Người Dấu Yêu

Chương 575




Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 575 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!





****************************









ĐỜI NÀY CHỈ CÓ MỘT CHỊ GÁI, LÀ SIÊU MẪU NGHIÊN THỜI THẤT!

Nghiên Thời Dương đột ngột đến Vịnh Lâm Hồ làm cô rất ngạc nhiên.





Cô cố gắng nhớ lại, dường như đã hơn hai tháng rồi chị em cô chưa gặp mặt nhau, mà lần gặp trước chính là ở trong bệnh viện.





Nghiên Thời Dương mặc một cái áo da màu đen, phối cùng quần jogger và giày Air Jordan đứng trong gió. Mái tóc ngắn bị gió thổi lay động nơi đuôi chân mày và gò má. Đôi mắt phía dưới cặp mày rậm rất đỏ lộ ra vẻ vô hồn.





Nghiên Thời Thất tránh người sang bên cạnh, mời cậu vào nhà. Hai chị em lần lượt đi vào phòng khách.





Đây là lần đầu tiên Nghiên Thời Dương tới Vịnh Lâm Hồ. Theo như tính nết thường ngày của cậu thì nhất định sẽ như bé con tò mò mà quan sát khắp nơi. Nhưng lúc này cậu đã phá vỡ những gì Nghiên Thời Thất hiểu biết về cậu rồi.





Từ lúc vào cửa, cậu không nói câu nào, chỉ cúi đầu im lặng ngồi xuống ghế xô pha, hai tay chống lên đầu gối.





Nghiên Thời Thất rót cho cậu một ly nước mới ngồi xuống phía đối diện, khẽ hỏi: “Em sao thế? Mới sáng sớm mà ai đã chọc em rồi?”







Dù gì Nghiên Thời Dương cũng là em trai đã sống với mình nhiều năm, cho dù Nghiên Thời Thất có mâu thuẫn và oán hận ông bà Nghiên tới cỡ nào cũng sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ giữa cô và Thời Dương.





Nghiên Thời Thất hỏi thăm xong cũng chớp chớp mắt chua xót. Cô thấy Nghiên Thời Dương vẫn không lên tiếng thì chỉ đành phải hơi nghiêng người về phía trước, gõ một cái lên trên bàn uống trà trước mặt cậu, “Này, anh bạn nhỏ, chị đang hỏi em đấy, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”





Cô vừa nói xong đã thấy Nghiên Thời Dương hít một hơi thật sâu rồi mới ngẩng đầu lên, vành mắt đỏ ửng, đôi môi mím thật chặt tựa như đang cố gắng kìm nén cảm xúc vậy.






Nụ cười trên mặt Nghiên Thời Thất hơi nhạt đi, giữa trán hơi nhíu lại nhìn cậu chằm chằm.





“Chị!” Nghiên Thời Dương lên tiếng, giọng nói khàn khàn, rồi lại cúi đầu một lần nữa, nói một câu vô cùng kiên định, “Chị là chị gái của em, cả đời đều là như vậy!”





Đôi mắt Nghiên Thời Thất phẳng lặng, nhưng cô lại không biết nên mở miệng an ủi cậu thế nào.





Cô liếm đôi môi khô khốc rồi mới khẽ thở dài nói, “Em biết hết rồi hả?”





Nghiên Thời Dương chợt ngẩng đầu lên, quai hàm run rẩy liên tục, “Mẹ gọi điện thoại cho em, nói tối hôm qua cô ta đã tự rời khỏi bệnh viện, bảo em đi tìm cô ta. Chị, nửa tiếng trước em đã biết hết mọi chuyện rồi. Mẹ bảo sau này em phải gọi cô ta là chị, bảo em cách xa chị ra, nhưng mà… Không thể nào, em không chấp nhận!”





Nghiên Thời Thất nghe vậy khẽ cười, nhướng chân mày lên.






Bà Liên đúng là nói chuyện không biết xấu hổ mà!





Chỉ cần cách xa cô một chút là có thể xem như chẳng có chuyện gì xảy ra sao?

Nguồn : ngontinh hay.com

Còn Ôn Tri Diên, vậy mà tối hôm qua lại trốn khỏi bệnh viện.





Có lẽ là do quá hiểu cô ta cho nên Nghiên Thời Thất đã nghĩ ngay đến nhà họ Ôn ở Đế Kinh.





Ôn Tri Diên rất để ý tới nhà họ Ôn, chắc không phải là không cam lòng cho nên muốn chạy về khóc lóc cầu xin tha thứ đấy chứ?





Cô ta có thể làm ra chuyện này lắm đấy!





Nghiên Thời Thất thấy Nghiên Thời Dương đang rất phẫn nộ mà khẽ mỉm cười. Cô hất cằm về phía ly nước trên bàn, “Em uống nước bình tĩnh lại chút đi.”





“Chị, em nói thật đấy, đừng hòng bảo em gọi người phụ nữ đó là chị, vĩnh viễn cũng không có khả năng!”





Nghiên Thời Dương vừa nói vừa uống một hớp nước, trong lúc uống nước còn đưa mắt xuyên qua ly nước nhìn Nghiên Thời Thất. Cậu rất vui mừng vì chị không tỏ ra xa cách và lạnh nhạt với mình.





Cả đời này, Nghiên Thời Dương cậu chỉ có một chị gái, đó là siêu mẫu Nghiên Thời Thất!





Còn người phụ nữ được đưa từ nhà họ Ôn về kia, cậu chỉ mới nhìn hình do bà Liên gửi tới thôi chứ chưa được thấy người thật.





Nghe nói là cô ta đang nằm viện, bà Liên vốn định đợi cô ta khỏe hẳn mới để hai chị em gặp mặt nhau.





Nhưng không ngờ tối hôm qua cô ta đã mất tích ở bệnh viện rồi. Do không nghĩ ra cách nào cả cho nên bà Liên mới bảo Nghiên Thời Dương có thời gian thì giúp tìm kiếm, nghe ngóng tin tức.





Chẳng lẽ một người lớn như vậy còn có thể chết đột ngột ở đầu đường sao?





Cậu nhận được hình, vừa nhìn thì từ tận đáy lòng đã chán ghét người phụ nữ này rồi!





Chẳng hiểu tại sao mà Nghiên Thời Dương thấy cô ta rất giống Lâm Y Y đã từng hãm hại mình trong trường học!





Lấy dáng vẻ yếu đuổi để làm chuyện hèn hạ.





Cậu cảm thấy Ôn Tri Diên chính là loại người như vậy!