Nguyên Long hôn Thường Y đắm đuối vô cùng, cánh tay mạnh mẽ ôm lấy vòng eo lã lướt của nàng, ngửi lấy mùi thơm thiếu nữ người người nàng.
Phải mất một lúc thì Nguyên Long mới chịu buông tha cho bờ môi kiều mộng kia đã bị hắn hôn đến xưng đỏ, môi nhỏ không khỏi hé mở thở ra từng ngụm thơm tho.
Thường Y lúc này cũng bị hắn hôn tới thất thần, mắt đẹp mê li ngậm nước nhiên hắn, gò đỏ đỏ ửng hồng trong vô cùng mê người khiến cho Nguyên Long không khỏi nhìn yêu thương nâng niu nàng.
"Thường Y, nàng hãy nhớ rằng trong mắt ta nàng lúc nào cũng như tiên nữ, cả đời của này cả đều muốn nhìn ngắm nàng mỗi ngày, cho nên Nguyên Long ta nhất định sẽ bắt nàng về làm cô vợ nhỏ, bất cứ ai cũng không cản được!." Nguyên Long nhẹ nhàng đưa tay lên vuối ve gò má của nàng bá đạo nói ra từng chữ, khiến Thường Y cả người không khỏi rung lên, trái tim nhỏ nhắn đập rộn ràng như hưu chạy loạn.
Tên nam nhân thế mà lại đột ngột như thế tỏ tình với nàng, hơn nữa còn bá đạo như thế, nhất thời khiến cho nàng không biết phải phản ứng ra sao.
"Ừm!"
La Y nhìn thấy nàng ngơ ngát như thế không khỏi kêu nhẹ một tiếng nhắc nhở Thường Y, động tác này của La Y vô cùng hữu hiệu, Thường Y vừa nghe xong liền rất nhanh phản ứng lại, nàng nhanh chóng tránh thoát Nguyên Long trở lại chỗ ngồi của mình, không kiều mắng một tiếng.
"Tên dâm long nhà ngươi chỉ giỏi nói ngọt, chờ đến khi ngươi đánh bại được ta đi rồi nói"
"Thế sao, nếu thế nàng cứ chờ xem biểu hiện của ta a, tới lúc đó nàng không được lật lọng đâu đấy" Nguyên Long thấy nàng như thế không khỏi cười tà nói.
"Hừ" Thường Y kiều hừ một tiếng, mặc dù không thấy rõ gương mặt nàng nhưng vẫn thấy vết đỏ ủng kéo dài tới mang tai, Nguyên Long còn thấy bên trong linh hồn của nàng lúc này ẩn chứa vô số màu hồng sắc.
Khinh La cùng Kỳ Hoa thấy cảnh này không khỏi nhẹ cười trong lòng, Thường Y tỷ lúc ngạo kiều còn vô cùng đáng yêu a.
La Y cùng Thủy Linh cũng không khỏi cảm thán một chút, một vị Hợp Thể Kỳ nữ tử cứ như thế bị một nam nhân cho đánh cắp trái tim, thật đúng là không ngờ tới a.
Phía dưới khán đài Ngưng Quang vẫn như cũ tiếp tục bán đấu giá 5 viên Dưỡng Nhan Đan, mỗi viên đều bị mấy vị nữ nhân ở đâu dùng hơn 400 Cực Phẩm Linh Thạch mua lấy, khiến cho mấy tên nam nhân không khỏi há hốc mồm vì trình độ điên cuồng của mấy người nữ nhân này.
Chỉ là bọn hắn làm gì biết tầm quan trọng của Dưỡng nhan đan đối với nữ nhân a, mặc dù nữ tu sĩ có thể nhờ vào tu vi cao cường mà luôn giữ được bộ dáng trẻ tuổi xinh đẹp của mình nhưng mà không phải ai cũng đủ thiên phú để đạt được tu vi yêu cầu a.
Với lại thời gian dài trôi qua đều đủ khiến cho bất cứ nữ nhân nào cũng phải nhiễm qua sự tang thương của dòng đời, cái này liền không thể che dấu được, chỉ có Dưỡng Nhan Đan khắc phục được vấn đề này, vì nó có thể phản hồi khí chất khi còn trẻ cho nữ nhân, loại bỏ khí tức năm tháng bao phủ.
Thời gian tiếp tục trôi qua, một ngày cứ như thế trôi đi, vô số các loại pháp bảo, linh dược, đan dược đều đã bán ra, Nguyên Long vẫn cứ như cũ càn quét hết số lượng linh dược được đưa ra, khiến cho tất cả mọi người dưới khán đài đều nghĩ rằng Đan Gia đang ngồi trong phòng số 1, ngay cả đám người Đan Gia cũng không khỏi đen cả mặt, bọn hắn thế mà chỉ mua được vài cây linh dược, rốt cuộc ai mới là Đan Gia đây.
Nếu như để mấy người Đan Gia biết được Nguyên Long mua linh được để nấu ăn thì không biết sẽ có cảm tưởng gì a, sẽ không phải liều mạng với hắn đi.
Nhưng cuối cùng cũng có một thứ làm cho Nguyên Long hứng thú mang lên, mà không chỉ Nguyên Long, tất cả các lão quái vật ở đây cũng bắt đầu rục rịch.
Chỉ thấy một vị nữ tữ từ bên trong bưng ra một cái khay bạch kim óng ánh, nhìn thôi cũng biết nó dùng để bưng lấy những món đồ vật không tầm thương chút nào.
Phía trên khay liền đặt một chiếc hợp kim loại hình lục giác màu đen có chứa hoa văn kì lạ, mỗi cạnh đều có một mảnh kim loại dán kính lại, phía trên có vô số loại Linh Văn cổ xưa vô cùng huyền ảo, so với Vạn Bảo Các hay trong động phủ của Dương Quân đều huyền ảo hơn rất nhiều.
Cả đám người ở đây đều dùng thần thức dò xét lấy nhưng đều bị Linh Văn hưng hăn đánh bậc ra, hơn nữa còn mang theo một chút tác dụng công kích linh hồn.
"Thưa quý vị, món đồ kế tiếp này vô cùng không hề tầm thường, chiếc hộp lục giác này là do Vạn Bảo Các có được khi đi thăm dò trong một di tích cổ xưa nhiều năm về trước, có niên kỷ ích nhất là hơn cả triệu năm về trước, chúng ta đã mất thời gian rất lâu để tìm cách mở khóa nó rất nhiều năm nhưng không hề có chút tác dụng, chúng ta suy đoán vấn đề là do Linh Văn được làm tạo ra từ một vị Hồn Tu vô cùng hùng mạnh cho nên liền không có cách nào phá giải được cả trừ khi thỏa mãn điều kiện nào đó."
"Cho nên hôm này Vạn Bảo Các liền đem nó ra đấu giá, hy vọng có thể tìm được người hữu duyên có thể phá giải được nó."
Ngưng Quang nhẹ giọng giải thích lấy, kèm theo một tia bất đắc dĩ, cái hộp này đã được Vạn Bảo Các nghiên cứu suốt mấy chục năng, vô số chuyên gia của Vạn Bảo Các ai nấy thúc thủ vô sách, cuối cùng mới quyết định lấy ra ở lần đấu giá này.
Đám người nghe xong lời của Ngưng Quang đều không ngừng lâm vào suy tư, cái hộp thần bí này liền tìm được một di tích viễn cổ mấy triệu năm trước, đến cả Vạn Bảo Các cũng không có cách phá giải, xem ra cái hộp này đúng là không hề tầm thường.
"Có ý tứ!"
Nguyên Long ánh mắt không khỏi hơi cau lại, hắn ngoài việc nhìn thấy mấy cái Linh Văn không hề tầm thường kia thì còn lại chẳng tìm ra được bất cứ manh mối nào cả, xem ra món đồ này có chút không đơn giản.
Keng!
【Nhiệm vụ chi nhánh: Đoạt Bảo Hạp
Nội dung: Cổ lão bảo hạp siêu việt chân cấp pháp bảo, bên trong ẩn giấu bí mật kinh người từ thời Đại Thảm Họa thứ nhất, bằng mọi giá phải đạt được.
Phần thưởng: Ngẫu Nhiên Huyết Sắc Cấp Thần Công ( Đoán xem món gì, gợi ý là thần công ở Dc)
Thất bại: Khấu trừ 1000000000 Tồn Tại Lực.】
Âm thanh hệ thống vang lên đột ngột, Nguyên Long lập tức nhìn xem nhiệm vụ lần này, chân mày không khỏi nhướng lên, trong lòng không khỏi kinh nghi, đẳng cấp siêu việt Chân Cấp Pháp Bảo, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ a.
Đến cả hệ thống cũng bảo phải đoạt cho bằng được, xem ra thứ này hắn không thể nào bỏ qua được.
"Thứ này ta nhất định phải mua cho bằng được!" Nguyên Long kiên định nói một tiếng.
"Ngươi muốn mua chiếc hộp đó sao ?" Thường Y cùng chúng nữ nhìn lấy vẻ mặt kiên định của Nguyên Long không khỏi nghi hoặc hỏi, từ đầu tới cuối nàng thấy hắn không hề có hứng thú với bất kì món nào a.
"Ừm" Nguyên Long gật đầu khẳng định.
Dưới khán đài, Ngưng Quang nhìn thấy đám người không ngừng nghi luận xôn xao, nàng liền bắt đầu nói tiếp.
"Món đồ này không hề có giá khỏi đầu, các vị hãy cứ tùy ý định giá"
"Ta ra 200 Cực Phẩm Linh Thạch" Ngưng Quang vừa dứt lời liền có mọt tu sĩ Luyện Hư lên tiếng báo giá.
"Ta ra 220 Cực Phẩm Linh Thạch" Một vị Luyện Hư khác cũng lên tiếng báo giá.
"Ta ra 500 Cực Phẩm Linh Thạch" Một lần nữa thêm một người báo giá, hơn nữa còn lập tức nâng lên rất cao, đám quan khách hướng về phái âm thanh phát ra liền nhìn thấy căn phòng số 3, đám người liền hiểu rằng bây giờ liền đã tới phiên mấy lão quái vật này tranh phong rồi.
Mà người ở trong căn phòng đó chính là đám người đến từ Dị Linh Đại Lục, Hồn Điện, và người ra giá lúc nãy liền chính là Tam Trưởng Lão.
Hiện tại bọn hắn đều châm chú nhìn lấy bảo hạp kia, một món đồ từ thời viễn cổ có liên quan đến Hồn Lực như nó bọn hắn chắc chắn phải đạt được.
"600 Cực Phẩm Linh Thạch" Một âm thanh âm lãnh từ phòng số 5 truyền ra khiến cho vô số người ở đâu liền cảm thấy lạnh sống lưng, hơn nữa còn mang theo một cỗ khí tức tà ác đến cực điểm.
"Là người của Ác Nhân Tông"
"Bọn hắn làm thế nào đến đây ?"
Trong căn phòng số 5, một tên trung điểm da dẻ xám xịt, tỏa ra khí tức tà ác vô cùng, ánh mắt âm trầm nhìn lấy phía dưới, tên này không ai khác chính là trưởng lão của Ác Nhân Tông, Ác Tịnh, tu vi Hợp Thể Trung Kì.
Hắn có thể ở đây cũng là do trước đó hắn giết được một người mà lấy được thiệp mời, cho nên liền nhân cơ hội đó mà tới đây, ngay tại Vạn Bảo Các này hắn liền có thể túy thời giám sát để tiện thông báo cho đám Ác Đồ đang hành động ở bên ngoài cùng đồng thời tìm xem có đồ vật gì giúp ít cho bản thân hay không, bây giờ liền nhìn thấy một món đồ vật từ thời viễn cổ như thế tất nhiên liền không thể bỏ qua.
"Hừ, Ác Nhân Tông thì sao chứ, ta ra 1000 Cực Phẩm Linh Thạch, có giỏi thì tăng nữa đi" Tam Trưởng Lão ở trong phòng hừ lạnh một tiếng liền tăng giá.
"1100 Cực Phẩm Linh Thạch" Ác Tịnh vẫn như cũ không thèm bận tâm mà tiếp tực tăng giá lấy.
"1200 Cực Phẩm Linh Thạch!" Tam Trưởng Lão lần nữa cắn răng ra giá, giọng nói mang theo lệ khí trầm giọng nói ra.
"1300 Cực Phẩm Linh Thạch" Một âm thanh khác lần nữa vang lên từ phòng số 6, giọng nói mang theo ôn hòa xóa bỏ lệ khí của Tam Trưởng Lão.
"Lại là kẻ nào ?" Tam Trưởng Lão lần này liền tức giận, hết tên này đến tên khác đều muốn phá đám hắn.
"Bần tăng liền gọi Thiếu Hư, thí chủ cần gì tức giận a, ở đây đấu giá công bằng, ai có tiền thì đồ vật liền là của người đó, hà tất gì phải hùng hổ dọa người, bần tăng khuyên thí chủ nên đến Thiếu Lâm Tự một chuyến để thanh tẩy tâm hồn."
Âm thanh vừa ra liền khiến cho rất nhiều xôn xao lên.
"Là người của Thiếu Lâm Tự a, rốt cuộc bọn họ cũng chịu xuất hiện"
"Hơn nữa còn là Thiếu Hư, tu vi Hợp Thể Trung Kì, thực lực chỉ dưới hai người Phó Trụ Trì và Trụ Trì thôi a"
"Không ngờ chiếc hộp không rõ lại lịch đó lại khiến cho nhiều lão quái vật quan tâm đến như vậy, đúng là không ngờ a."
Mặc cho đám quan khách nghi luận ầm ỉ, một âm thanh lần nữa vang lên lập tức khiến cho tất cả đám người chú ý.
"2000 Cực Phẩm Linh Thạch"
Âm thanh vừa dứt, ngay lập tức liền khiến cho cả ba người Hồn Điện, Ác Nhân Tông cùng Thiếu Lâm Tự nhìn sang, âm thanh đó liền phát ra từ phòng số 1.
"Khốn kiếp, ta ra 2500 Cực Phẩm Linh Thạch, có giỏi thì tăng nữa đi, để xem ngươi có mạng để giữ nó không" Tam Trưởng Lão tràn đầy uy hiếp nói một tiếng.
"3000 Cực Phẩm Linh Thạch" Nguyên Long không thèm đếm xỉa tới lão già kia mà vẫn bình thản ra giá, chọc cho Tam Trưởng Lão không khỏi tức giận đến đỏ cả mắt.
"Thí chủ, đồ vật này đối với Thiếu Lâm Tự chúng ta vô cùng hữu duyên, đạo hữu nể mặt bần tăng mà nhường lại cho ta đi, 3100 Cực Phẩm Linh Thạch" Thiếu Hư vẫn ra vẻ đạo mạo lên tiếng.
"3500 Cực Phẩm Linh Thạch" Nguyên Long vẫn như cũ không để tâm mà tăng giá, quân tâm lời hắn nói làm gì kia chứ, nhiệm vụ đương nhiên trọng yếu hơn.