Ăn sáng xong thì Vũ Hạo lại ôm cô quấn quýt không rời,và có lẽ đây là lần đầu tiên mà hai người ngọt ngào như thế. …
" Vũ Hạo bây giờ em là gì của anh."
" Là tình nhân của anh."
" Vũ Hạo…"_ Yến Nguyệt hét lớn lên rồi đánh lên vai của anh mấy cái.
" Em là tình nhân một đời của anh,còn không thì là bạn gái hay là vợ điều được"
" Nói vậy thì còn nghe được đấy.."
Yến Nguyệt khẽ cười rồi nép vào lồng ngực của anh,cứ ngỡ là sẽ không gặp nhau nữa nhưng không ngờ lại có thể trở về bên nhau …
" Yến Nguyệt,anh có thể hỏi em một chuyện được không"
" Được chứ,anh hỏi đi. "
" Em có biết gia đình của Đàm Dự gồm những ai hay không…"
" Sao anh lại hỏi chuyện này,có phải anh định làm chuyện gì nữa không…"
" Thú thật với em thử cũng có một chuyện,theo anh điều tra ra thì Dương Lan có mối quan hệ mật thiết với người tên là Đàm Kiệt,mà trùng hợp thay Đàm Dự lại giống họ với người này. "
Yến Nguyệt hiểu những gì mà Vũ Hạo nói, cũng có thể là hai người họ có mối quan hệ họ hàng thân thiết gì đó.
" Em đã gặp qua mẹ của cậu ấy rồi,còn ba thì không…"
""Thật sao. "
" Ừm "
" Nhưng mà mẹ của cậu ấy bị bệnh tâm thần,đang ở trong bệnh viện điều trị.Bà ấy tên là Chu Di Linh,em nhớ không lầm thì em đã gặp bà ấy vào 3 năm trước,bây giờ thứ cũng không nghe Đàm Dự nhắc đến nữa."
" Được rồi,cám ơn em.Bao nhiêu thông tin đây là được rồi '""
'" Vũ Hạo,anh định làm gì hai mẹ con cậu ấy …"
" Anh đâu có làm gì đâu, chỉ là anh muốn điều tra để mọi chuyện được sáng tỏ mà thôi. "
" Ừm " …
Đến trưa thì cả hai người cũng đi thử váy,Vũ Hạo đưa Yến Nguyệt đến trung tâm thương mại..
" Yến Nguyệt,em thử cái này đi. "
'" Nó khoét sâu phần cổ và lưng quá. "
" Anh thấy đẹp mà,em mặc đi. "
" Ừm "
Trong thời gian chờ đợi thì Vũ Hạo đi ra ngoài lựa thêm mấy bộ nữa,ở đây có tất cả các loại trang phục và kể cả đồ ngủ hay là áo lót..
Anh dừng chân lại mấy bộ đồ ngủ, rồi sau đó cũng chọn vài cái cho bạn gái của mình.
Cái này phải là đồ thức mới đúng,thân hình của Yến Nguyệt đẹp như vậy vòng nào ra vòng đó giống như là người mẫu vậy,khi cô ấy mặc vào thì sẽ vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, chỉ vừa mới nghĩ đến thôi mà anh đã không chịu được nữa rồi..
" Lấy mấy cái này cho tôi đi. "
" Dạ được..".
Lúc này đây anh không thể chờ được nữa,ngay sau đó anh liền đi vào trong …Đúng lúc này thấy cô đang loay hoay với dây kéo ở sau lưng,ngay sau đó anh liền đi đến rồi giúp cô một tay.
" Xong rồi"
" Cảm ơn anh."
Vũ Hạo áp gương mặt của mình xuống vai của cô rồi đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng.
" Em đẹp quá …"
" Là váy đẹp chứ không phải em."
" Là em đẹp, không mặc gì cũng rất đẹp…"
" Vô sỉ. "
Vũ Hạo nghe cô mắng thì liền cười,anh rất thích cái bộ dạng đáng yêu như thế này của cô.
Ngay sau đó anh liền đưa tay xuống vuốt ve tấm lưng dài thon thả của Yến Nguyệt,còn cô thì lại cảm thấy hơi nhột.Bất giác cô cũng chỉ biết cong người lại mà thôi.
" Ư…a."
" Đừng mà. "
" Có vẻ bộ váy này hơi hở thì phải…"
" Ừm,em thử bộ khác nhé.".
" Được…"
Yến Nguyệt chỉ thích mặc những bộ đồ kính đáo mà thôi,với lại cô cũng không muốn chặt chém cô dâu đâu.
Trong bữa tiệc cô cũng muốn ăn ngon nữa,cho nên không thể mặc những bộ váy hở hang như vậy được.
Nhưng ở đây bộ nào cũng như nhau mà thôi, không hở ở trên, sau lưng thì cũng là ở phía dưới.
Hở ngực còn đỡ chứ sau mà hở ở phía dưới khiến cho cô thấy nó phản cảm quá đi. …
Đến 1 tiếng sao thì cũng đã xong,sau đó thì anh dẫn cô đi ăn trưa. …
Bữa trưa hai người liền đến nhà hàng cũ,nơi người đã đến ăn trước đó.
Vũ Hạo gọi món mà Yến Nguyệt thích ăn,anh cũng ân cần chu đáo cắt nhỏ thức ăn ra cho cô.
Ga lăng là vậy đó,chứ mỗi lần đến chuyện kia thì anh ấy sẽ không nương tình …Đúng là bên ngoài ga lăng còn bên trong thì cầm thú mà.