Người Tình Một Đời

Chương 76: Em không tha thứ cho anh đâu




Ngày hôm nay Vũ Hạo về nhà hơi muộn,khi mà bước vào trong nhà thì đèn trong nhà đã tắt hết rồi.

Buổi chiều sau khi tỉnh dậy thì không thấy ai ở trong phòng,thân trên không mặc áo còn phía dưới thì có mặc quần. Không lẽ là nhân lúc anh đang mệt Yến Nguyệt lại muốn anh sao,cái cô gái này cũng thật là.

" Yến Nguyệt em ngủ rồi sao."

Hình như đã ngủ thật rồi,sau đó thì anh cũng đi vào trong tắm rửa.Cả ngày hôm nay anh đã mệt lắm rồi.

Tắm xong thì Vũ Hạo liền leo lên giường ngủ,vừa đặt lưng xuống thì anh liền ôm cô vào lòng rồi hôn lên tóc của cô.

" Yến Nguyệt em thơm quá đi. "

Thật ra thì cô vẫn còn thức,cô không thể ngủ được bởi vì cô rất đau lòng khi thấy anh và cô ta ở bên nhau.

" Ừm,em rất thơm nhưng mà Ngô Quỳnh còn thơm hơn em nhiều…" _cô liền mở mắt ra mà nói chuyện.

" Ý em là sao …"…

" Anh vẫn không hiểu hay là không muốn hiểu đây."_ lúc này cô liền lật đật ngồi dậy rồi mở mắt lên.

" Lưu Vũ Hạo trưa nay em ra ngoài thì anh và cô ta đã làm những gì hả. "_ Yến Nguyệt lớn tiếng nói rồi kéo cổ áo ngủ của anh xuống rồi đặt lên ngực trái của anh.

" Trái tim của anh ở đây có đúng không? Vậy anh hãy nói cho em biết là vị trí của em ở nơi này có còn hay không đi."

" Nhân lúc em ra ngoài thì anh và cô tằn tịu với nhau,hai người đã như vậy bao nhiêu lâu rồi …"

" Yến Nguyệt em nói cái gì vậy hả? Anh đi làm cả ngày rất là mệt." _ Vũ Hạo vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra hết.

" Chắc là ngủ với Ngô Quỳnh cho nên mệt rồi." _ cô vừa nói vừa cười…

Vì ghen quá cho nên ngôn từ của cô đã mất kiểm soát rồi:" Trưa này em đã bắt gặp hai người ngủ ở trong văn phòng đấy,Lưu Vũ Hạo anh đối xử với em như vậy hả."".

" Em nói cái gì,anh ngủ với Ngô Quỳnh…"’ _ đến lúc này thì anh mới biết.

" Đúng vậy,khi em trở về thì đã chính mắt thấy.Đã vậy còn có bao cao su nữa đấy. “”_ vừa nói nước mắt của cô càng rơi xuống …

" Chứ anh nghĩ là ngủ với em sao,em đã nói là đi ra ngoài rồi …Em không có ở trong văn phòng với lại em sẽ không biến công ty thành cái phòng ngủ đâu, chỉ có Ngô Quỳnh mới làm như vậy mà thôi. “”

" À nói không chừng bây giờ cô ta đã thụ thai con của anh rồi đấy,Vũ Hạo anh sắp được làm bố rồi đấy. Chẳng phải anh thích có con lắm sao …"

" Nếu anh không tin thì có thể hỏi trợ lý của anh mà,khi ấy Triệu Đức cũng có mặt ở đó nữa …"

" Hình như bây giờ em chính là người dư thừa trong cuộc tình này rồi …""

" Yến Nguyệt không phải như vậy đâu,chắc là anh bị cô ta hại rồi,anh không thể là con người như vậy được." _ Vũ Hạo nắm lấy vai của cô mà cầu xin. …

" Chẳng phải lúc nãy anh thừa nhận đã ngủ rồi sao,mà anh cứ ngỡ là đã ngủ với em. Nhưng thật ra người anh ngủ cùng đó chính là Ngô Quỳnh, không biết sao cô ta có thể vào công ty được nhưng mà hiện tại đã lên giường cùng anh luôn rồi …"…

Lúc này đây thì Vũ Hạo cũng không biết nói cái gì,anh chỉ biết ngồi yên mà nghe cô nói,cô đánh vào người của mình mà thôi ….

" Bụp …bụp …"

" Vũ Hạo…anh …anh là đồ đào hoa,anh gái gú …hức hức “”.

" Anh vẫn không bỏ,anh vẫn như trước đây mà thôi …"

" Hức …hức …"

" Lưu Vũ Hạo anh là đồ đáng ghét …hức. …hức …đừng động vào tôi. "

" Là anh sai,là anh có lỗi với em.Anh xin lỗi em, nhưng mà anh thề anh và cô ta không có chuyện gì đâu …"

" Bà xã,em đừng giận anh nữa có được không…"

" Không, em sẽ không tha thứ cho anh đâu …hức …hức."’.

Yến Nguyệt cứ khóc mãi như thế,hơn 1 tiếng sau thì cô ôm gối ra sofa ngủ,Vũ Hạo đợi chờ cô ngủ sâu thì liền bế cô lên giường nằm.

Ngồi trên giường anh lao nước mắt cho cô,tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này chứ.Ngô Quỳnh làm sao mà vào được công ty của anh chứ,càng nghĩ thì anh lại càng tức giận hơn..

Vậy là trưa nay cô ấy đã nhìn thấy tất cả, nhưng khi anh thức dậy thì không thấy người đâu.Ở dưới đất cũng vô cùng sạch sẽ nữa,mọi chuyện đúng thật là khó hiểu mà.

Khi tỉnh dậy anh thấy mình không mặc áo thì chỉ nghĩ bản thân chỉ ôm hôn qua loa bình thường mà thôi, quần của anh vẫn còn nguyên mà.Với lại anh cũng không nhớ gì cả,nó giống như là anh đang bị mất trí nhớ vậy, chẳng nhớ được cái gì.

Nhưng mà lần này thì lớn chuyện rồi,Yến Nguyệt giận thật rồi đã vậy cô ấy còn không muốn tha thứ cho anh nữa,cô ấy không tin anh nữa rồi..

Đúng là lúc trước anh có đào hoa có quen vài người phụ nữ, nhưng anh đâu phải là loại ăn tạp đâu..

Anh là con người sống có quy tắc mà,đúng là con người ta muốn thay đổi cũng hơi khó mà,cái này chắc phải tốn nhiều thời gian lắm đây. …

Đêm nay có lẽ anh phải mất ngủ rồi,rất nhanh sau đó anh liền gọi điện cho Mạch Tân dê điều tra chuyện hôm nay …

Vừa mới tắt máy thì Vũ Hạo liền nhận được số điện thoại lạ,bên kia liền gửi đống hình của anh và Ngô Quỳnh.Chắc chắn là cô ta gửi đây mà,Vũ Hạo lúc này đây anh muốn đập nát cái điện thoại luôn rồi nhưng mà bây giờ anh không muốn Yến Nguyệt phải thức giấc …

Ngô Quỳnh cô được lắm,sau này cô có đau khổ ra sao thì đừng hòng mà cầu xin tôi..

Rời giường Vũ Hạo đi đến lấy rượu uống,anh ngồi ở ghế sofa rồi gác chân lên bàn,tay thì cầm chai rượu mà uống một cách vô tội dạ …

Ánh mắt của anh vẫn luôn hướng về người đang ngủ say là Yến Nguyệt đang nằm ở trên giường …Cô ấy không tin anh, người mà anh yêu nhất muốn bỏ anh rồi.

Nhưng mà cho dù có như thế nào thì anh cũng sẽ không buông tay đâu,anh và cô ấy đã đăng ký kết hôn rồi vậy cho nên hai người sẽ không thể rời xa nhau được và cô ấy vẫn mãi là vợ của anh …