Người Tình Một Đời

Chương 60: Cứu kịp thời




Rất nhanh sau đó anh liền rời khỏi phòng rồi đi xuống bữa tiệc,vừa bước xuống thì anh đã gặp Triệu Đức rồi.

" Sếp,em vừa mới Đàm Kiệt.Ông ta thấy em thì cứ nhìn chằm chằm rồi chạy đi. "

" Tôi đoán ông ta đến đây là để gặp bà ta. " _ Vũ Hạo nói ra tiếng lòng của mình rồi ra lệnh vệ sĩ đi tìm ông ta về …

Nhất định là hai người họ có mối quan hệ rất thân thiết với nhau,còn không thì ông ta sẽ không lặn lội đường xá xa xôi đến đây đâu …

Mọi thứ dường như sắp được sáng tỏ rồi, chỉ cần chờ thêm một chút nữa là được rồi.

Đàm Kiệt vẫn chưa đi ra khỏi khách sạn,ông ta tìm góc khuất để đứng,một lát sau thì đã gặp được Dương Lan …

" Dương Lan…"

" Ông còn ở đây làm gì nữa,mau đi về đi."

" Hình như là Triệu Đức đã phát hiện ra tôi rồi…"

" Ông nói cái gì. "_ bà ta hét lên, Triệu Đức là trợ lý của Vũ Hạo …Thôi rồi luôn, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đến tay cậu ta..

" Vừa lòng ông chưa hả. "

" Dương Lan bà trách tôi cái gì chứ, chuyện này cũng do bà mà ra thôi.Bà làm chuyện ác thì sớm muộn gì cũng vạch trần,hôm nay tôi chỉ muốn đến đây dự đám cưới của con trai mình, chuyện này có gì là sai đâu chứ. "’

" Nếu mà bà còn hằn hộc với tôi như vậy thì tôi sẽ không bỏ qua cho bà đâu. Những chuyện ác mà bà làm thì tôi sẽ đi nói hết cho Lưu Vũ Hạo nghe, đến lúc đó chúng ta cùng chết chung. "

" Ông."

" Thôi được rồi,ông về đi.Vài ngày nữa tôi sẽ đến tìm ông."

" Ừm,vậy thì được…"

Câu chuyện vừa rồi đã được Trúc Mi nghe hết,cô không biết chuyện gì sẽ được vạch trần. Nhưng bà ta là vợ của Lưu Vỹ thì tất nhiên sẽ liên quan đến nhà họ Lưu,có khi nào là liên quan đến mẹ của Lưu Vũ Hạo không đây,mấy lần trước cô có nghe bọn họ nói qua …

Vậy là những suy đoán của bọn họ đã đúng rồi,hoá ra bà ta lại là chủ mưu của mọi chuyện.

Không được,cô phải tìm Vũ Hạo nói chuyện này mới được.Khi nãy Vũ Hạo và Yến Nguyệt đã đi lên khách sạn nghỉ ngơi rõ thì phải.

Sau đó thì Trúc Mi liền đi lên đó,cùng lúc này cô lại gặp được Lê Thành.

" Cô về chưa. "

" Chưa,tôi có chuyện cần gặp Vũ Hạo và Yến Nguyệt."

" Vậy tôi đi cùng với cô …"

" Ừm …"

Sau khi hỏi số phòng thì cả hai người liền đi lên lầu,tự nhiên cô lại có một dự cảm không lành …

Từ bên trong phòng vọng ra những âm thanh la hét,tiếng kêu cưới trông rất là dữ dội.

Lúc này hai người đã đứng trước căn phòng của Vũ Hạo,Lê Thành lại bật cười thành tiếng:" haha,e là chúng ta đến không đúng lúc rồi,hai người họ đang ân ái,chúng ta mau về thôi. “”

" Lê Thành anh làm tình nhiều rồi mà sao vẫn không phân biệt đâu là ân ái và đâu là bị cưỡng ép vậy."

" Ý cô là sao."

" Cho dù làm tình có đau đớn như thế nào thì người ta cũng sẽ không la hét như vậy,đã vậy còn có tiếng cầu cứu nữa …".

" Ờ hé." _ Lúc này anh mới hiểu ra được vấn đề..

Sau đó thì Trúc Mi liền đập cửa, nhưng mà cửa đã khoá lại rồi.

" Cứu …cứu với …"

" Hức..hức …"

" Vũ Hạo cứu em." _ hai người họ đứng ở ngoài nghe rõ mồn một.

Lúc này Lê Thành ra sức đập cửa còn Trúc Mi thì lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Vũ Hạo, nhưng xui xẻo thay là gọi không có được …

Ngay lập tức cô liền gọi cho trợ lý của anh ta, cũng may mắn thay là Triệu Đức nghe máy chứ nếu không là tiêu đời rồi.

“” Rầm …""_ cánh cửa được mở ra..

" Bụp …bụp.." _ Lê Thành chạy vào lôi tên kia ra khỏi người của Yến Nguyệt, anh xem cô gái này là em dâu và cũng như là bạn tốt của anh vậy …Với lại Vũ Hạo mà chứng kiến cái cảnh này thì hắn ta cũng sẽ chết mà thôi..

Cả người của Yến Nguyệt quần áo xộc xệch,dây áo đã bị kéo xuống … Cũng may là còn có áo lót che chắn lại …

Lê Thành tiến lại đánh anh ta còn Trúc Mi thì lấy chăn quấn quanh người của Yến Nguyệt lại …

Tay và chân của Yến Nguyệt đã bị anh ta cào đỏ cả lên,gương mặt thì trông vô hồn.

" Yến Nguyệt cô không sao chứ … "

Nước mắt Yến Nguyệt rơi xuống,gương mặt thì đỏ ao …

" Hức..hức.."

" Ưm…"

Vô thức Yến Nguyệt đưa tay lên sờ soạn chính mình, rồi sau đó liền kéo chăn ra.Cả người của cô nóng dần lên,rất nóng …

" Đừng … đừng nói là cô bị bỏ thuốc nha …"

" Yến Nguyệt…anh ta cho cô uống cái gì rồi."

Trúc Mi đảo mắt quanh phòng thì thấy có lọ thuốc,chính xác đó là thuốc kích dục..

Hắn ta đã được Lê Thành lôi ra ngoài đánh một trận rồi,âm thanh vang lên vô cùng lớn khiến cho ai qua lại cũng vô cùng sợ sệt.

" Trúc Mi…"

" A. …nóng …nóng quá.."

" Ư..tôi..ưm…"

" Hắn ta đã làm gì cô chưa. " "_ Trúc Mi vịn vai của cô.

" Hức..hức..chưa …chưa …vẫn chưa …’’’ " Yến Nguyệt vội vã lắc đầu.

" Tôi …tôi …suýt chút nữa là bị cưỡng bức rồi …" _ cô ngã vào người của Trúc Mi …

" Nóng …nóng quá. …hức..hức.."

Yến Nguyệt vừa rên rỉ vừa khóc lớn,sau đó cô liền té xuống đất. Mông chạm đất khiến cho cô đau lắm, nhưng ngay sau đó cô liền cố gắng đứng dậy rồi đi vào trong nhà tắm …