Vũ Hạo bước vào phòng thì Yến Nguyệt cũng vừa thức dậy,gương mặt vẫn còn ngơ ngác chắc có lẽ là vẫn chưa tỉnh ngủ đây mà..
'" Ông xã,anh thức khi nào vậy …"
" Ừm thì cách đây mấy tiếng trước rồi …"Vũ Hạo ngồi xuống giường.
" Sao anh không gọi em dậy …"
" Anh thấy em ngủ ngon quá cho nên mới không nỡ.""…
" À.."_ Yến Nguyệt cười cười rồi ôm lấy anh,lúc này đây cô ngửi được mùi lạ ở trên người của anh,giống như là mùi của lửa vậy..
" Anh,trên người anh có mùi gì vậy,anh mới đi đốt cái gì à. "
" Có mùi lửa, rồi còn còn mấy mùi khác nữa.."
" Ừ thì anh đi làm vài việc.À bỏ qua chuyện này đi,anh đưa em đi đánh răng,lát nữa anh sẽ cho em một bất ngờ…"
" Gì mà thần bí thế. "
'" Em cứ nghe theo anh trước đi mà,em vào trong đánh răng trước đi. Còn bây giờ anh sẽ đi lấy váy cho em.."
Nói xong anh liền dẫn cô đi vào trong nhà tắm còn anh thì đi lựa váy,sẵn đó anh cũng lấy quần áo cho anh luôn.
Đi dạo quanh một dòng thì anh cũng chọn được cái váy đen cổ vuông,váy được thiết kế theo kiểu hai dây nhưng mà không cũng không hở lắm.Còn anh thì mặc áo sơ mi đen và quần âu,trang phục của anh đơn giản như thế này là được rồi …
Cái này là đồ cặp của cả hai người đây mà,Vũ Hạo khẽ cười rồi đi vào trong nhà tắm.
’ " Váy của em …"
" Vâng …"
" Vũ Hạo,anh đi tắm trước đi.Em đi lấy thêm áo lót …"
" Ừm "
Lúc nãy anh không có lấy áo lót cho cô,dù sao thì tối nay cũng chỉ có 2 người mà thôi.Sớm muộn gì thì cũng bị anh cởi ra mà thôi.
Sau đó anh liền quay người đi vào trong tắm rửa,Vũ Hạo xả vòi sen xuống rồi lấy ít gầu gội xoa lên đầu của mình,kế tiếp thì lấy thêm sữa tắm thoa khắp cơ thể …
Anh phải thoa nhiều một chút để cơ thể không còn mùi nữa,thứ anh muốn ám lại đó chính là mùi thơm …
Tắm hơn 30 phút thì mới xong,Yến Nguyệt đợi anh tắm xong thì cô mới dám vào,bởi vì cô vẫn còn ngại chuyện lần trước.
Lần trước hai người tắm chung với nhau khiến cho cô phải ngượng đỏ mặt luôn,có mắt mà cũng không dám nhìn nữa …
Vũ Hạo ngồi ở ngoài lao khô tóc, rồi sau đó thì vuốt keo theo kiểu dáng thường ngày..
[ Reng …reng.]
Giờ này mà còn ai gọi nữa chứ,Vũ Hạo chửi thề một cái rõ cũng đi lại giường tìm điện thoại.
[ Alo …]
[ Ba đây, chuyện của ngày hôm qua con bỏ qua cho Trần Tĩnh đi đừng có truy cứu nữa,dù gì bây giờ nó cũng là con dâu của nhà họ Lưu rồi.]
[ Lần nào cũng vậy, chỉ cần liên quan đến Lưu Vũ Khanh là ba sẽ đi trước một bước …Sau này thì ba hối hận với những gì mà mình đã làm..]
Ngay lập tức anh liền cúp máy rồi ngồi xuống sofa,đúng thật là tức chết mà …
Vũ Hạo ngồi thẩn thờ trên ghế sofa, những chuyện đã qua khiến cho anh vô cùng mệt mỏi,cũng may mắn thay là bây giờ có cô ấy ở đây,Yến Nguyệt luôn ở bên cạnh của anh,cô ấy chính là động lực ở hiện tại và lương lai của anh.
[ Reng..reng. …] _ lần này không phải là điện thoại của anh nữa mà là của Yến Nguyệt..
Vũ Hạo liền đứng dậy đi lại giường tìm kiếm điện thoại,sau đó thì anh cũng trả lời…
[ Alo …]
[ Anh Vũ Hạo hả? Em thấy chị Yến Nguyệt bỏ quên đồ ở nhà của chị họ cho nên em mang đến cho chị ấy..]
[ Em đã đến trước nhà rồi, nhưng mà vệ sĩ không cho vào anh có thể xuống đây được không…]
[ Cô đem về đi,Yến Nguyệt không cần nó nữa …]
[ Đây là đồ của chị ấy,lỡ như có đồ quan trọng thì sao …]
Nghe xong anh liền " ừ " một tiếng rồi cũng đi xuống dưới nhà.
Khoảng cách từ trong nhà đi ra cổng rất là xa,nó tốn gần 10 phút đi bộ,tuy xa nhưng anh cũng đi bởi vì anh cũng muốn nói rõ với cô ta một lần một.
Sân nhà anh rất là rộng,lần nào lái xe cũng đảo hết mấy vòng,nó có cả vòng xoay và hồ nước nữa …
Có lần Yến Nguyệt hỏi anh là có làm ăn bất chính không nữa? Nhà gì mà giàu thế,có lần cô ấy đi xuống dưới lầu hay đi lên trên tầng mà cũng lạc đường nữa,lối đi nào cũng giống nhau hết..Đã vậy muốn ra bên ngoài còn khó hơn nữa,chỗ nào cũng có hồ nước,sân thì rộng mà không thấy cửa ở đâu cả..
Lúc ấy anh nghe xong thì chỉ biết cười trừ mà thôi,nhà anh đây giàu từ đó đến giờ rồi mà lại nói anh làm ăn bất chính,cô ấy là người đầu tiên nói như vậy đấy và cũng là người đầu tiên khiến cho anh yêu nhiều đến thế.