Nguyên Long Chi Lộ

Chương 63: Li Tử Kiếm




Nghe thấy âm thanh khắp khán đài khiến Thanh Hóa càng thêm tức giận, rõ ràng lúc nãy mọi người còn vì hắn mà trầm trồ đâu, thế mà chỉ vì Nguyên Long lấy ra một thanh kiếm liền khiến tất cả đều đảo ngược lại cả, ngay cả hắn đều vô cùng e ngại khi nhìn lấy thanh kiếm kia.

Nguyên Long liên tục nghe lấy âm thanh thông báo điểm TTL không ngừng tăng lên ào ạt như lũ tới càng khiến hắn không khỏi nhếch môi cười nhạt, lần này trang bức vô cùng thanh công đi.

Bây giờ hắn cũng nên giải thích một chút thanh kiếm này.

Trước liền là tên của nó đi, Nguyên Long liền gọi nó là ...

"Li Tử Kiếm" hay còn có thể gọi là "Plasma Sword", liền là sự kết hợp của Phong linh lực cùng Lôi linh lực để tạo ra Plasma, sau đó liền dùng Thủy linh lực để định hình lại. (tưởng tượng nó là thanh kiếm của đám Alien trong Halo ấy)

Sức sát thương cùng độ kiên cố không cần nói đều biết nó vô cùng cao, hơn nữa nhiệt độ từ plasma liền không kém hơn Kim Ô Thần Hỏa là bao, dù sao cũng là sự kết hợp của ba cái Thiên Địa Dị Vật đi.

Tới đây Nguyên Long liền nhìn xem Thanh Hóa, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt khiêu khích nhìn hắn, từ trong mắt liền có thể thấy được hai chữ "khinh thường".

Thanh Hóa thấy thế liền như bị kích thích một dạng tức giận thở hổn hển, lập tức điều động thiết côn tỏa ra lôi điện, toàn thân khí thế phun trào.

"Hừ, giả thần giả quỷ, liền để ta đánh vỡ bộ mặt ngông cuồng của người!" Thanh Hóa rống giận nói một tiếng liền nhanh chống đạp mạnh một chân hướng Nguyên Long xông tới, giơ lên thiếp côn đồn hết sức bình sinh đập thẳng vào đầu Nguyên Long.

Nguyên Long ngay lập túc đưa Li Tủ Kiếm lên đón đỡ.

KENG!

Âm thanh như kim loại va chạm nổ ra chấn động cả không gian, tia lửa tay hai cây côn cùng kiếm phá hủy cả mặt đất xung quanh, kình khí không ngừng từ thân thể hai người bạo phát ra xung quanh.

Khán giả khắp khán đài nhìn lấy sự va chạm của bọn hắn đều không ngừng sôi trào, một cái vũ kĩ từ Hóa Thần Sơ Kì liền có thể cản được Địa Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo của một tên Hóa Thần Trung Kỳ, làm sao bọn hắn có thể không kinh ngạc được kia chứ.

Thanh Hóa ánh mắt cũng vô cùng kinh ngạc nhìn xem thanh kiếm do Nguyên Long tạo ra, đòn này rõ ràng là hắn dồn hết tức giận để đánh rồi mà vẫn bị chặn lại, nhất thời máu nóng liền tràn lên đầu hắn.

Keng!

"Khốn kiếp!" Thanh Hóa ngay lập tức bị Nguyên Long gạt ra ngoài.

"A!"

Hắn ngay lập tức ổn định thân thể lại, theo tiếng rống giận của Thanh Hóa, toàn thân hắn đột nhiên được vô số lôi điện gia trì, mái tóc dựng lên, ánh mắt càng là phát ra tia điện.

"Lôi Ảnh Bộ!"

Ầm!

Một âm thanh giống như lôi kiếp đánh ra oanh động đấu trường, thân ảnh của Thanh Hóa ngay lập tức biến mất tại chỗ, phía dưới mặt đặt còn có dấu hiệu rạn nứt.

Nguyên Long dùng siêu thị giác quan sát sung quanh, có được Thiên Hồi Nguyên Sinh Nhãn càng khiến tầm nhìn của hắn thêm nhạy bén, xung quanh 360 độ không hề có một góc chết, hắn liền có thể dễ dàng thấy được Thanh Hóa đang chạy xung quanh hắn với một cái tốc độ điên cuồng, trong thiết côn lôi đình không ngừng chớp động.

"Đi chết đi!"

Cuối cùng Thanh Hóa liền đã ra đòn, hắn xuất hiện từ sau lưng Nguyên Long xong tới, vung thiết côn cắt ngang người Nguyên Long, tốc độ liền gấp mấy ngàn lần tốc độ âm thanh.

Keng!

Một cái âm thanh lần nữa vang dội phát ra, Nguyên Long đã dễ dàng dùng Li Tử Kiếm chặn lại.

"Hừ!" Thanh Hóa nhìn thấy đòn tấn công của hắn bị chặn lại liền nộ hừ một tiếng liền lần nữa tiếp tục biến mất.

Keng! Keng! Keng! ...

Tiếp đó Thanh Hóa liền liên tiếp lập đi lập lại động tác hướng về phía Nguyên Long từ bốn phương tám hướng tấn công không ngừng, vô cùng dồn dập, Nguyên Long cũng dùng Li Tử Kiếm chắn lại tất cả các đòn tấn công, nhất thời vô số lôi điện từ chỗ va chạm của hai người phá thân mà ra, không ngừng tàn phá bừa bãi đấu trường xung quanh.

Tất cả khán giả nhìn thấy trận chiến thần tốc trước mắt tất cả đều vô cùng kích động, mọi tên tu sĩ đều hô gào tên của hai người, vô cùng điên cuồng hưng phấn nhìn lấy trận chiến trước mắt.

"Không ngờ tên tiểu tử đó lại khủng bố như vậy, lại có thể dễ dàng bắt kịp thân pháp của thiếu thành chủ, nên biết Lôi Tốc Bộ chính là Địa Cấp Thượng Phẩm Thân Pháp a"



"Xem ra trận này ai thắng ai thua còn chưa biết đâu"

"Tốc độ phản ứng của tên đó thật sự quá khủng bố đi Diễm Vân đại ca, ngay cả ta cũng không thể nào hoàn toàn tránh được hết đòn tấn công của tên Thanh Hóa đó được" Diễm Dũng ở một bên khiếp sợ nói.

Diêm Vân thì sắc mặt càng thêm âm trầm nhìn lấy Nguyên Long, tốc độ hắn cũng không thể nào dễ dàng đón đỡ, cái tên này khả năng đã có thể uy hiếp tới hắn, cái này liền khiến lòng tự ngạo của hắn càng thêm tổn hại.

Nguyên Long ở dưới sân đấu vẫn cứ như cũ nhàn nhã đỡ lấy công kích của Thanh Hóa, nhất thời khiến hắn vô cùng câm tức, lại nhìn thấy gương mặt không xem hắn ra gì của Nguyên Long càng khiến hắn thêm nổi giận.

"Thật khốn kiếp, ta nhất định phải giết chết ngươi!"

Thanh Hóa gầm hét một tiếng liền nhảy lui ra ngoài, sau đó liền lần nữa bật tới, vô số lôi linh lực tụ tập vào thiết côn, ngay lập tức hướng Nguyên Long đánh tới.

"Địa cấp trung phẩm vũ kĩ - Ngũ Liên Côn!"

Thiết côn từ trên vung xuống, từ một cây côn ban đầu bây giờ liền đã phân thành năm cây thiết côn, tất cả đều mang theo lôi đình cuồn cuộn không ngừng cắn xé không gian xung quanh, mang theo khí thế đàn áp quần hùng bao phủ toàn bộ các hướng vung về phía Nguyên Long.

Tất cả mọi người nhìn thấy uy lực của một côn đó đều căng thẳng, đến cả hơi thở đều nhất thời ngừng lại, nhìn xem diễn biến tiếp theo của trận đấu.

Nguyên Long từ lúc thấy Thanh Hóa ngay bật ra liền đã đưa tay phải hướng về bên trái, mũi kiếm hướng ra phía sau, ngay lập tức cuồn cuộn linh lực tràn ra Li Tử Kiếm, khiến cho nó đột nhiên càng thêm sáng chói.

Ngay khi thiết côn sắp đụng tới Nguyên Long, hắn ngay ngay lập tức vung tay ra, một đường quang mang ngay lập tức xẻ đôi không gian nó đi qua, Li Tử Kiếm bắt đầu hướng về năm thanh thiết côn kia chém tới, một đường quang mang hình nguyệt nha từ thân kiếm xuất ra, mang theo uy thế kinh người phá diệt mọi thứ trên đường nó đi qua.

"Li Tử Trảm!"

KÉT! KÉT! KÉT!

Ngay lập tức năm thanh thiếp côn cùng kiếm quang va chạm nhau, không gian xung quanh cũng dần dần bị hai cái kinh khủng chiêu thức làm cho chấn động không ngừng, thậm chí còn xuất hiện vết nứt hết sức rõ ràng.

Cả hai cái vũ kĩ không ngừng cọ sát tạo ra âm thanh điếc tai, khiến cho cả đấu trường đều run rẩy, mọi người đều trừng to mắt nhìn lấy hai thân ảnh phía dưới, càng thêm gấp gáp muốn biết kết quả của trận so tài này.

Oanh!

Rất nhanh cả hai liền phân ra kết quả, hai cái vũ kĩ đều đồng thời nổ tung, phong bạo chấn bay tất cả cát đá xung quanh, vô số linh lực không ngừng tàn phá bừa bãi, thậm chí còn lan lên cả khán đài, nhất thời liền có mấy tên tu sĩ bị vạ lây.

"A!"

Trong đó có một tia lôi điên nhanh chóng hướng về tên Lý Bân đang ngồi trên khán đài, hắn nhất thời còn đang muốn nhìn thấy thân ảnh chật vật của Nguyên Long liền không kịp đề phòng, ngay lập tức liền bị lôi điện đánh bay.

"Nguyên Long, ta nguyền rủa người!" Lý Bân ngay lập tức giận, hướng lên trời rống giận hét to.

A!

Thêm một tiếng hết nữa vang lên, lần này liền là từ dưới khán đài, nhất thời tất cả tu sĩ đều quay sang nhìn xem, bọn hắn liền nhanh chóng trợn mắt há hóc mồm, bởi vì bọn hắn nhìn thấy người bị đánh bay ra là Thanh Hóa.

"Địa Cấp Hạ Phẩm Vũ Kĩ - Mộc Liên Trói Buộc!"

Nguyên Long liền thừa cơ hội sử dụng vũ kĩ, tiếp đó liền có vô số màu đỏ dây leo từ dưới đất phóng ra, chúng nó nhanh chóng trói chặt tên Thanh Hóa vừa mới bay ra, phía trên dây leo còn có vô số gai nhọn đâm sâu vào trong da thịt hắn, đồng thời hấp thu huyết dịch trong người hắn.

"A! Khốn kiếp, mau thả ta ra!" Thanh Hóa rất nhanh liền bị đau đớn từ khắp toàn thân bao phủ, không ngừng la hét kêu gào, dãy dụa cố gắng tránh thoát.

Nhìn thấy màu đỏ dây leo nhất thời có vài tên kinh ngạc trừng mắt nhìn.

"Đại ca, cái đó không phải là Dị Mộc của Huyết Mộc Hoàng Triều sao ? Làm sao tên đó lại có được, không lẽ hắn có quan hệ với bọn họ sao ?" Diễm Dũng nhất thời hốt hoảng hướng Diễm Vân.

"Người mau câm miệng cho ta, hắn có quan hệ hay không làm sao ta biết được, cái đó cũng chỉ là Linh Mộc biến dị thôi, còn chưa chắc nó là của Huyết Mộc Hoàng Triều đâu!!!" Diễm Vân nghe thấy Diễm Dũng liên miên không dứt bên tai khiến cho hắn đang bực mình ngay lập tức bộc phát, hương Diễm Dũng mắng chửi.

Diễm Dũng thấy thế liền câm miệng lại, không dám hó hé nữa.

"Hừ!" Diễm Vân liền hừ lạnh một tiếng liền tiếp tực quay đầu, lần nữa nhìn xuống khán đài.

-------------

"Lâm Bình, ngươi thấy cái dây leo đó quen mắt sao ?" Lâm An ở một bên hướng Lâm Bình, sắc mặt nghiêm trọng nói.



"Rất có thể có liên quan tới Huyết Mộc Hoàng Triều đi, xem ra chúng ta tốt nhất đừng có động đến hắn, mắc công tai bay vạ gió" Lâm Bình nhìn xem Nguyên Long sắt mặt e ngại nói.

"Ân" Lâm An ở một bên nghe thế liền gật đầu, bọn hắn không muốn dính líu tới một cái Siêu Cấp Thế Lực đâu, xem ra phải từ bỏ cái vũ kĩ kia rồi.

------------------

"Màu đỏ sao, như vậy tin đồn là sự thật đi, Nguyên Long liền thật sự có dính líu tới tiểu công chúa của Huyết Mộc Hoàng Triều" Minh Hiếu gương mặt giống như chợt hiểu liền nói.

"Kỳ Hoa muội, muội biết Nguyên Long có quan hệ với mấy nữ nhân trong lời đồn không ?" Thường Y ở một bên hướng Kỳ Hoa dò hỏi.

Kỳ Hoa nghe thế liền hơi ngượng ngùng, sau đó liền hơi gật đầu xác nhận, cả hai người liền kinh ngạc.

"Nể, thật sự nể" Minh Hiếu ở một bên thấy thế liền nhịn không được nói, mặc dù đã nghe trước đó nhưng bây giờ thấy Kỳ Hoa, người ở bên Nguyên Long suốt, nhất là đã trở thành nữ nhân của hắn xác nhận liền thật sự tin tưởng.

"Thế mà muội vẫn chịu sao ?" Thường Y nghe nàng xác nhận liền dùng ánh mắt hiếu kì nhìn nàng.

"Ân, muội liền không hối hận" Kỳ Hoa nghe hỏi như thế liền hướng nàng nhìn lấy, ánh mắt vô cùng kiên cùng chất chứa vô hạn hạnh phúc.

Thường Y thấy tới đây liền hơi bất ngờ, nhất thời liền lâm vào trầm tư.

-----------------

Ầm!

Nguyên Long nhìn thấy Thanh Hóa bị trói lại như một cái bánh chưng, hắn liền đạp mạnh một cái phóng tới Thanh Hóa, Li Tử Kiếm liền đưa ra sau, mũi kiếm hướng thẳng về phía hắn.

Thanh Hóa nhất thời cảm thấy tử vong đến gần, hắn lập tức biến ra một tấm phù, ngay lập tức bóp nát nó.

Tiếp đó liền có vô số linh lực từ trong người hắn ào ạt tiến ra, ngay lập tức phá bỏ dây leo đang trói buộc hắn, đồng thời phục hồi vô số vết thương trên người, nhưng linh lực cũng đang trên bờ vực cạn kiệt.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, hắn liền cầm lấy thiết côn che trước ngực, tích tự lôi điện tạo thành một lớp bảo vệ phía trước, đón đỡ lấy Li Tử Kiếm đang hướng về phía hắn.

Nguyên Long thấy thế cũng chẳng có phản ứng gì, đánh giết suốt một thời gian liền đã thấy đủ loại biện pháp phòng mệnh đi, chẳng có gì bất ngờ cả.

Rất nhanh Nguyên Long liền lao tới trước người hắn, Li Tử Kiếm ngay lập tức hướng hắn đâm thẳng, Thanh Hóa liền gồng hết tất cả bắp thịt trên người chuẩn bị đón đỡ.

"Li Tử Kích!"

Oanh!

Cuối cùng Li Tử Kiếm cũng đâm thẳng mũi kiếm lên màn chắn, cả hai va chạm vô cùng dữ dội, có thể thấy rõ được không gian chỗ va chạm bị băng liệt vô cùng, chỉ còn một màu đen ở đó.

Nhưng Thanh Hóa cầm cự chỉ được trong thoáng chốc liền rất nhanh phân ra kết quả.

Rắc!

Màn chắn từ từ nứt vỡ một tấm gương, trước ánh mắt tuyệt vọng của Thanh Hóa, Li Tử Kiếm nhanh chóng đâm xuyên qua màn chắn.

Oanh!

Ngay lập tức đâm thẳng vào thanh côn, đẩy mạnh đâm tiếp vào ngực hắn, xuyên quả cả thân côn.

Chíu!

Một luồn sáng ngay lập tức từ mũi kiếm phóng ra, kéo theo cả người và côn đâm thẳng vào trong vách của đấu trường, tiếp đó cả hai đều rơi mạnh xuống mặt đất, máu me từ trong lòng ngực ngừng lan tràn ra mặt đất, nhưng vẫn chưa chết đi.

Tất cả tu sĩ ở đây đều vô cùng bàng hoàng, kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt, cái này rõ ràng là hướng về một phía nghiền ép a, căn bản không cân sức, nhất thời liền có người oai oán, người thì vui mừng khôn siết cũng có người sắc mặt càng thêm âm trầm.

Nguyên Long nhìn xem trước mặt Thanh Hóa, liền thấy trước ngực của hắn lại là một cái giáp ngực nữa, chất lượng so với tên Lí Bí cao hơn rất nhiều đi, thật không biết nói gì a, mấy tên này ai ai cũng sao pháp bảo, không thấy dù giàu cũng không có sai sao ?

Thôi được rồi, chỉ là do hắn thích sài đồ tự làm a, chỉ có thể trách hắn.