Nguyên Hãn đang đứng đó và trong đầu hắn đấu tranh tư tưởng một cách kịch liệt. Một luồng tư tưởng đó là nên nới rõ từng chi tiết của quá trình phản ứng hóa học tự nhiên này cho công tượng, làm như vậy sự hiểu biết của họ sẽ tăng lên một tầm cao mới, và rất có thể chính họ sẽ tìm ra được các phương pháp tốt hơn để cải tiến công nghệ luyện Gang này. Nhưng một luồng tư tưởng lại đang thì thầm bên tai hắn, bậc đế vương cần thần bí trước mặt chúng nhân, không phải Lê Lợi bi quân Minh đánh thua như chó sau đó mới bày ra cái kế Thần Kim quy tặng kiếm thần đó ư, sau đó là triệu người nghe theo đồng lòng mà phục tùng hắn. Giờ đây ta đang có lợi thế không ai bằng, mọi người hiểu nhầm ta có sư phụ là tiên nhân, ta bất phàm. Một đồn trăm, trăm đồn vạn, khi dựng cờ khởi nghĩa càng có người theo nhiều hơn.
Luồng tư tưởng trước là của Nguyên Anh một kẻ ở thế giới hiện đại, hắn chỉ nghĩ rằng nhiều người thêm sức mạnh. Khoa học là dựa vào tìm tòi và nghiên cứu mà ra, các công tượng này chính là những người khoa học của thời đại này đấy. Luồng tư tưởng sau là của vị tướng quân tương lai Trần Nguyên Hãn. Cả hai suy nghĩ này đều có lợi và hại nhất định của nó. Nếu theo luồng tư tưởng hiện đại thì có thể công nghẹ sẽ có những bước phát triển ngay cả khi Nguyên Hãn đi xa, nhưng thay vào đó là hắn mất đi tất cả lợi thế về sự thần bí và một tương lai hiệu triệu toàn dân. Nhưng theo luồng suy nghĩ thứ hai thì công nghệ khả năng chỉ dừng lại ở mức này mà thôi, khó có thể tiến bước.
Thất thần trong chốc lát cuối cùng hắn chịu đến một phương án dung hòa, đó là dùng một số các khái niệm trừu tượng mang tính thần bí để giải thích về các hiện tượng, có thể đạt được phần nào đó sự tiến bộ của công tượng mà vẫn giữ được hình tượng thần bí của mình.
- Tất cả đứng dậy đi, các ngươi cũng thấy đó. Pháp môn này không thể lộ ra ngoài, những công tượng các ngươi trong mắt quan xưởng chỉ là nô lệ. Nhưng trong mắt ta bất đồng, các ngươi đã cùng ta thực hiện pháp môn này thì cũng coi như là đồng môn rồi, thế nhưng các ngươi cũng chỉ là kí danh mà học hỏi thôi. Nên nhớ sẽ có ngày ta đứng lên khởi nghiệp, khi đó những người ở đây là công thần cốt cán. Dưới một người trên cả vạn người. Do đó các ngươi cần phải nỗ lực học tập, rèn luyện hơn nữa.
- Cẩn tuân lời dạy của công tử.... cả binh lính lẫn công tượng đều dạ vang mà thưa, cả một vùng trang nghiêm cẩn mật
Lúc này đây gang nóng chảy đã dâng lên đến cái khe thoát phía trên rồi, từ đây xỉ quặng nổi phía trên bắt đầu thoát ra ngoài, Nguyên Hãn giải thích cho các công tượng hiểu đó là những tạp chất mà bình thường họ gõ đến tê tay để loại bỏ ra. Xỉ quặng đen cứ thế mà tuôn ra theo nhịp dâng lên của Gang nóng chảy. Đến khi màu đỏ của dòng gang nóng chảy dâng lên khe thoát phía trên thì Nguyên Hãn ra lệnh mở khe thoát từ đáy. Một dòng Gang nóng đỏ ào ào chảy ra khiến cả một vùng sáng dực. Chỗ gang này ít nhất phải tầm 1 tấn.
- Lần này không vội cho vào lò luyện thép, trước tiên hãy làm nguội và thử chất lượng của mẻ gang này đã. Tỉ lệ của quặng sắt, vôi, và than quyết định chất lượng của mẻ gang này. Nếu nhiều tạp chất chứng tỏ thiếu vôi, nếu Gang quá dòn chứng tỏ quá nhiều than đá, nếu còn thừa quặng sau khi mở lò chứng tỏ Than chưa đủ.... các yếu quyết này các ngươi đã hiểu sao?
Chỉ vài ba câu trong sách giáo khoa, nhưng đó là ánh sáng, là kim chỉ nam của những công tượng cần mẫn đầy nhiết huyết này. Ngay lập tức có một số công tượng thong minh vội lôi giấy bút ra ghi vội những yếu quyết này vào. Bút là kiểu bút lông ngỗng mà Nguyên Hãn đã truyền cho họ cách dùng, viết bằng bút long chữ quốc ngữ có mà là điên mới làm. Những kẻ làm công tượng là những kẻ hay phải thiết kế này nọ nhất. Nguyên Hãn đã dạy họ luôn phải ghi chép lại những thành công hay sai lầm khi làm việc thì mới có thể tiến bộ được. Vậy nên tên nào cũng có một hộp mực vài tờ giấy và mấy cái lông ngỗng dắt người. Việc này cũng được áp dụng với các sĩ quan trong quân đội của Nguyên Hãn.
Thấy bạn bè ghi chép thế là lũ công tượng còn lại mới ngộ ra mà nhao nhao xoàn xoạt ghi chép. Cả một lũ chân tay thô kệch nhưng đang khéo léo mà cầm lông ngỗng nắn nót. Mấy tên vô thức liếm đầu bút thì miệng đen nhẻm cả rồi.
Gang cứ thế cứ thế từng mẻ được đưa ra liên tục, chúng được cho vào khuôn đúc thành các hạt nhỏ cỡ ngón tay thôi. điều này thuận tiện cho việc nung chảy chúng thêm một lần nữa khi cho vào lò luyện thép.
Quá trình Gang chảy ra phải đén 4 tiếng đồng hồ sau mới dừng lại, tổng số gang vậy mà đạt được đến hơn mười hai tấn. Quả là một con số quá khủng khiếp cho một một ngày công sức của 50 công tượng. Nên nhớ một thanh phác đao cho bộ binh cũng chỉ từ 5 đến 7 kg, vậy ra chỗ này gang đủ chế tạo ít nhất mà một ngàn thanh phác đao kể cả trừ đi thất thoát trong khi luyện chế. Một ngày năm mươi người làm viêccj bằng một ngàn người trong quan xưởng là khái niệm gì. Nếu đủ nhiên liệu thì với công nghệ này 1 ngàn thợ rèn có thể trang bị vũ khí lạnh cho cả đạo quân vài vạn người chỉ trong vài tháng mà thôi. Mà trong khi đó Quan xưởng vạn người phải tính bằng năm nếu muốn hoàn thành khối lượng công việc như vậy.
- Bẩm công tử, gang thu được chất lượng tốt hơn rất nhiều so với chúng ta luyện chế thủ công, căn bản là tạp chất rất ít, hầu như không có. Nếu loại gang này dùng để luyện vũ khí thì không cần phải tốn nhiều công sức của thợ rèn... tốc độ rèn vũ khí sẽ tăng lên rất nhiều.
- Bẩm công tử chúng tôi dọn dẹp lò thì thấy vẫn còn dư một ít quặng sắt nhưng không nhiều, lần tiếp theo chúng tôi sẽ thay đổi tỉ lệ than đá xem sao.
Nguyên Hãn gật đầu hài lòng, lần đầu thử luyện mà được như vậy là tốt lắm rồi. Việc tính toán tỉ lệ chính xác ở thời kì này là hoàn toàn không có khả năng. Chênh lệch một chút là có thể chấp nhận được.
- Lò luyện thép thì đơn giản hơn, pháp quyết chính là luyện càng lâu thì càng ra thép mềm dẻo, khí thổi vào lâu xẽ làm thép mềm, luyện nhanh thì thép sẽ cứng, nhưng dòn dễ gãy. Vậy nên việc thử nghiệm phải được tiến hành và ghi chép cẩn thận. Luyện bao lâu thì ra thép mềm, luyện bao lâu thì cứng... phải chia ra thành 5 cấp đôn khác nhau để ứng dụng vào các công việc khác nhau.
Nguyên Hãn rất hào hứng mà ra lệnh cho công tượng làm việc. Đã có một lần thành công thứ nhất thì họ sẽ tự tin hơn nhiều. Chỉ cần cho công tượng thời gian làm quen thì họ sẽ rất nhanh chóng làm chủ công nghệ ngay lập tức.
- Công tử, tôi có một chuyện muốn xin bẩm báo cùng ngài có được chăng?
Đúng lúc này thì vị một vị công tượng rụt rè mà đứng ra thưa với Nguyên Hãn.
- Uhmm... vị này công tượng cứ nói xem sao.
- Bẩm Công tử, ngài lựa chọn tuyển mộ chúng ta đều là người cô đơn không có gia đình con cái. Chúng tôi biết công tử muốn giữ bí mật quân khu. Nhưng công tử giờ đây chỉ mới vài trăm quân sĩ thì năm mươi người chúng tôi có thể lo lắng được. Nhưng sau này công tử có chục vạn quân, trăm vạn quân thì sao?
Nguyên Hãn hơi nhíu mày mà hỏi;
- Ý của ngươi là sao?
Người công tượng này quỳ xuống mà thưa.
- Bẩm Công tử, tôi to gan xin thưa, chúng tôi có rất nhiều bằng hữu gặp cảnh khó khăn tương tự. Cúi xin công tử thu nhận. Họ có gia đình nhưng có thể chuyển cả đến đây, bảo mật là tuyệt đối. Người nhà chúng tôi cũng không cần quá nhiều lương thực chỉ cần có nông cụ gia xúc thì ngay tại thung lũng này có thể khai hoang mà trồng trọt cho hơn 500 hộ. Mà con cháu của công tượng lại càng là công tượng tốt có sức khỏe càng phục vụ được nhiều hơn cho Công tử. Kính xin công tử suy xét.
Nguyên Hãn cho đây là một ý không tồi, thế nhưng nếu như vậy thì gánh nặng ban đầu lên tài chính sẽ rất nặng nề. Khai hoang cũng là không đơn giản. Nhưng tính bề lâu dài đây lại là một phương án cực tốt, nếu có thể tự cấp lương thực thì đó là một chuyện thiên đại vui mừng.
- Ngươi cứ đứng lên đi, vấn đề này ta cần phải suy nghĩ kĩ một chút.
Nguyên Hãn yêu cầu người công tượng đứng lên, chuyện này trước tiên phải suy nghĩ kĩ và hỏi thêm ý kiến của nhiều người.