Người Tình Một Đời

Chương 84: Sự thật




Ở trong thư phòng,3 người đàn ông đang ngồi xuống ghế nói chuyện với nhau.

Vũ Hạo là người bắt đầu trước,anh không định nói ra mọi chuyện ngay hôm nay đâu, nhưng mà anh thấy cả nhà đông đủ như vậy,vậy cho nên anh mới nói luôn.

" Con có chuyện muốn nói với hai người"

" Có gì thì con cứ nói đi,chúng ta là người nhà cả mà."_ Lưu Vũ lên tiếng.

" Dạ được, nhưng mà sau khi con nói ra thì mong 2 người hết sức bình tĩnh đấy …"

Nói xong anh liền đưa một tập hồ sơ ra,Lưu Vỹ tò mò cho nên liền mở ra xem.Đập vào mắt ông đó chính là giấy giám định ADN của ông và Vũ Khanh không trùng khớp.

" Ba,Lưu Vũ Khanh không phải là con ruột của ba.Nó là con của người khác…"

" Cái gì?? Anh đang nói bậy cái gì vậy …"_ Vũ Khanh gằn giọng lên, đương nhiên là không thể chấp nhận được cái sự thật này được,nó quá phũ phàng với anh đi. …

" Nó là con trai của Đàm Kiệt,bà ta đã có bầu trước khi đến nhà mình …""

" À còn 1 chuyện nữa là Đàm Kiệt muốn gặp Lưu Vũ Khanh nhưng mà bà ta đã cho người giết diệt khẩu, nhưng cũng may là con đã cứu kịp thời."

" Nếu 2 người không tin kết quả này thì cứ đến bệnh viện kiểm tra lại đi …""

" Đó là hồ sơ xét nghiệm với ba,còn đây là hồ sơ xét nghiệm với Đàm Kiệt nè.Ông ta và Lưu Vũ Khanh có gần 99 % quan hệ huyết thống…"

" Hoá ra từ bấy lâu nay bà ta vẫn luôn gạt ba,ba đúng là 1 thằng ngu mà …’""

" Ba có biết là tại sao con luôn hận bà ta không? Chính là bà ta đã giết mẹ con,bà ta mua thuốc độc ở mỹ về rồi hạ độc bà ấy.Đàm Kiệt là người tình của bà ta thì cũng có góp sức một phần …"’

Nghe xong thì Lưu Vỹ choáng váng luôn,bình trà ở trên bàn cũng rơi xuống đất …

" Bà ta đúng là ác độc mà …"

" Cạch …"

" Vũ Hạo tôi tới rồi""

" Ừm "

" Tôi là Đàm Kiệt…"

" Bụp …"_ Lưu Vỹ lao vào đánh ông ta cho hả giận

" Tại sao ông lại tiếp tay cho bà ta chứ,sao lại hại người."

" Tôi … tôi …xin lỗi."

" Năm xưa bà ta nói chỉ cần giết được vợ ông, rồi sau đó quyến rũ ông để ông say mê,sau đó thì sẽ cướp tài sản rồi cao chạy xa bay với tôi.Khi ấy tôi liền nghe theo những gì mà bà ta nói,vậy cho nên …""

" Chết tiệt …""

Lưu Vũ Khanh từ nãy giờ chỉ biết ngồi bần thần ở đó mà thôi,anh chả biết nên làm cái gì ở đây nữa rồi …Anh đúng là 1 đứa ngốc mà,quá đáng thương đi.

Đàm Kiệt quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của Lưu Vỹ:" Tôi biết là tôi có lỗi với ông, nhưng mà bao năm qua tôi vẫn luôn đi tìm con trai của mình …""

" Vũ Khanh con có muốn nhận lại ông ta không??.""

" Dù sao sự thật cũng đã như vậy rồi …"

’ " Con …con không biết nữa.. “”

Nói xong anh liền chạy ra khỏi phòng, sau đó thì tìm một góc nhà mà ngồi xuống.

Ở trong phòng 3 người đàn ông vẫn nói chuyện như cũ,sự thật cuối cùng cũng đã được tiết lộ,Vũ Hạo cảm thấy nó thoải mái ở trong lòng quá đi …

Cái ngày này đúng là không xa mà,Lưu Vỹ ngồi ở thư phòng tâm tình của ông không được tốt lắm.Đúng rồi sao mà tốt cho được

Cuối cùng người tốt với ông nhất vẫn chỉ có thể là bà ấy mà thôi,vợ trước của ông.Ông đã lầm khi mà đã tin tưởng Dương Lan rồi, nhưng mà người chết thì không thể sống lại được nữa.

Vũ Khanh đã về nhà trước,anh không thể nào ở lại nơi này được nữa. Mọi chuyện nó quá là kinh khủng đối với anh đi,tại sao mẹ của anh lại độc ác như vậy chứ.Hèn gì Lưu Vũ Hạo lúc nào cũng có thành kiến với bà ấy như vậy,đúng là cái gì thì nó cũng có lý do của nó cả.

Lát sau 3 người họ đi xuống nhà,Lưu Vỹ tát cho bà ta hai cái:" bà được lắm,dám hại chết bà ấy,bà chính là người đầu độc mẹ của Vũ Hạo …"

" Không … không có đâu …ông đừng tin lời của Vũ Hạo,nó đang vu khống tôi đấy."’

" Hức..hức …ông à …ông tin tôi đi …"

" Câm miệng lại đi,mọi chuyện xấu bà làm tôi đã biết hết rồi.Bà mau chuẩn bị ngồi tù là vừa.."

" Với lại Vũ Khanh cũng không phải là con ruột con tôi luôn,lúc nãy nó cũng biết rồi đấy …"

Nói xong,ông ấy liền vội vã rời khỏi đây. Mọi thứ đã kết thúc thật rồi.