Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo

Chương 101




Lễ trao giải Kim Phượng adward là giải nổi tiếng của giới giải trí, chỉ cần có thể đạt được đề cử của giải Kim Phượng, vậy ý nghĩa là ngôi sao đó từ hạng hai hạng ba tiến lên hạng nhất, ở giới giải trí không được xem trọng, nếu như có thể nhận thưởng, vậy tuyệt đối sẽ trở thành trọng điểm bồi dưỡng của công ty giải trí.

Kim Phượng adward hai năm một lần, ban tổ chức sẽ lên mạng công bố danh sách ngôi sao tham gia trước ba tháng, sau đó xem số bình chọn từ người xem, cuối cùng sẽ lựa chọn mười người đứng đầu bình chọn, tiếp theo, tính điểm từ số bình chọn và lượng tiêu thụ của phòng bán vé trong hai năm, cuối cùng tổng hợp lại điểm của mỗi người, năm người đứng đầu sẽ có tư cách đạt được giải Kim Phượng adward.

Về phần lúc trao giải, cứ dựa theo điểm lúc trước tổng hợp lại, lại thên nhóm bình phẩm chấm điểm, kết hợp lại, người cao điểm nhất là người nhận giải.

Mặt khác, Kim Phượng adward còn có một quy củ, cùng một giải thưởng không thể để cho cùng một người liên tục nhận, này coi như là cho người mới một cơ hội.

Lễ trao giải Kim Phượng adward là một ngày vô cùng độc đáo, ngay ngày 11 tháng 11, nghe nói là vì thành viên lúc trước sáng lập giải thưởng này toàn bộ đều độc thân, cho nên ngày này đã được chọn. Cùng với sự thăng cấp của Kim Phượng adward trong giới giải trí, cái lý do lúc đầu bị người cười nhạo châm chọc đã không còn ai nói đến.

Ngày 11 tháng 11 vạn người chờ mong cuối cùng cũng đến, lễ trao giải tổ chức ở khách sạn “Kim Phượng Đề Minh” khách sạn sa hoa nhất trong nước của Tần thị.

Vừa qua 4 giờ chiều, phòng tiệc lầu ba của Kim Phượng Đề Minh dần dần trở nên náo nhiệt, vào trước tiên vẫn là phóng viên của các tòa soạn báo được thư mời, dựa theo lệ cũ, lễ trao giải bắt đầu vào chín giờ tối, vào lúc sáu giờ, sẽ tổ chức tiệc trước, chiêu đãi các vị ngôi sao cùng với nhân sĩ quan trọng trong giới giải trí, có thể nhận được thư mời của Kim Phượng adward, đều là nhân vật thượng tầng trong giới giải trí, mà mục đích của bữa tiệc này chính là vì cung cấp một nơi giao lưu cho mọi người. Mỗi lần tiệc của Kim Phượng adward qua đi, đều có không ít tin tức bát quái ra lò, ngôi sao đi ăn máng khác đó là chuyện bình thường, mà các loại tổ hợp cường cường tổ hợp cũng sẽ lần lượt xuất hiện.

Lúc này, Tần Mộc cùng Tiêu Dật đang làm cái gì? Kéo màn ảnh đến phòng khách quý của Kim Phượng Đề Minh, hai người đang nằm trên giường lớn rộng thùng thình vù vù ngủ. Mà Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp thì ở bên ngoài phòng khách, xem tài liệu Tần Thái Nhiên đưa cho bọn hắn, bên trong viết đều là tiểu ngôi sao nhỏ tuổi cùng với tân binh lớn hơn Tần Mộc một ít khoảng mười lăm mười sáu tuổi – những người đêm nay sẽ đến lễ trao giải.

“Lần này Uông Dương thật sự là hạ vốn gốc, thế nhưng có ba ngôi sao nhỏ tuổi được đề cử.” Mộ Dung Phong nhàn nhạt lật qua trang.

Đa Nạp cười nhìn hắn:“Là muốn chiếm được tiên cơ, có một người được đề cử bài hát, Uông Dương muốn làm loạn bước đi của chúng ta.”

“Đề cử thì sao, có thể lên sân khấu nhận giải rồi mới nói đi.” Nói xong, Mộ Dung Phong đóng tài liệu trong tay, nâng cổ tay lên nhìn nhìn thời gian, tao nhã đứng dậy, đi đến phòng ngủ, nên gọi bọn nhỏ rời giường.

Tuy rằng bữa tiệc tổ chức 4 giờ, nhưng mà những người đến trước, đều là phóng viên cùng người mới, tai to mặt lớn thật sự đều đến lúc gần sáu giờ. Tần Thái Nhiên đến vào lúc năm giờ rưỡi, muốn đến sớm để tìm ra vài người mới, giới giải trí chính là nơi thực tế như vậy, công ty giải trí có thể có quy mô hôm nay, đào góc tường sau lưng cũng thật không ít. Tần Thái Nhiên làm việc chú ý cậu tình tôi nguyện, cậu muốn đi ăn máng khác, tôi muốn kéo cậu, vừa lúc ăn nhịp với nhau, nếu cậu không muốn đi, tôi tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng.

Tần Thái Nhiên vừa đến không lâu, tổng giám đốc công ty giải trí Uông Dương Uông Hải liền tự mình dẫn theo nhóm ngôi sao của hắn xuất hiện, Tần Thái Nhiên liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai đứa nhỏ bên người Uông Hải, đúng là nhóm SV khí thế đang thịnh gần đây, một người trong đó thế mà cũng học Tiêu Dật mặc trang phục cổ trang, Tần Thái Nhiên biết hai năm này, đứa nhỏ kia muốn thay thế vị trí của Tiêu Dật, diễn vài phim điện ảnh vai tiểu Thái Tử, chỉ tiếc, chỉ có hình dạng mà không có thần. Nhìn một hồi, Tần Thái Nhiên âm thầm cảm thấy có chút đáng tiếc, sớm biết vậy hắn đã để cho Mộ Dung Phong chuẩn bị trang phục cổ trang cho Tiêu Dật, so sánh như thế, cao thấp liền phân rõ, thế giới này làm sao có người càng giống thái tử hơn Tiêu Dật? Cảm khái một hồi, xoay chuyển ánh mắt, đối diện với ánh mắt hơi khiêu khích của Uông Hải, Tần Thái Nhiên mỉm cười, thoáng nâng ly rượu trong tay.

Bữa tiệc vì có sự xuất hiện của Uông Hải cùng nhóm ngôi sao mà trở nên náo nhiệt, phải biết rằng công ty giải trí Uông Dương cùng giải trí Minh Tinh cạnh tranh suốt ba mươi năm, mãi cho đến vài năm trước Tần Thái Nhiên tiếp nhận giải trí Minh Tinh giải trí, lúc này hai nhà mới có chút chênh lệch, nhưng mà, cũng chỉ là chênh lệch một chút.

Mộ Dung Phong tính thời gian đưa Tần Mộc cùng Tiêu Dật lên sân khấu, trước khi bọn họ xuất hiện, đại sảnh bữa tiệc đã mơ hồ hình thành vòng tròn lấy Uông Hải là tâm, nhưng mà, cái vòng này lại bị Tần Mộc cùng Tiêu Dật hoàn toàn đánh tan.

Lúc Tiêu Dật cùng Tần Mộc dùng tư thế tay nắm tay quen thuộc với mọi người đến gần bữa tiệc, tiếng nói ở đại sảnh đã thấp không ít, một lát sau, mới có người kinh ngạc:“Tiểu Thái Tử lại có thể đến đây!” Các phóng viên bay nhanh đi qua, tuy rằng nơi này không cho phép quay chụp, nhưng vẫn cho phép phỏng vấn, chỉ cần không quá phận là được rồi.

Lúc Uông Hải quay đầu nhìn thấy Tiêu Dật thời điểm, đáy mắt hiện lên một chút lo lắng.

Tiêu Dật hôm nay mặc hoàn toàn khác trước kia, sơ mi trắng thêm nơ nhỏ, sau đó là áp gilê, bên ngoài là áo bành tô, quần áo đều có một loại hoa văn tơ vàng đơn giản, dưới ngọn đèn bữa tiệc, mơ hồ lộ ra quý khí, chính là một tiểu thân sĩ tao nhã cao quý! Tần Mộc cũng mặc quần áo tương tự Tiêu Dật, chẳng qua màu sắc là thuần trắng. Cho nên lần đầu tiên xuất hiện sau hai năn, bọn họ mặc chính là trang phục tình nhân!~

Đối mặt phóng viên, Tiêu Dật mỉm cười, lộ ra răng nanh nhợt nhạt, cùng với hai hàng răng chỉnh tề trắng noãn:“Răng của tôi tất cả đều đã đổi xong rồi.”

Cho nên, nó xuất hiện ở nơi này, vào hai năm sau, dùng tư thế hoàn mỹ cao quý cứ như vậy đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Lời nói của Tiêu Dật đổi lấy một trận cười khẽ, quả nhiên Tiểu thái tử ngạo kiều trong trí nhớ, chỉ bởi vì thay răng, cho nên mới nhốt mình ở trường học cùng trong nhà, không chịu gặp người. Cái gì mà nổi mụn, cái gì mà trưởng thành liền thay đổi, kia đều là những người nhàm chán hãm hại, đứa nhỏ này vẫn xinh đẹp tinh xảo đến không tưởng như cũ, đây mới là Tiểu Thái Tử điện hạ của bọn họ!

Vì sao Tiểu Thái Tử điện hạ mặc là áo bành tô chính trang mà không phải trường bào như trước kia? Tiêu Dật còn rất nghiêm túc nói:“Lễ trao giải Kim Phượng adward là nơi long trọng như vậy, đương nhiên phải mặc chính trang tham dự!”

Mộc Mộc tiểu trung khuyển vì sao không mặc cùng màu với tiểu Thái Tử điện hạ? Tần Mộc trả lời:“Vốn dĩ đã muốn, nhưng tiểu Dật mặc vào nhìn rất đẹp mắt, em sợ không bằng, cho nên liền thay đổi thành màu trắng.” Nhưng mà nụ cười đẹp trai sáng ngời kia, làm sao nhìn ra được có chút xíu nào là sợ không bằng.

Răng của Tiểu Thái Tử điện hạ đã đổi xong, kế tiếp có kế hoạch gì không? Tiêu Dật mở to mắt, trong đôi mắt linh động mang theo chút giảo hoạt:“Cái này, chờ anh Bạch cùng anh Diệp Tử đến đây mọi người sẽ biết.”

Nói như thế này còn không bằng không nói! Sao lại úp mở như vậy chứ! Các phóng viên còn muốn hỏi lại, Tần Thái Nhiên bên kia đã đi tới, các phóng viên đành phải thôi, đúng lúc này, lại có vài người vào, các phóng viên vừa nhìn, đôi mắt lập tức tỏa ánh sáng, người đến là Bạch Ức Hàn cùng Diệp Thanh Mộc, Mạc Tinh ôm cánh tay Diệp Thanh Mộc. Bạch Ức Hàn vẫn là một thân tây trang màu trắng như cũ, vẻ mặt lạnh lùng, Diệp Thanh Mộc khẽ mỉm cười, Mạc Tinh mặc lễ phục dạ hội sequin thấp ngực, mái tóc dài vấn thành búi, tươi đẹp động lòng người.

Các phóng viên vừa thấy, lập tức đem vấn đề vừa rồi ném ra ngoài, từ lúc Bạch Ức Hàn vào cửa đã nhìn thấy hai đứa nhỏ, nghe được vấn đề của phóng viên, thế mà lại mở miệng trả lời, tuy rằng giọng nói vẫn lạnh lẽo xa cách như trước: “Bọn nhỏ lần này sẽ theo tôi cùng ca hát.” Bình bình đạm đạm nói một câu, lại như một giọt nước rơi vào chảo nóng, các phóng viên đương nhiên sẽ không cho rằng ca hát này chính là ca hát mà thôi, trước đó người đại diện của Bạch Ức Hàn đã rõ ràng tỏ vẻ Bạch Ức Hàn sắp ra album mới, bài hát trong album đã được xác định, trong đó bài hát chủ đề là do bản thân hắn viết lời. Lúc này, Bạch Ức Hàn nói muốn cho Tần Mộc và Tiêu Dật cùng hắn ca hát, ý kia, sẽ không là muốn để cho Tần Mộc cùng Tiêu Dật đi biểu diễn bài hát trong album chứ! Chẳng lẽ tiểu Thái Tử Tiêu Dật trở lại lần này, là tính tiến quân vào ca đàn (giới ca hát) sao? Nếu được Bạch đại thần dẫn dắt, đó không thể nghi ngờ là điều mà những người khác mong muốn, ngay lúc bắt đầu cũng đã bỏ xa người khác.

Sắc mặt Uông Hải đã muốn xanh mét, hắn thật sự không thể tưởng được Bạch Ức Hàn cao ngạo lạnh lùng như vậy thế mà lại đối tốt với hai đứa nhóc kia như vậy! Thậm chí không tiếc tự mình trải đường cho bọn nó!

Ai ngờ, Bạch Ức Hàn vừa nói xong, Diệp Thanh Mộc cũng cười mở miệng:“Chờ ca hát cho Bạch đại thần xong rồi, cũng đừng quên đem bọn nhỏ trả lại cho tôi, chỗ tôi còn chờ ra album cùng bọn nhỏ mà.”

Một câu, làm cho các phóng viên kích động, đồng thời, vô số ánh mắt hâm mộ dừng ở trên người Tiêu Dật, đứa nhỏ này rốt cuộc có ma lực gì, có thể để cho hai vị siêu cấp ngôi sao này trải đường cho bọn họ!

Bên này, Tần Mộc đã lôi kéo Tiêu Dật đi qua chỗ bọn họ:“Anh Bạch, anh Diệp Tử, chị Tinh, mọi người tới rồi!”

“Tiểu Mộc cùng tiểu Dật đêm nay thật đẹp trai!” Sợ làm hỏng kiểu tóc đẹp trai, Mạc Tinh chỉ vỗ nhẹ nhẹ lên bả vai bọn nhỏ.

Tần Mộc hơi hơi ngẩng đầu lên:“Chị Tình đêm nay thật sự là mê chết người!”

“Miệng của em nha!”

Thấy như vậy, các phóng viên biết bọn họ nên lách người, ở bữa tiệc này, điều kiện đầu tiên khi phỏng vấn là không thể quấy nhiễu nhóm ngôi sao giao lưu, không thể hỏi quá nhiều vấn đề, nhìn thấy bọn họ cười nói, các phóng viên sờ sờ cái mũi, quay đầu tiếp tục ăn.

Không bao lâu, Mạc Tinh bị những người khác gọi đi rồi, còn lại Bạch Ức Hàn cùng Diệp Thanh Mộc còn có Tần Thái Nhiên cùng hai đứa nhỏ cùng một chỗ, mấy người bọn họ đến chỗ tiệc đứng chọn một ít thức ăn, tìm một cửa sổ dựa vào đứng ăn, bởi vì không hề ít ánh mắt còn đang nhìn, Bạch Ức Hàn cùng Tiêu Dật lần này bình an vô sự, thậm chí Bạch Ức Hàn còn lột một con tôm đưa tới bên miệngTiêu Dật, Tiêu Dật hơi hơi nhíu mi, thực nghiêm túc nhìn chằm chằm con tôm trước mặt, một hồi lâu sau, mới do do dự dự há mồm cắn vào miệng nhỏ. Đôi mày Bạch Ức Hàn giật giật. Tần Mộc vừa thấy, lập tức nuốt thức ăn vào miệng, cười hắc hắc:“Anh Bạch, tiểu Dật đối với anh thật tốt, lúc trước lần đầu tiên em lột tôm cho em ấy, em ấy cũng không chịu ăn!”

Nghe nói như thế, Mộ Dung Phong hơi hơi nghiêng đầu, nhớ tới thứ không rõ lúc trước Tần Mộc lột, người nào dám ăn mới là kỳ quái!

Bạch Ức Hàn nhướng mi, tốt với hắn? Tốt đến giống như tôm hắn lột có độc vậy?

Diệp Thanh Mộc tao nhã ăn gan ngỗng, lòng nói, tiểu Mộc, em nghĩ Bạch đại thần dễ lừa như vậy?

Người khởi xướng là Tiêu Dật lại làm như không có nghe thấy, lập tức cắt một miếng Sandwich nhét vào miệng, như vậy sẽ không sợ Bạch Ức Hàn lại cho nó thức ăn. Tần Thái Nhiên cầm lấy khăn ăn che khuất miệng, nhỏ giọng nói:“Tiểu Bạch, lông mi mà còn nhướng nữa sẽ bay ra ngoài, đợi lát nữa sẽ vào trong, ăn thêm chút nữa đi.”

Trong lúc bọn họ ăn, có không ít người do dự suy nghĩ muốn tiến đến, cuối cùng lại không có dũng khí đó, dưới ánh mắt nhìn của nhiều người như vậy, nếu bị từ chối, vậy thật đúng là mắc cỡ chết người. Uông Hải một mình ngồi trên bàn, oán hận trừng mắt nhìn Tần Thái Nhiên đang cười đến đắc ý, răng nghiếng vang, Lão Hồ Ly này!

Tám giờ rưỡi, mọi người đều ăn ý để đồ ăn cùng rượu trong tay xuống, lau lau khóe miệng, sửa sang lại một chút, nhóm nữ sĩ chỉnh trang lại, sau đó đi lên lễ đường tầng cao nhất của Kim Phượng Đề Minh, lễ đường này thiết kế vô cùng xinh đẹp, toàn bộ phía trên là mái hình vòm, bốn phía là một vòng cột chống đỡ, vào lúc đêm, mở máy, mái nhà biến thành trong suốt, người ngồi ở lễ đường có thể nhìn thấy rõ ràng bầu trời đêm, xa hoa.

Mọi người theo thứ tự ngồi vào chỗ, trái phải nói chuyện, thời gian vô thức đã đến 9 giờ.

Lễ trao giải bắt đầu.