Người Yêu Ơi Đi Nào

Chương 31: Xin gì được nấy




Phàn Thiếu Hoàng bế quan mấyngày, Quan Thiên Uyển lại gặp phải phiền phức. Có một tên địa chủ giàu có ở mộtthôn xa cầu con trai không được, mười hai vị thê thiếp đều sinh ra con gái.Hiện tại hắn đã hơn năm mươi tuổi vẫn không cam lòng. Hắn đi xin thần bái phậtkhắp nơi cũng không được như ý nguyện.

Sau đó không biết nghe ainói Quan Thiên Uyển cầu gì được nấy, nên đã dẫn theo một đám thê thiếp đến khấnvái. Vàng mã và đèn cầy thì khỏi nói, ngay cả tiền dầu vừng cũng có rất nhiều.Nhưng chuyện sinh con này, làm sao cầu quý tử là được quý tử chứ.

Huống chi, mấy ngày nay PhànThiếu Hoàng bế quan, rút lại thuật Thiên Thính. Chỉ có con cua tinh nằm dưới bệthần đi thuật lại những lời cầu khấn của thiện nam tín nữ không sót một chữ.Miễn là không làm việc trái với đạo đức, không thương tổn người khác thì XảoNhi đều cố hết sức làm thành. Chuyện khác thì dễ, nhưng chuyện sinh con... Côcó thể làm được hay sao.

Mà tên địa chủ sau khi cầukhấn mấy lần, tiểu thiếp của hắn vẫn sinh ra con gái. Hắn liền tức giận, tuyênbố dẫn người đến Quan Thiên Uyển đập phá. Xảo Nhi cũng không có sợ hắn. Chỉ cóđiều, chuyện này làm ầm ĩ ảnh hưởng đến danh tiếng của Quan Thiên Uyển cũngchẳng phải chuyện tốt.

Cô thương lượng với nhữngđạo sĩ khác. Chúng đạo sĩ đều nhức đầu. Dù sao, chuyện sinh con bình sinh đềuliên quan đến phái nữ. Không phải chỉ trong một buổi tối là có thể quyết địnhđược.

Trong lúc thương lượng,thình lình Quỷ Xa ló đầu vào "Chuyện này có gì khó khăn đâu." Nó vôcùng tự tin.

Ánh mắt mọi người đều nhìnsang nó. Dù sao nó cũng là chim thần, nói chuyện cũng có vài phần đáng tin. QuỷXa trở thành tiêu điểm tập trung của mọi người, càng hưng phấn thêm "Lầnsau, khi hắn ta đến đây, thì kêu để lại đám thê thiếp. Sau đó để đạo trưởngPhàn Thiếu Hoàng chọn một ngày lành giờ tốt, len lén chạy đến phòng thê thiếpcủa hắn... Đạo trưởng Phàn Thiếu Hoàng thần thông như thế, ngủ hết với hơn mườingười thê thiếp còn không sinh ra được một đứa con trai sao?"

Đáp lại nó, vẫn là sự yênlặng của tập thể như trước. Một hồi lâu, Xảo Nhi luống cuống tay chân vừa ngăncản tên đạo sĩ đang cầm chiếc ghế muốn ném chết Quỷ Xa vừa than thở "QuỷXa, mi sống đến bây giờ, mà mười cái đầu chỉ thiếu có một cái, thật là một sựbí ẩn khó hiểu đấy..."

Vừa nói xong, đột nhiên PhànThiếu Hoàng truyền âm đến "Kêu hắn đưa tất cả thê thiếp ở lại Quan ThiênUyển, tôi sẽ suy nghĩ biện pháp."

Mọi người phun máu lăn rađất.

Sau đó Xảo Nhi trấn an xong,tên địa chủ kia phẫn nộ để thê thiếp ở lại Quan Thiên Uyển. Hơn nữa, còn cực kỳbất mãn tuyên bố. Lần này hắn không sinh được con trai sẽ vạch trần bộ mặt giảthần giả quỷ, gạt tiền người khác của Quan Thiên Uyển.

Đêm xuống, cương thi mắtxanh đến dẫn Xảo Nhi đi bắt yêu. Xảo Nhi vẫn vô cùng không yên tâm đi lòng vòngtrong căn phòng của mấy thê thiếp kia. Nhìn Phàn Thiếu Hoàng mấy lần, muốn nóirồi lại thôi. Phàn Thiếu Hoàng cũng không hề chú ý đến cô -- Hắn không biếttrong lòng Xảo Nhi đang lo lắng việc gì.

May là hắn không biết, nếu khônge là chín cái đầu còn lại của Quỷ Xa cũng giữ không được rồi...

Sau đó cũng không có xảy rachuyện hỗn loạn gì. Tên địa chủ kia y theo canh giờ Phàn Thiếu Hoàng chỉ định,cùng giao hoan với thê thiếp của mình. Thế mà lại sinh được ba đứa con trai. Hắnmừng đến mức cười tươi hớn hở, lập tức tôn sùng Quan Thiên Uyển như thánh địa.Sau khi ổn định cuộc sống, hắn tưng bừng náo nhiệt đến đây tạ lễ. Thậm chí dânchúng trong thôn trấn nhỏ bé kia cũng đến đây thắp hương quỳ lạy. Chiêng trốngvang trời, trong khoảng thời gian ngắn, danh tiếng Cống Hề chân nhân càng lanxa.

Kể từ đó, Phàn Thiếu Hoàngphát hiện ra ánh mắt của người ở Quan Thiên Uyển hay là đệ tử tâm phúc của hắnđều có sự sùng bái pha lẫn chút .... tế nhị....

Dĩ nhiên, đó là nói sau. Bênnày cương thi mắt xanh và Xảo Nhi cưỡi Quỷ Xa đi ra ngoài bắt yêu. Bởi vì QuỷXa do thám được con yêu quái này có tu vi cao thâm, lại thêm bên ngoài động lạitràn ngập yêu khí. Nên cương thi mắt xanh không dám khinh thường, để Xảo Nhibày trận cho nó, sau đó nó đi vào trước thử xem thân thủ của con yêu quái này.

Không biết có phải xem nhưlà chuyện xui xẻo hay không. Hầu như phần lớn tất cả yêu quái đều độc lai độcvãng, không thích ở chung. Nhưng hôm nay số lượng lớn yêu quái gặp phải cảnh bịtruy quét, cũng khiến cho đám yêu quái khủng hoảng. Những con đại yêu này đềutu nhiều năm tháng, mấy người thân thiết cũng nhiều hơn, nên quyết định đoànkết lại, nhất trí chống lại kẻ địch.

Thế nên, khi cương thi mắtxanh bước vào động phủ yêu quái, nhanh chóng phát hiện ra bảy tám con đại yêuhóa thành hình người ngồi dưới đất. Chiếc đuôi đang phe phẩy phía sau trừng mắtnhìn nó hung ác.

Cương thi mắt xanh cũng coinhư có cảnh giác. Một khi do thám biết không được, nhanh chóng lui ra ngay. Tộccương thi đều là tu luyện, không có linh hồn. Cho nên bàn về phép thuật đươngnhiên nó kém hơn mấy con yêu quái lâu năm này, lập tức bị người ta phát giácra.

Chiến thuật cương thi mắtxanh rất đơn giản -- Đánh thắng được thì đánh, đánh không lại thì chạy!

Nói thì chậm, nhưng làm thìnhanh. Sau khi nó quay người chạy ra khỏi động phủ, một tay kéo lấy Xảo Nhiđang ngồi trên lưng Quỷ Xa, chạy trốn cấp tốc chỉ trong một cái chớp mắt. QuỷXa chỉ cảm thấy lưng chợt nhẹ bỗng, chưa kịp phản ứng gì thì bảy tám con yêuquái lâu năm đã đuổi theo hướng cương thi mắt xanh chạy trốn.

Yêu khí tràn ngập ngoài độngtrong nháy mắt chỉ còn lại một mình Quỷ Xa cô đơn lạnh lẽo. Đương nhiên Quỷ Xađuổi theo, nhưng tốc độ của nó làm sao sánh bằng với cương thi mắt xanh đangchạy trối chết. Cho nên ngày hôm đó, có một đạo nhân bắt gặp một con chim chínđầu mập mạp đang đấm ngực dậm chân. Tên đạo sĩ kia cũng xem như có kiến thứcrộng rãi, mặc dù trong lòng sợ hãi như càng tò mò hơn, hỏi ra nghi ngờ. Chimchín đầu bi phẫn "Lão Nhị tôi bỏ chạy vứt lại tôi..."

Người đi đường cười ngất ...Từ đó, một bí ẩn khó hiểu lại ra đời.

Cương thi mắt xanh cũngkhông trực tiếp về Quan Thiên Uyển, nó dẫn một đám yêu quái lâu năm chạy vòngvòng. Chỗ tốt của việc tu hành, chính là tiêu hao thấp, khôi phục thì mau, hơnnữa khó có thể truy tìm được tung tích.

Nếu là pháp thuật, thế nàocũng phải để lại chút hơi thở. Còn muốn đuổi theo yêu quái thành tinh thì chỉcó thể bằng -- dấu chân....

Huống chi nó lại bay, nênngay cả dấu chân cũng chẳng hề để lại. Cho nên trước kia cho dù là Phàn ThiếuHoàng cũng chỉ có thể đợi nó chủ động hiện thân. Hơn nữa còn phải khống chế XảoNhi mới có thể giữ chân nó.

Nếu bàn về chạy trốn, cươngthi mắt xanh chẳng có gì phải sợ. Trừ khi nó xui xẻo gặp phải mấy yêu quái cấpcao, người khác muốn đuổi theo được nó, là chuyện không thể xảy ra. Cho nên lúcnó chạy trốn chốc chốc còn đùa giỡn này nọ.

Đám yêu vật kia hận đếnnghiến răng nghiến lợi. Tất nhiên là đuổi tận không buông, cũng bỏ rơi Quỷ Xalại tận phía sau.

Được cương thi mắt xanhcõng, mặc dù tình thế nguy hiểm. Nhưng Xảo Nhi lại không cảm giác sợ hãi chútnào. Cương thi mắt xanh lại lo lắng chuyện khác -- Lần này phái đi tổng cộngbốn đội, nó và Xảo Nhi, Quỷ Xa một đội, hai con cương thi trong động cổ mộtđội, cương thi mắt đỏ và đạo trưởng Hách gia một đội.

Hai con cương thi trong độngcổ đều là cương thi biết bay, đánh không lại thì chạy cũng không thành vấn đề.Hách gia đạo trưởng thì nó cũng chẳng có gì lo lắng. Chỉ có điều về cương thimắt đỏ.... nó không thể nào không lo.

Xảo Nhi chỉ cảm thấy mọi vậttrước mắt chạy qua cực nhanh. Thoáng cái đã đền một khe núi khác. Xung quanh rõràng còn có dấu vết đánh nhau. Cương thi mắt xanh nhặt được một vật, dĩ nhiênlà đạo phù của đạo sĩ Hách gia.

Đạo sĩ Hách gia chuyên bắtcương thi. Thông thường đội của bọn họ cũng bắt mấy yêu quái tu vi không cao.Nhưng hôm nay, xem ra, trận đánh nhau cũng rất kịch liệt vô cùng.

Cương thi mắt xanh tìm theohơi thở của thuật pháp, rốt cuộc tìm được tung tích mấy người. Con yêu quái nàytục xưng là thú da người, trời sinh không có da, thích nhất việc lột da ngườiđể đắp, muốn thu thập nó vốn không khó. Nhưng đối phương cũng có bạn bè hổ trợ.Đạo trưởng Hách gia muốn tự vệ thì được, nhưng còn muốn bảo vệ lão tổ nhà họthì...

Đạo sĩ Hách gia đã bịthương, khi cương thi mắt xanh nhảy xuống đám yêu quái đã phát hiện bất thường.Đương muốn chạy trốn tứ tán thì Xảo Nhi đã nhanh chóng bày trận. Cương thi mắtxanh vọt vào trận kề vai sát cánh chiến đấu chung với đạo sĩ Hách gia. Còn XảoNhi thì canh giữ ngoài trận pháp.

Lúc ấy, đạo sĩ Hách gia cũngngạc nhiên nghi ngờ -- Tu vi của Cống Hề chân nhân này có thể nói là một ngàytăng lên gấp ngàn. Nhưng trận pháp này tương thông với người bày trận. Một khitrận pháp bị phá, người bày trận ắt sẽ bị phản phệ. Nhưng hắn cảm nhận được,chỉ bằng vào mình thì ngàn lần không thể phá được trận này.

Cương thi mắt xanh liên thủvới đạo trưởng Hách gia, nhanh chóng đánh cho sáu con yêu quái hiện nguyênhình, nhốt vào bình khóa yêu. Đạo sĩ Hách gia quyết định sau này nhất định phảinuôi Thi Sát, để tương trợ trong lúc thu phục yêu quái, như vậy sẽ dễ dàng hơn.Còn cương thi mắt đỏ nghĩ nếu như có lần sau sẽ không dẫn theo con cháu mình đibắt yêu -- Nó cảm thấy đạo sĩ Hách gia liên lụy nó quá nhiều.

Sau đó, đạo sĩ Hách gia ủ rủgiải thích. Lúc vừa đến, lão tổ nhà bọn họ liền rùm beng muốn tự mình ra tay,để chứng tỏ oai phong. Đạo sĩ Hách gia liên tục ngăn cản, khuyên bảo van nàirằng yêu khí ngoài động ngất trời, yêu quái lần này nhất định không tầm thường,phải đi dò thám trước tình huống. Cương thi mắt đỏ giãy nãy không chịu nghe,thế nên rơi vào mai phục của bọn chúng...

Xảo Nhi và cương thi mắtxanh vô cùng tin tưởng lời nói này -- Người cùng cảnh ngộ....

Cả đám người ngồi trong khenúi vừa nói chuyện phiếm vừa nghỉ ngơi. Đạo sĩ Hách gia bị thương chút ít,nhưng cũng không nặng. Hai người ngồi ở khe núi hồi lâu, rốt cuộc Mắt Xanhnghiêm túc viết chữ lên tay của đạo sĩ Hách gia. Đạo sĩ Hách gia ngẩng đầu nhìnXảo Nhi "Cống Hề, nó hỏi có phải cô quên chuyện gì rồi không?"

Xảo Nhi mù mờ, nhìn tráiphải hồi lâu "Chuyện gì?"

Cương thi mắt xanh lại viếttiếp, đại sĩ Hách gia vẫn nghiêm túc "Làm ơn, giải trận đi, thả chúng tôira ngoài chứ!"

Xảo Nhi bừng tỉnh đại ngộ,tiếp theo cô lại mếu máo "Việc này, tôi... tôi mới học được bày trận, chưacó học giải...."

Hai thi một người sụp đổtrong trận....