Lê Thành và Lê Thành đứng ở gần quầy bar nói chuyện,Châu Cửu Vi ngồi ở gần đó cho nên thấy tất cả,cô ta nhếch môi lên rồi cười đểu một cái.
"Mình nói đâu có sai đâu,cô ta chuyên đi câu dẫn đàn ông mà."cô ta vừa uống rượu vừa lầm bầm.
" Vậy mà lúc nãy lại giả bộ hiền lành …"
Châu Cửu Vi ngồi đó tiếp tục uống rượu,bây giờ cô ta đã say lắm rồi.Trong cơ thể lại có chút bực bội,lúc này đây thấy Yến Nguyệt rời đi thì Cửu Vi liền đứng dậy trên tay thì có cầm theo chai rượu, không biết là tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì nữa đây..
Yến Nguyệt đang đi rất chậm bởi vì ở đây rất là đông người,khi mà cô vừa ra khỏi cửa thì Cửu Vi đột ngột lớn tiếng gọi tên Yến Nguyệt,sau đó thì cô cũng xoay người lại.
Lúc này đây cô cứ nghĩ là mình đã xong đời rồi, nhưng cũng may là có bóng lưng quen thuộc ôm lấy cô và kết quả là Vũ Hạo hứng trọn tất cả.
" Bụp …"
" Ư …"
" Bụp."
Tiếng vỡ rơi xuống đất,nơi đây trông rất là lộn xộn …Châu Cửu Vi đập chai rượu lên đầu của Vũ Hạo,máu chảy lên láng,áo sơ mi trắng cũng đã nhuộm đỏ.
" Vũ Hạo.."
" Anh à..Vũ Hạo…"
Lê Thành nghe tiếng động lớn thì anh ta cũng chạy ra,lúc này đây Lê Thành liền đi lại xem tình hình như thế nào.
" Vũ Hạo! Cậu không sao chứ…"
" Không sao.." _nói xong anh liền quay ra quát Châu Cửu Vi:" cô bị điên à,sao lại muốn đập chai rượu lên đầu của cô ấy.."".
Anh bóp chặt cổ của cô ta qua mấy phút sau thì mới chịu buông ra:" bây giờ cũng chịu lộ mặt rồi à, cũng may là cô ấy không sao chứ nếu không tôi sẽ giết chết cô đấy.""
" Vũ Hạo,cô ta có cái gì hơn em chứ,đã vậy cô ta còn từng là gái quán bar nữa.Vào nửa năm trước cô ta đã qua lại với đàn ông rồi, người đó còn là 1 ông già nữa …".
" À thì ra người đó chính là cô,cô đã hại cô ấy.. Nhưng mà vế sau cô đã nói sai rồi,cô ấy có qua lại với đàn ông nhưng mà người đó chính là tôi,Lưu Vũ Hạo.."…
" Cô ấy đã ngủ với tôi chứ không có ông già nào ở đây hết,với lại cô có tư cách gì mà phán xét cô ấy chứ …"
" Tôi còn định là tìm cơ hội để vạch trần con người của cô ra, nhưng mà cô đã tự lột mặt nạ rồi.""
Vũ Hạo vỗ tay bốp bốp:" Châu Cửu Vi cô thâm độc quá đi, chỉ vì sự ích kỷ của bản thân mình mà lại đẩy còn người ta vào con đường như vậy.Sau này cô cũng sẽ như vậy mà thôi,nếu cô không phải là em họ của Châu Huyền thì tôi cũng không rảnh mà tiếp chuyện với cô,với lại tôi cũng sẽ không cho cô có cơ hội tiếp cận với vợ của tôi đâu … “”.
Nghe xong thì cô ta cũng chỉ biết chết lặng mà thôi,hoá ra chính cô mới là người thua cuộc đây mà.
" Anh và cô ta đã đăng ký kết hôn rồi…"
" Ừ! Cô có quyền cấm đoán chúng ta à."
" Vũ Hạo,đầu của anh đang chảy máu,chúng ta đi bệnh viện đi. "
" Ừm,vậy phiền em rồi "
" Không có phiền gì hết …".
Sau đó cô đỡ anh ra xe rồi ngồi vào ghế lái,vết thương không biết có nghiêm trọng hay không mà ra máu nhiều quá đi.
" Em và cô ta đã nói những gì vậy. "
" Cửu Vi bảo em nhường anh cho cô ta …"
Nghe Yến Nguyệt nói xong mà anh nôn ra ngoài luôn, không ngờ cô ta lại có thể nói ra câu nói như vậy..
" Rồi em trả lời như thế nào"
" Thì em nói không thể nhường,anh không phải là món hàng mà có thể đổi là đổi được…"
Vũ Hạo khẽ cười một cái rồi ôm đầu của mình,lúc nãy không có đau nhưng sau bây giờ lại đau quá đi thôi.
Đã vậy anh còn sức nói lại Châu Cửu Vi nữa chứ, không biết là lúc nãy anh lấy sức lực ở đâu mà nói lớn và hùng hồn như vậy nữa chứ..
Yến Nguyệt biết anh rất đau cho nên cô liền tăng tốc một chút để nhanh đến bệnh viện,chứ nếu không anh ấy sẽ mất máu mà chết đấy.
Cô không muốn trở thành goá phụ đâu,hôm nay hai người vừa mới kết hôn mà,số phận của cô chắc sẽ không xui xẻo đến thế đâu chứ …