Cả đám người bây giờ đều đang ghé mắt nhìn lấy căn phòng số 1, trong lòng đều đang kinh ngạc mà suy đoán xem rốt cuộc thứ mà tên kia lại dám tự tin bảo là giá trị hơn gia hai món bảo vật kia chứ.
"Thí chủ, đừng vì một lúc nhất thời mà sinh nông nỗi, trước mặt thì chủ là một vị tiền bối Đại Thừa Kì bị trọng thương phần cánh tay cùng với linh hồn, muốn chữa trị thì ít nhất phải dùng Bát Phẩm đồ vật, Niết Bàn Quả của bần tăng lần Phục Hồn Đan kia đều là bảo vật quý giá trong nhóm Bát Phẩm cả, thế mà thí chủ lại tự tin bảo rằng mình có đồ vật vật quý giá hơn, thật sự là quá ngông cuồng" Thiếu Hư âm thanh có chút khinh thường nói ra, hắn không tin Nguyên Long thật sự có đồ vật tốt hơn hắn, chẳng lẽ hắn lại có Cửu Phẩm đồ vật hay sao ? Dù cho có thì hắn cũng không tin Nguyên Long thật sự dám lấy nó ra làm vật trao đổi.
"Hừ, đúng là quá ngông cuồng, lại muốn lấy ra đồ vật tốt hơn so với của ta, thật đúng là vô tri, không biết tự lượng sức mình, không lẽ ngươi lại dám lấy ra Cửu Cấp đồ vật ra làm trao đổi hay sao!" Tam trưởng lão hừ lạnh khinh thường nói ra, hắn không tin Nguyên Long có thể lấy ra Cửu Phẩm đồ vật đem ra trao đổi, ai lại dám đem đồ vật quý giá như vậy mang theo bên mình kia chứ, dù cho có thì hắn cũng không đời nào lại dám lấy ra trao đổi cả.
Đám quan khách nghe thấy lời của hai người kia cũng khẽ gật đầu, bọn hắn cũng không tin người kia lại có thể đem Cửu Phẩm đồ vật ra trao đổi.
"Các ngươi cũng đề cao ta quá rồi, làm sao ta có thể lấy ra Cửu Cấp đồ vật ra trao đổi được kia chứ, hiện tại ta chỉ có một viên đan dược Bát Cấp thôi." Nguyên Long không khỏi cười lạnh lười biến biếng nói ra.
Đám người nghe xong cũng âm thầm thờ phào, còn tưởng rằng hắn thật sự sẽ lấy ra một cái Cửu Phẩm bảo vật ra kia chứ.
Hắc y nhân kia nghe thế cũng liền trở nên dáng vẻ hụt hẫn, nhưng vẫn mang theo một tia hy vọng hướng Nguyên Long hỏi một câu.
"Như vậy đan dược của ngươi là gì a ? Tại sao lại nói là đáng giá hơn hai món đồ ở đây ?"
Đám quan khách cũng bắt đầu chăm chứ lắng nghe, bọn hắn cũng rất tò mò rốt cuộc là món gì mà lại dám kiêu ngạo khẳng định như thế.
"Thực ra cũng không phải đan dược quý hiếm gì, chỉ là một viên đan dược Phục Chi Đan thôi" Nguyên Long khẩu khí bình thản nói ra.
Lời vừa dứt liền khiến cho cả đám người đều không nhịn được trừng mắt một cái, lại là Phục Chi Đan, không phải là viên đan vừa mới đem ra trao đổi đầu tiên sao, thứ đó thì có gì đáng giá hơn kia chứ ?
Ngay cả hắc y nhân cũng nhất thời cảm thấy khó hiểu.
"Ha ha ha, chỉ là một viên Phục Chi Đan mà muốn so với Phục Hồn Đan của ta, nhà ngươi ảo tưởng nhiều quá dẫn đến ngu ngốc sao ?" Tam trưởng lão nghe xong liền là người đầu tiên cười lớn, âm thanh khỉnh bỉ từ trong miệng thốt ra.
"Thí chủ đúng là bị tham lam của bản thân mà làm cho thần trí của mình bị ảnh hưởng rồi, nếu có thể thì thí chủ hãy đến Thiếu Lâm Tự bọn ta bọn chuyến để thanh lọc tâm hồn a" Thiếu Hư cười cợt mỉa mai nói một câu.
Mấy tên quan khách cũng không khỏi lắc đầu biểu thị tiết nuối thở dài, nghĩ rằng vị đại nhân ở trong căn phòng số 1 chắc chắn là một người trẻ tuổi cho nên mới hành động bồng bột như thế.
Nhưng rất nhanh mọi thứ liền thay đổi.
Bỗng nhiên toàn trường ngay lập tức rơi vào tĩnh lặng, ngay cả Tam Trưởng Lão lẫn Thiếu Hư đều im bặt tiếng cười nói, ánh mắt trở nên kinh đảm nhìn về phía căn phòng số 1, kể cả hắc y nhân kia cũng bị làm cho kinh động hướng mắt nhìn lấy.
Chỉ thấy từ trong phòng số 1, Nguyên Long chậm rãi mở ra nắp lọ ngọc, ngay tức khắc một mùi hương ngào ngạt lấn át cả Phục Hồn Đan của Tam Trưởng Lão lan tỏa ra khắp khán đài, tất cả mọi người đều không nhịn được hít một tiếng.
Lập tức cả đám người đều trừng mắt hốt hoảng, biểu hiện khiếp đảm nhìn lấy căn phòng kia, bọn hắn chỉ nhẹ hít một mùi hương mà thôi mà đã cảm thấy linh hồn lẫn thân thể đều giống như được thanh tẩy vậy, cảm giác giống như bản thân thăng hoa khi đột phá.
Hắc y nhân cũng không nhịn được trừng mắt kinh ngạt xem xét lấy bản thân, ở tu vi của hắn hiện tại mà thế mà có thể cảm giác được bản thân có chỗ tăng tiến khi hít lấy mùi hương này, rất rõ ràng thứ đồ vật này không phải là vật phàm.
"Xem ra tên thiếu niên này không hề đơn giản a, lại có thể lấy ra đan dược như thế này làm vật trao đổi, xem ra khi về phải hỏi thăm La Y thêm về hắn mới được." Ngay cả gia gia của La Y gương mặt cũng hỏi đổi sắc, trong lòng âm thầm đánh giá lấy.
Mùi hương thậm chí còn khiến cho Phục Chi Đan của Tạo Khôi Tông cũng Phục Hồn Đan của Hồn Điện trong tay không ngừng run rẩy, mùi hương bắt đầu ảm đạm rút lại vào trong mình, giống như cảm giác được có một thứ gì cao quý hơn bản thân xuất hiện mà bắt đầu cảm thấy hèn mọn mà giấu mình đi.
Điều này cũng khiến cho hai người không khỏi kinh hoảng nhìn lấy đan dược trong tay mình, khiến cho bọn hắn đều nghĩ đến một trường hợp vô cùng kinh người.
Mà không chỉ bọn hắn, tất cả mọi người bên trong khán đài lúc này đều đồng lòng nghĩ đến một chuyện mặc dù nó vô cùng khó tin đi nữa.
Trong phòng 7.
Ầm!
Trưởng lão cũng người trung niên kia của Đan Gia ngay lập tức kích động mà bật mình đứng dậy, ánh mắt trở nên trừng lớn ra, khuôn mặt đổi sắc không thể tin được nhìn lấy, trong miệng bắt đầu run rẩy lẩm bẩm lấy.
"Đan dược...Cực Phẩm!"
Lời nói vừa ra liền khiến cho tất cả mọi người đều xác định ý nghĩ trong lòng, toàn trường ngay lập tức vỡ òa, ai nấy cũng đều trở nên kích động mà run rẩy toàn thân, bọn hắn thế mà được chứng kiến Cực Phẩm đan dược, đúng là nằm mơ cũng không ngờ lại để bọn hắn ở kiếp này chứng kiến được Cực Phẩm đan dược.
Đây chính là Cực Phẩm đan dược a, không phải Trung Phẩm, Thượng Phẩm!
Ngươi mặc dù có thể tìm được Cửu Cấp linh dược cũng không có nghĩ là ngươi có thể luyện ra được Cửu Cấp đan dược, cho dù ngươi có hàng trăm hay hàng ngàn linh dược đi nữa cũng không có giá trị bằng một viên Cực Phẩm đan dược, thứ này cho dù tiêu tốn bao nhiêu thời gian lẫn công sức thì cũng không có nghĩa là ngươi làm được, đây chính là thứ mà mọi luyện đan sư trên khắp nơi trên tinh cầu này đều theo đuổi a.
Một viên đan được một khi đạt được Cực Phẩm liền sẽ có giá trị vượt qua cả đan được Thượng Phẩm cao hơn nó một bậc, công dụng cũng tăng lên gấp bội lần, thậm chí còn sinh ra công dụng khác, nhưng viên đan dược khác khi ở cạnh nó đều sẽ ảm đạm đi mà nhường cho nó mặc sức tỏa sáng, giống như là dân thường khi gặp vua chúa vậy, đó cũng là lí do vì sao đan dược trong tay hai tên kia lại ảm đạm đi.
"Không thể nào, làm sao có thể kia chứ, làm sao hắn lại có Cực Phẩm đan được, hắn rốt cuộc là người của thế lực nào!" Tam trưởng lão liền không nhịn được điên cuồng rống giận, bàn tay không khỏi siết chặt đến rướm máu, hai tên Hồn Hiếu cùng Hồn Dạ cũng không khỏi đổi sắc nhìn lấy căn phòng kia.
Ngay cả Thiếu Hư ánh mắt cũng trừng lớn, gương mặt âm trầm đến cực điểm, trong lòng không nhịn được ghi hận lấy.
Rốt cuộc người ở trong căn phòng đó là ai, làm sao lại có thể lấy ra Cực Phẩm đan dược kia, nên biết là ngay cả Đan Gia cũng chưa chắc có Cực Phẩm đan dược đâu, hắn thế mà lại dám lấy ra Bát Cấp Cực Phẩm đan dược ra lầm vật trao đổi.
Nhìn thấy miếng mồi sắp dâng tới miệng như vậy lại bị đối phương mạnh mẽ cướp lấy, đúng là quá đáng giận kia mà.
Hắc y nhân ánh mắt cũng trở nên thèm thuồng đói với đan dược ở trong tay Nguyên Long, nếu như không có người ở đây thì hắn đã nhanh chóng cướp đoạt rồi.
"Tiền bối, liền giống như tất cả mọi người ở đây suy đoán, đây chính là một viên Cực Phẩm Phục Chi Đan, hiện tại ngoài việc phục hồi một phần thân thể ra thì nó còn có thể phục hồi lại phần linh hồn ở đó nữa, ngoài ra còn thể có thêm tác dụng khác nữa, không biết như vậy đã đủ để trao đổi với bảo giáp của người chưa ?" Nguyên Long âm thanh vang lên nói ra công dụng của đan dược, khẩu khí bình thàn thăm dò hỏi.
"Đủ, quá đủ!" Hắc y nhân ngay lập tức đồng ý gật đầu, hắn bây giờ liền chỉ muốn ngay lập tức cầm lấy đan dược kia phục dụng thôi, thứ đan dược thể này dù cả đời hắn cũng chưa từng thấy một lần không thể bỏ lỡ được.
Trong phòng số 1
"Xem ra lần này bảo giáp kia vào tay ngươi rồi a, mà ta cũng không ngờ người lại có cả Cực Phẩm Phục Chi Đan, một cái Cực Phẩm đan dược như dù cầu cũng không được a, cái này là của sư phụ ngươi cho sao ?" Thường Y hướng qua Nguyên Long ngạc nhiên nói ra, ánh mắt nghi ngờ liếc nhìn hắn.
Không chỉ có nàng mà tất cả chúng nữ trong phòng đều dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn hắn, muốn hắn đưa ra lời giải thích.
"Khụ khụ, cái này cũng không phải của sư phụ ta a, là do ta tìm được trong cái động phủ kia thôi, lúc đầu còn tưởng là đan dược bình thường nên mới bỏ vào một góc, không ngờ bây giờ lấy ra thì ta mới biết nó quý giá đến như vậy" Nguyên Long lập tức nhanh chóng giải đáp lấy thắc mặc của các nàng.
"Lấy ra đan dược quý giá như thế làm vật trao đổi, công tử không thấy hơi thiệt thòi sao ?" Thủy Linh ở bên cạnh không khỏi nhắc nhở nói.
"Không hề, dù sao ta cũng có đồ vật khác có công dụng tương tự rồi, với lại bảo giáp đó ta chắc chắn rằng nó đáng giá hơn viên đan dược này của ta rất nhiều" Nguyên Long cười nhẹ lắc đầu tự tin nói.
"Như vậy liền tốt a, nhưng mà sau hội đấu giá này thì đám người Đan Gia chắc chắn cũng sẽ tới tìm người để hỏi chuyện a" La Y ở bên gật đầu nói, sau đó liền nhắc nhở Nguyên Long thêm một chuyện.
"Ân, chắc chắn rồi" Nguyên Long cũng gật đầu đáp, dù sao trong tay hắn lại có thể Bát Cấp Cực Phẩm đan dược a, thế nào cũng sẽ khiến cho mấy tên cuồng đan dược này mò tới hỏi chuyện.
Dưới khán đài.
Ngưng Quang trong lòng cũng ngạc nhiên khi thấy Nguyên Long có Cực Phẩm đan dược, sau đó khóe miệng nàng liền nhẹ nhàng nhoẻn len tươi cười như hoa.
"Nam nhân này đúng là còn giấu rất nhiều bí mật a, thật khiến người khác luôn phải tò mò"
Ngưng Quang sau đó liền nhìn lấy mọi người trên khán đài, tất cả đám người bây giờ đều vẫn đang trong tình trạng kinh ngạc đến ngay người cả, chẳng còn ai khác dám trả giá cao hơn nữa, thấy thế Ngưng Quang liền nhẹ nhàng mở ra môi thơm.
"Như vậy tiểu nữ liền công bố kết quả, bảo giáp lần này liền thuộc về ..."
Chỉ là Ngưng Quang chưa nói hết câu thì một âm thanh khác vang lên cắt đứt lời nói của nàng.
"Khoan đã!"