Nguyện Bên Nhau Cho Tới Bạc Đầu

Chương 6: Trịnh Kiền (Ba)




Edit: Agehakun

Beta: Soo

Chúng tôi dọn tới nhà mới, anh ấy cũng không tiếp tục làm việc được nữa, tôi liền dịch giường tới cạnh cửa sổ, để anh có thể phơi nắng.

Khi anh ấy có tinh thần chút thì sẽ trả lời WeChat của học sinh, tôi ở ngoài nấu cơm còn có thể nghe thấy tiếng anh gửi tin nhắn thoại cho học sinh, dạy chúng làm bài.Tôi cố gắng khắc ghi cảm giác này, muốn khắc ghi hơi ấm khi anh dựa vào lòng tôi, muốn khắc ghi giọng nói của anh vào đầu, muốn khắc ghi mọi thứ thuộc về anh vào trong tâm trí mình.Anh ấy nói với tôi, sau mà muộn rồi thì đừng có uống rượu, có đôi khi uống rượu xong lại ngủ không yên.

Anh ấy khuyên tôi đi tìm việc trước, tôi không muốn, tôi muốn ở bên anh. Khoảng thời gian này cũng coi như yên bình, tôi chỉ muốn ở cạnh anh thôi.Lúc này tôi và anh ở tại nơi đây, sau này mỗi tối tôi đều sẽ nhớ bờ môi của anh, nhớ mọi thứ thuộc về anh.Khi anh ấy có tinh thần chút thì sẽ trả lời WeChat của học sinh, tôi ở ngoài nấu cơm còn có thể nghe thấy tiếng anh gửi tin nhắn thoại cho học sinh, dạy chúng làm bài.Anh ấy nói với tôi,…

Có đôi khi tôi thò lại gần, gọi anh là thầy Mạnh ơi, bảo anh ấy cũng dạy tôi đi. Anh ấy bèn viết công thức hóa học lên lòng bàn tay tôi, từng nét từng nét một, anh viết rất chậm.Anh ấy khuyên tôi đi tìm việc trước, tôi không muốn, tôi muốn ở bên anh. Khoảng thời gian này cũng coi như yên bình, tôi chỉ muốn ở cạnh anh thôi.letthebutterflyfly.wordpress.com

Tôi cố gắng khắc ghi cảm giác này, muốn khắc ghi hơi ấm khi anh dựa vào lòng tôi, muốn khắc ghi giọng nói của anh vào đầu, muốn khắc ghi mọi thứ thuộc về anh vào trong tâm trí mình.Anh ấy nói với tôi, chiếc nhẫn mà em tặng, anh muốn mang theo vào hũ tro cốt, đừng đưa cho người khác.Nhưng điều này là không công bằng, là quá bất công.

Tôi ngày càng sợ hãi, sợ rằng một ngày nào đó tôi sẽ không còn nhớ rõ dáng vẻ của anh, nhớ không nổi giọng nói của anh. Đến lúc đó, tôi biết đi đâu để mà tìm lại bóng dáng của anh đây.

Anh ấy nói với tôi, lúc nấu cơm đừng thái gừng nhỏ quá, không thì gừng sẽ bị lẫn trong thức ăn.Mùa xuân sắp tới rồi, thời tiết ấm dần lên, tuyết cũng tan bớt đi.

Anh ấy nói với tôi, khi nào nắng nhớ mang chăn ra phơi, đặc biệt là mùa hè, không thì sẽ dễ bị mốc.

Anh ấy nói với tôi, sau mà muộn rồi thì đừng có uống rượu, có đôi khi uống rượu xong lại ngủ không yên.Anh ấy nói với tôi, lúc nấu cơm đừng thái gừng nhỏ quá, không thì gừng sẽ bị lẫn trong thức ăn.letthebutterflyfly.wordpress.com

Anh ấy nói với tôi, tìm một công việc, lại tìm một nơi ở mới, tìm một người ở bên em, khoá hết những thứ khi xưa lại, đừng lấy ra xem.Chúng tôi dọn tới nhà mới, anh ấy cũng không tiếp tục làm việc được nữa, tôi liền dịch giường tới cạnh cửa sổ, để anh có thể phơi nắng.

Anh ấy nói với tôi, chiếc nhẫn mà em tặng, anh muốn mang theo vào hũ tro cốt, đừng đưa cho người khác.Anh ấy nằm trong vòng tay tôi, ngủ rồi, tôi tháo nhẫn ra khỏi tay anh, nắm chặt nó trong tay.

Anh ấy nói với tôi,…Có đôi khi tôi thò lại gần, gọi anh là thầy Mạnh ơi, bảo anh ấy cũng dạy tôi đi. Anh ấy bèn viết công thức hóa học lên lòng bàn tay tôi, từng nét từng nét một, anh viết rất chậm.Anh ấy không thể cùng tôi đi nốt quãng đời còn lại, nhưng tôi lại là toàn bộ quãng đời còn lại của anh ấy.

Dường như anh đã dùng tất cả sức lực cuối cùng của mình để dặn dò tôi, anh yêu tôi đến vậy cơ mà, tôi biết, anh yêu tôi rất nhiều.

Anh ấy không thể cùng tôi đi nốt quãng đời còn lại, nhưng tôi lại là toàn bộ quãng đời còn lại của anh ấy.Dường như anh đã dùng tất cả sức lực cuối cùng của mình để dặn dò tôi, anh yêu tôi đến vậy cơ mà, tôi biết, anh yêu tôi rất nhiều.

Nhưng điều này là không công bằng, là quá bất công.

Tôi biết sống nốt cuộc đời dài đằng đẵng này của mình như thế nào đây.

Mùa xuân sắp tới rồi, thời tiết ấm dần lên, tuyết cũng tan bớt đi.

Anh ấy nằm trong vòng tay tôi, ngủ rồi, tôi tháo nhẫn ra khỏi tay anh, nắm chặt nó trong tay.

Lúc này tôi và anh ở tại nơi đây, sau này mỗi tối tôi đều sẽ nhớ bờ môi của anh, nhớ mọi thứ thuộc về anh.