, khóc nói: “Em ấy sao lại không đến chứ! Không phải ở trường sao, gọi một cái liền tới, ba mẹ làm gì hung dữ vậy chứ! Hu hu hu!”Nước mắt là vũ khí lợi hại nhất của Tịch Phi Phi, từ nhỏ đến lớn chỉ cần cha mẹ trách mắng cô liền khóc, khóc đến thê thảm làm người thương tiếc, cha mẹ sẽ lập tức mềm xuống, an ủi cô. Chiêu này lần nào cũng hiệu quả.Vẫn không đợi thái độ cha mẹ mềm xuống, Tịch Bạch mở miệng nói: “Chị à, em thực sự có thể tới kịp truyền máu cho chị, nhưng mà mỗi lần lấy máu em cũng rất mệt, em không biết bản thân vì sao phải trả giá cho sai lầm của chị.”Nói xong cô cũng khóc.Cô vừa khóc, Tịch Phi Phi trái lại kinh ngạc quên cả khóc.Cô đúng là Tịch Bạch sao! Tịch Bạch khi nào thì biết khóc rồi, là đứa nhỏ bị ủy khuất cỡ nào cũng không khóc.Khi còn nhỏ bị cha mẹ quở trách, cô cắn chặt môi, môi bị chảy máu cũng không để cho nước mắt chảy ra.Cô vậy mà khóc!Giống như vùng nhiệt đới thường xuyên đổ mưa, mọi người không cảm thấy hiếm lạ với mưa, nhưng mà ở trong sa mạc, trên trời rơi xuống một giọt nước cũng khiến cho người ta cảm thấy là kỳ quan thế giới.Nước mắt Tịch Phi Phi và nước mắt Tịch Bạch, sản sinh hiệu quả tuyệt nhiên khác nhau.

Cha mẹ luống cuống, trong khoảnh khắc ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.“Tịch Phi Phi! Con còn nói xạo!” Tịch Minh Chí đứng dậy, chỉ vào Tịch Phi Phi tức giận nói: “Em gái truyền máu cho con, đó là em ấy nhớ tình thân, nhưng mà em con không có trách nhiệm trả giá cho sai lầm của con! Nếu về sau xảy ra chuyện tương tự như vậy, ba mẹ sẽ không quản con, con tự sinh tự diệt đi!”Đương nhiên, cha chỉ là nói nhảm, nhưng hiệu quả Tịch Bạch muốn đã đạt được.Tịch Phi Phi trợn mắt há miệng, cô chưa từng bị cha mẹ nghiêm khắc trách cứ như vậy. Lúc ở nhà, đa số thời gian đều là cô sống chết mặc bây, cười xem cha mẹ quở trách Tịch Bạch. Hiện tại, toàn bộ đều đảo lộn rồi.“Ba, sao ba có thể nói như vậy, con, con… con không muốn sống nữa!” Tịch Phi Phi vừa khóc vừa nháo, không dừng lại.Tịch Bạch lại cau chặt mày, “Mẹ, đầu con đau!”Mẹ Đào Gia Chi bị Tịch Phi Phi làm cho phiền lòng, nói: “Con đừng ầm ĩ nữa, em gái con còn đau đầu a.”Tịch Phi Phi không phải đèn cạn dầu, lúc cô ý thức được hướng gió không đúng sẽ phanh lại đúng lúc giảm thiệt hại, ngưng khóc rống, chỉ căm giận nhìn Tịch Bạch một cái.Tịch Bạch bình thản đối diện cô. Cô nhất định phải để cho Tịch Phi Phi hiểu rõ, cô đã không phải bánh bao mềm trước kia để cô ta tùy ý nhào nặn.