Trong một cái buổi tối thanh bình, trăng sáng treo cao chiếu gọi mọi cảnh vật phía bên dưới tạo nên một cái bầu không khí huyền ảo, từng cơn gió thoáng mát thổi nhẹ qua từng ngọn cỏ, từng bông hoa mang theo không khí trong lành.
Nếu như Nguyên Long ở đây liền có thể nhận ra chỗ này vô cùng quen thuộc, chính là khu rừng mà hắn ở từ ngày đầu mà hắn xuyên không qua đây.
Mọi thứ trong khu rừng đều vẫn như bình thường, chỉ có điều là gia viên của Chu Gia, gia tộc đã giam lỏng Nguyên Long lúc trước liền không được tốt đẹp cho lắm.
Lập tức thay đổi tầm nhìn về phía Chu Gia, một cảnh tượng đáng sợ lập tức hiện lên trong ánh mắt người xem, cả gia tộc của bọn họ lúc này liền đã chìm trong biển lửa, vô số tiếng la hét thảm thiết không ngừng từ bên trong vang lên.
"Cứu mạng!"
"Ta không muốn chết! Mau cứu ta!"
"Ai đó mau cứu ta, ta chưa muốn chết!"
Phốc! Phốc! Phốc!
Mặc kệ có cầu cứu bao nhiêu thì bọn hắn vẫn không có cơ hội sống sót ra khỏi đây được, chỉ thể thầm hận bản thân nhỏ yếu cùng việc bản thân sinh ra trong mọi cái gia tộc yếu kém, trước khi chết bọn chúng đều dùng một cái ánh mắt oán giận nhìn lấy người giết chết bọn hắn.
Một đám người hắc y nhân khí thế vô cùng tàn bạo, trên gương mặt đều đeo lấy một chiếc mặt nạ cho nên liền nhìn không rõ dung mạo bên trong, tất cả bọn hắn đều đang không ngừng giết toàn bộ người ở Chu Gia, không chừa bất cứ một người nào cả.
Ở phía xa nơi đó có một tên hắc y nhân khác đang đứng quan sát lấy tất cả, nhìn xem khí tràng bên ngoài cơ thể liền có thể đoán được phân thận của người này liền không hề đơn giản, từ trong ánh mắt có thể nhìn ra hắn không hề bận tâm đến cảnh tượng thảm sát trước mắt, hắn chỉ đang suy nghĩ về một vấn đề khác, vấn đề mà hắn được cử tới đây để điều tra.
Bỗng nhiên một cái bóng đen xuất hiện trước mặt hắn, tên đó liền tự động quỳ một chân xuống, chấp tay cung kính hướng người kia hành lễ.
"Có tìm được manh mối nào hay không ?" Người kia ánh mắt vẫn châm châm nhìn về phía trước, mở miệng lên tiếng hỏi một câu.
"Bẩm Lôi Thị đại nhân, chúng thần đã tìm khắp Chu Gia rồi nhưng vẫn không tìm thấy bất cứ manh mối nào về người kia hết, hơn nữa gia chủ của bọn hắn đã sớm đổi người rồi, gia chủ trước đó đã chết trong lần sự kiện truyền thừa gần đây" Tên hắc y nhân kia cung kính bẩm báo lấy.
"Hừm, không hề có gì sao, một tên phế vật lại có thể trốn đi đâu được kia chứ." Lôi Thị khẩu khí trầm ngâm nói, trong giọng nói liền có thể nhận ra sự buồn bực của hắn, hắn bị chủ nhân sai đến nơi hỉ ho co gáy này mấy lần rồi, lần nào cũng là để kiểm tra cái tên kia, liền kéo dài suốt mấy chục năm, thế mà lần này lại xảy ra biến cố, người thì không thấy đâu, đến cả tên gia chủ cũng chết đi.
Thế là hắn liền lúng túng đi, cái lũ Chu Gia này đến một tên phế vật cũng giữ không xong, gây cho hắn phải thêm buồn phiền, đã thế thì bọn chúng không cần phải tồn tại trên đời nữa.
"Đại nhân, ta có một cái thông tin muốn bẩm báo với ngài" Tên hắc y nhân đột nhiên lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của hắn.
"Chuyện gì ?" Lôi Thị nhìn hắn hỏi.
"Ta từ mấy tai mắt ở trên đại lục này liền có nghe đến tên hai người nổi danh gần đây, một người là Bạo Quân sử dụng Hỏa linh lực vượt cấp chiến đấu hết mấy trăm người, cũng có thông tin là hắn lần đầu xuất hiện ở nơi này, người còn lại tên là Nguyên Long sử dụng Lôi linh lực, cũng là họ Nguyên, hắn hiện tại đang ở Thanh Linh Thành, dùng Hóa Thần tu vi đánh bại Luyện Hư cường giả, có thể nào người đại nhân đang tìm là một trong hai người bọn hắn hay không" Hắc y nhân lập tức kể lại mọi thông tin hắn biết cho Lôi Thị, cũng nói ra suy đoán của hắn.
"Tên mà ta đang tìm liền là một cái phế vật đến việc tu luyện còn không làm được thì làm gì có thực lực như hai tên mà ngươi kể kia chứ" Lôi Thị lập tức bác bỏ suy đoán của tên kia, nhưng ánh mắt của hắn liền tự nhiên nheo lại.
"Cũng không phải không có khả năng, dù sao bọn hắn cũng không phải không biết có những trường hợp nghịch thiên cải mệnh đi, có lẽ tên phế vật đó nhận được cơ duyên nào đó liền có thể tu luyện" Lôi Thị lập tức suy nghĩ kĩ càng lại, cho dù xác xuất của việc này vô cùng nhỏ nhưng cũng không phải không có khả năng, có câu nói thà giết lầm còn hơn bỏ sót.
"Ngươi lập tức điều động toàn bộ bọn hắn, sau khi đã tiêu diệt toàn bộ Chu Gia liền hay mau chóng đi điều tra thông tin hai tên đó cho ta, ít nhất cũng phải cho ta biết được gương mặt cùng độ tuổi của bọn hắn." Lôi Thị suy nghĩ xong liền lập tức ra lệnh ra tên kia.
"Hạ thần đi làm ngay" Tên hắc ý nhân lần nữa cung kính đáp liền nhanh chóng biến mất.
Lôi Thị nhìn xem kia biến mất liền lần nữa rơi vào trầm tư, nếu thật hai tên kia chính là tên phế vật năm xưa thì thật chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra a, cái này cần phải tìm hiểu thật kĩ trước khi báo cho chủ nhân biết mới được.
"Thật không biết chủ nhân nếu gặp phải tên kia từng là nỗi nhục trong cuộc hắn bây giờ gặp lại hắn thành tài như vậy liền không biết phản ứng thế nào a, chỉ mong tên đó không phải hắn đi, nếu không hắn biết được quá khứ của mình liền sẽ rắc rối to" Lôi Thị gương mặt nghiêm trọng, khẩu khí trầm thấp lên tiếng.
-------------------------
Tại Vạn Bảo Khách Sạn.
Nguyên Long vẫn đang đi dạo trên hàng lang, không thể không nói, mặc dù tầng này chỉ dàng cho người có Bạch Kim cấp lệnh bài nhưng không gian thật sự lớn vô cùng, hắn đi nãy giờ vẫn chưa phòng của hắn nữa.
Sau một lúc đi dạo thì cuối cùng hắn cũng đến phòng của hắn đi, nhưng có một cái bất ngờ là Thường Y đang đứng ở trước của phòng của hắn, cử chỉ giống như đang đắn đo không dám đưa ra quyết định.
Nguyên Long thấy thế liền cười tà một tiếng, sau đó hắn liền thu khí tức trên người, nhẹ nhàng đi ra sau lưng nàng không hề phát ra bất kì một tiếng động nào.
Trong lúc Thường Y còn đang suy nghĩ cái gì đó thì Nguyên Long đã ở sau lưng nàng, Nguyên Long liền từ từ ghé vào nàng nói nhỏ một tiếng.
"Thường Y, tối như vậy tìm ta là muốn làm gì a ?"
"A!" Đột nhiên có âm thanh vang lên liền khiến nàng giật mình, Thường Y ngay lập tức xoay người lại.
Cách!
Nhưng do tốc độ xoay quá nhanh nàng liền lần nữa vấp phải chân của chính mình, ngay lập tức cả người ngã về phía trước.
Kết quả là cả người nàng liền nhào vòng lòng ngực rắn chắc của Nguyên Long, hắn cũng nhanh tay lẹ mắt đưa tay ra ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, gương mặt nở nụ cười xấu xa hướng nàng trêu chọc.
"Thường Y, lần trước liền là tai nạn đi, bây giờ nàng lần này nàng là chủ động đầu nhập ôm ấp sao ?"
"Cái...cái gì a....rõ ràng là do ngươi hù dọa ta....ngươi cái tên xấu xa này....mau buông ta ra~" Thường Y nghe lời nói của hắn xong liền trở nên lúng túng, gấp gáp biện minh lấy, hai tay không ngừng từ trong ngực hắn xô đẩy ra, chỉ là xô mãi cũng không được.
Nguyên Long thấy nàng dẫy dụa trong lòng liền không nhịn được cảm thấy thư thái, hai tay của hắn không tự chủ được ôm lấy thân thể của nàng chật hơn, cảm nhận lấy da thịt mềm như nhung của nàng, cùng với hương thơm thiếu nữ tỏa ra từ cơ thể của nàng.
"Nha!" Thường Y cảm thấy ma trảo của hắn ôm chặt lấy mình, nàng không nhìn được rên nhẹ một tiếng, nhất thời tu vi Hợp Thể kì của nàng tự nhiên mất sạch mặc cho hắn khinh bạc nàng.
Nguyên Long nhẹ cười một tiếng, giơ lên một cánh tay vén lên mái tóc của nàng, làm cho Thường Y nhìn hắn.
"Nói xem, nàng tìm ta làm gì a." Nguyên Long ôn như hướng nàng hỏi lấy.
"Ta tới tìm Tiểu Uyên, ngày hôm qua Tiểu Uyên có kêu ta hôm này tìm nàng chơi đùa cho nên ta liền tới phòng của ngươi tìm nàng." Thường Y trong ngực của hắn giải thích lấy, bản thân cũng tự cảm nhận hơi ấm từ người của Nguyên Long, không hiểu vì sao ở gần Nguyên Long liền khiến nàng cảm thấy rất an lành.
"Như vậy cần gì ấp a ấp úng đứng ở trước của a" Nguyên Long khó hiểu nói một tiếng.
"Dù sao cũng là trời tối a, một cái nữ tử như ta tìm một tên nam nhân như ngươi liền không tốt cho lắm." Thường Y lập tức ngụy biện nói, nàng chỉ sợ làm phiền hắn thôi, với lại hắn đột nhiên từ chỗ nào đó lấy ra Tiểu Uyên liền biết hắn có bí mật, nàng sợ Tiểu Uyên không hiểu chuyện liền tiết lộ ra cho nàng thôi.
Nguyên Long lập tức cảm nhận lấy linh hồn của nàng liền biết nàng đang nói dối, hơi suy diễn một chút liền đoán được phần nào, khóe miệng không nhịn được nhếch miệng cười một tiếng.
"Như vậy nàng bây giờ ôm ta liền cảm giác rất tốt sao ?"
"Rõ ràng là người ôm lấy ta a" Thường Y lập tức trừng mắt nhìn hắn một cái.
"Hắc hắc, được rồi, thả lỏng cơ thể một chút, ta dẫn nàng đi gặp Tiểu Uyên" Nguyên Long cười một tiếng liền hướng nàng nói.
Thường Y nghe vậy liền thả lỏng cả người, sau đó liền có một luồn thần thức bao phủ lấy nàng, rất nhanh cảnh vật trước mắt nàng đều thay đổi, ngay lập tức một cảnh tượng đẹp mắt hiện ra trước mắt nàng.
Một cái thảo nguyên xanh mắt, bầu không khí trong lành thoáng mát, ánh nắng dịu nhẹ không hề có một tia nhiệt năng, từng cơn giá thơm mát thổi tời từ khắp nơi.
"Nơi này là một cái tiểu thế giới bên trong pháp bảo của ta" Nguyên Long nhìn thấy gương mặt ngạt nhiên của nàng liền mở miệng giải thích.
"Pháp bảo của người sao, không ngờ thứ như vậy mà ngươi cũng có, cái kích cỡ này dù là Siêu Cấp Thế Lực cũng đừng có mở tưởng có được a" Thường Y ngay lập tức kinh ngạc nói.
"Cái này là quà do sự phụ cho ta" Nguyên Long lập tức ngụy biện nói.
"Sư phụ người sao ?"
Trong lúc Thường Y còn đang trầm ngâm thì một tiếng gọi vang lên làm nàng chú ý.
"A, Thường Y tỷ tỷ....ân, tỷ với Nguyên Long đang ..." Âm thanh phát ra liền là của Kỳ Hoa, nàng đang tính cùng Thường Y chào hỏi liền thấy Thường Y đang nằm trong lòng Nguyên Long hưởng thu ôm ấp.
Thường Y nhìn thấy biểu cảm của nàng liền nghi ngờ, sau đó liền tình trạng của bản thân mình, ngay lấp tức gương mặt của nàng đỏ bừng vô cùng, Thường Y ngay lập tức đẩy Nguyên Long ra, chính chu lại y phục trên người.
Kỳ Hoa nhìn thấy biểu hiện của nàng không nhịn được che miệng cười một cái.
"Thường Y tỷ tỷ, tỷ đến rồi a" Tiểu Uyên tử chỗ nào chạy ra ngay lập tức nhào vào lòng của Thường Y.
"Tiểu Uyên đây rồi, vẫn rất đáng yêu a" Thường Y cưng chiều vuốt ve đầu của nàng tươi cười nói chọc cho Tiểu Uyên khanh khách.
"Vi tỷ tỷ này là Thường Y mà con nhắc tới sao" Khinh La từ đâu đó đi ra mỉm cười hướng Thường Y nói một cái.
Thường Y nhìn thấy nàng liền hơi bất ngờ một chút, lại là một cái khác a, hơn nữa còn rất xinh đẹp đâu, liền đúng là loại hình mà mấy tên nam nhân đều ưa thích.
"Vị này là tỷ tỷ của muội sao ?" Thường Y lập tức hướng Tiểu Uyên hỏi một cái.
"Không phải a, đó mẫu thân của muội" Tiểu Uyên lập tức lắc đầu cười nói.
"Mẫu thân ?" Thường Y lập tức kinh hô, nàng thấy Khinh La vẫn còn rất trẻ a, liền không giống nữ nhân đã mang thai.
"Ân, ta gọi là Nguyệt Khinh La, là mẫu thân của nàng, cũng là thê tử của Nguyên Long" Khinh La mỉm cười hiền hòa bước lại gần nàng nói một tiếng.
"Thê tử ?" Thường Y lần nữa kinh ngạc, tên xấu xa này lại có nhiều thê tử đến như vậy.
"Nguyên Long, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu thê tử a ?" Thường Y lập tức trừng mắt nhìn hắn một cái.
"Khụ khụ, tính luôn cả Kỳ Hoa thì ta đã có 6 cái a" Nguyên Long lập tức ho khan thành thật đáp, chuyện này tốt nhất là nên nói thật tránh ảnh hưởng sau này.
"6 người ?!" Thường Y lập tức tính toán lại, 2 người ở đâu cộng với 4 người khác trong lời đồn liền đúng 6 người a. Hắn có nhiều thê tử như thế còn trêu chọc nàng, thật đúng chọc tức nàng kia mà.
"Thường Y tỷ tỷ, ngươi đừng có giận Nguyên Long a" Kỳ Hoa lập tức chạy tới ôm lấy cánh tay của Thường Y nũng nịu nói.
"Đúng a tỷ tỷ, đừng có giận ca ca a" Tiểu Uyên cũng ở trong ngực nàng giả manh nói.
"Hừ, ai thèm tức giận với tên xấu xa đó kia chứ" Thường Y kiều hừ một tiếng quay đầu sang chỗ khác.
"Hì hì, tỷ muội chúng ta liền tới một bên nói chuyên đi, tạm thời đừng quan tâm tới hắn" Khinh La đột nhiên đi lên cười nhẹ một tiếng, nắm lấy tay nhỏ của Thường Y kéo đi một bên khác nói chuyện lấy, nàng sau đó còn quay đầu qua hướng Nguyên Long nháy mắt một cái.
Nguyên Long nhìn nàng mỉm cười, đúng là có Khinh La làm lão bà liền đúng là có phúc a.