Nguyên Long Chi Lộ

Chương 89: Thủy Linh




Vạn Bảo Các.

Nguyên Long kéo lấy Thủy Vân đi được một lúc thì cuối cùng bọn hắn cũng đến được Vạn Bảo Các, Nguyên Long nhanh chóng kéo lấy tay nàng đi vào bên trong.

Nguyên Long quan sát lấy xung quanh một cái, Vạn Bảo Các vẫn cứ như cũ đông đúc vô cùng, không hề có một khoảng thời gian nào vắng khách cả.

Nguyên Long sau đó liền quay qua nhìn lấy Thủy Vân, cô nàng này vẫn cứ như cũ rụt rè nhìn hắn.

"Ngươi biết cách tìm tới tỷ tỷ của mình sao ?" Nguyên Long hướng nàng hỏi thăm lấy.

"Ta không nhớ rõ, lúc trước tới đây liền có một vị tỷ tỷ xinh đẹp đã đến gặp bọn ta, sau đó nàng liền để ta vào một căn phòng rồi cùng tỷ tỷ đi qua phòng khác, ta chính là nhân lúc đó trốn đi" Thủy Vân cúi đầu giải thích nói.

"Tỷ tỷ xinh đẹp sao ?" Nguyên Long ngẫm nghĩ một chút, có lẽ là Ngưng Quang đi, chỉ có nàng ở đây mới có thể đủ để cô nàng xem là xinh đẹp, với lại còn sắp xếp một phòng riêng nữa.

Trong lúc Nguyên Long đang suy tư thì một âm thanh rung động lòng người vang lên khiến hắn chú ý,

"Nguyên Long, ngươi hôm nay tới đây có chuyện gì sao ?" Ngưng Quang bỗng nhiên từ một chỗ đi ra, yểu điệu đi về hướng của hắn nghi hoặc hỏi.

Đột nhiên nàng liền chú ý cô gái bên cạnh Nguyên Long, ánh mắt hỏi mở to biểu cảm bất ngờ.

Nguyên Long thấy biểu cảm của nàng liền đoán được hắn đã suy đoán đúng, sau đó hắn liền hướng Ngưng Quang kể lại câu chuyện.

"Có vẻ nàng quen biết Thủy Vân a, ta lần này tới đây cũng là vì cô gái này, lúc nãy đi dạo thì ta gặp được nàng đang vướn một chút phiền phức, sau khi giúp nàng thì mới biết cô nàng này trốn tỷ tỷ của mình để chạy đi chơi, hỏi chuyện một lúc mới được tỷ tỷ của nàng ở Vạn Bảo Các, cho nên bây giờ ta mới dẫn nàng về đây"

"Không ngờ trùng hợp như vậy a, tỷ tỷ cùa nàng nãy giờ còn đang lo lắng đi tìm nàng khắp nơi đâu, Vạn Bảo Các cũng phái ra vài người đi tìm lấy, vậy mà lại để Nguyên Long công tử tìm thấy." Ngưng Quang nghe hắn kể lại không khỏi gượng cười, các nàng mắc công tìm kiếm như vậy thế mà Nguyên Long lại tùy tiện đi dạo một chút liền tìm được, hơn nữa còn dẫn về tới đây, hơn nữa còn biết được tên của nàng, lúc đầu nàng còn cần phải từ chỗ tỷ tỷ của nàng mới biết được nàng gọi Thủy Vân, Ngưng Quang cũng không biết phải nói sao a, không lẽ nữ nhân duyên của Nguyên Long lại lớn đến thế ?

"Bây giờ thì tốt rồi a, nàng kêu tỷ tỷ của Thủy Vân trở về, ta có chút chuyện muốn bàn bạc với tỷ tỷ của nàng" Nguyên Long thế xong liền hướng Ngưng Quang cười nói.

"Bàn bạc ?" Ngưng Quang hơi nghi hoặc một chút, sau đó liền dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn.

"Nguyên Long công tử sẽ không phải muốn bắt muội muội của người ta đi a ?"

Phốc!

Nguyên Long nghe thế không khỏi sắc một cái, tại sao ai cũng thế a, chẳng lẽ hắn nhìn giống Playboy đến thế sao ?

"Ta đây là bàn chuyện chính sự đoàn hoàn a, nàng nghĩ cái gì thế hả ?" Nguyên Long trừng mắt nhìn nàng một cái.

"Khanh khánh, như vậy là do Ngưng Quang hiểu lầm a, thật xin lỗi công tử" Ngưng Quang che miệng khúc khích cười một cái, tiếp đó nàng liền từ trong giới chỉ lấy ra một cái lệnh bài, thần thức truyền vào lệnh bài vài giây, nàng sau đó liền lần nữa hướng hắn hỏi.

"Như vậy công tử muốn bàn chuyện gì a ? Có lẽ Ngưng Quang sẽ giúp được một chút."

"Là về linh hồn của Thủy Vân" Nguyên Long nghiêm túc hướng Ngưng Quang đáp.

"A!" Ngưng Quang bất ngờ, miệng nhỏ không khỏi kinh hô một tiếng, nàng cũng biết linh hồn của Thủy Vân có vấn đề a, dù là Vạn Bảo Các muốn giải quyết chuyện này cũng phải gặp một chút khó khăn a.

"Nguyên Long, ngươi có cách giải quyết sao ?" Ngưng Quang ngay lập tức hướng hắn hỏi kĩ.

"Ừm, có điều việc chữa trị sẽ hơi lâu, rất lâu" Nguyên Long hướng nàng xác nhận, hắn không hề nói điêu a, tình trạnh của nàng thật sự cần rất lâu, nhất là khi Linh Hồn Bảo Thạch của hắn còn đang ở trạng thái phong ấn, một phần tỷ sức mạnh của nó còn chưa sử dụng được đâu.

"Nếu thế liền thật sự rất tốt a, tỷ tỷ của nàng đã vì chuyện này mà lo lắng suốt mấy năm nay rồi" Ngưng Quang vui vẻ tươi cười nói, nàng xem như cũng có quen biết với đôi tỷ muội này đi, nhìn các nàng cực khổ như vậy nàng cũng có chút không đành lòng, bây giờ Nguyên Long có cách chữa khỏi cho Thủy Vân khiến cho nàng không khỏi yên tâm.

"Hai người liền đi theo ta đến phòng chờ tỷ tỷ của nàng đi" Ngưng Quang sau đó liền hướng hai người mời.

Nguyên Long cùng Thủy Vân thấy thế liền sải bước đi theo, từ đầu đến giờ Nguyên Long vẫn không có buông ra tay của Thủy Vân, cô nàng cũng không có ý kiến gì cả, chỉ có thể rụt rè đi theo.

Nguyên Long cũng sợ cô nàng này lại đột nhiên muốn chạy trốn đi, ai biết tính tình trẻ con như nàng sẽ hành động như thế nào kia chứ.



Rất nhanh hai người liền đi theo Ngưng Quang tới một căn phòng, tiếp đó cả ba người liền ở trong đó chờ đợi lấy tỷ tỷ của Thủy Vân, trong lúc chờ đợi mấy người cũng trò chuyện với nhau một chút việc.

---------------

Một thời gian ngắn trôi qua.

Két!

Cánh cửa đột nhiên mở ra, một bóng người mặc áo choàng màu đen ngay lập tức vọt vào, động tĩnh này ngay lập tức khiến Nguyên Long nhìn qua, rất quen thuộc đi, xem ra là tỷ tỷ của Thủy Vân.

Người áo đen đó ngay lập tức nhìn lấy Thủy Vân đang ngồi cạnh Nguyên Long, sau đó liền cởi bỏ mù trùm xuống, ngay tức khắc liền hiện lộ ra dung nhan tuyệt thế của nàng.

Nguyên Long không khỏi kinh ngạc nhìn lấy dung mạo của nàng, nói thế nào đây, dung mạo của nàng ta so với Thủy Vân có tới 9 thành tương tự, chỉ khác ở chỗ khí chất của nàng liền thành thục hơn rất nhiều, ánh mắt cũng sắc xảo hơn, so với Thủy Vân càng thêm kiều mị.

Một cặp bán tinh linh song sinh tỷ muội a!

Nguyên Long không khỏi nói thầm cảm thán, đây là cặp tỷ muội song sinh thứ hai hắn gặp được từ lúc chuyển sinh đi, ở kiếp trước hắn còn chưa gặp được một lần đâu, hơn nữa người nào cũng xinh đẹp đến mức hoa ghen liễu hờn cả.

"Tỷ tỷ" Thủy Vân nhìn thấy tỷ tỷ của mình liền đứng lên hô một tiếng, biểu hiện cũng có chút rụt rè giống như một đứa nhỏ làm sai chuyện vậy.

Tỷ tỷ của nàng ngay lập tức chạy tới ôm lấy nàng vào lòng, trong miệng không ngừng hướng Thủy Vân trách móc.

"Thủy Vân, muội có biết bản thân đột nhiên biến mất như vậy làm ta lo lắng lắm không hả ?!" Tỷ tỷ Thủy Vân gương mặt lo lắng vô cùng nhìn lấy, ánh mắt cũng không khỏi có chút ẩm ướt.

"Híc, muội xin lỗi, lần sau muội sẽ không dám nữa" Thủy Vân thấy tỷ tỷ của mình của mình lo lắng như vậy liền cảm giác tự trách, không ngừng hướng nàng nhận lỗi.

Nguyên Long ở bên cạnh không khỏi mở rộng tầm mắt nhìn lấy hai người, tình muội của hai ngươi thật sự rất đẹp, hơn nữa màu sắc linh hồn của hai người đều vô cùng bắt mắt cả, cũng không biết hai người bọn họ đã trải qua chuyện gì, Nguyên Long không khỏi tò mò tự hỏi.

"Không ngờ ngươi lại quan tâm đến người khác như vậy a, cũng không biết có phải đối với ai cũng như vậy không ?" Phật La Tái lần nữa hiện ra, gương mặt biểu cảm không ngờ tới hỏi hắn.

"Ta chỉ quan tâm khi người đó là mỹ nhân a, còn nam nhân thì miễn đi" Nguyên Long ngay lập tức thẳng thắn thừa nhận, hắn cần gì phải đi quan tâm mấy tên đó.

Chậc!

Phật La Tái không nhịn được tắc lưỡi một cái, Nguyên Long thẳng thắn thừa nhận như vậy liền khiến nàng không thể trêu chọc tiếp được.

Sau một lúc ôm nhau thì tỷ muội 2 người cuối cùng cũng chịu buông ra, sau đó tỷ tỷ của Thủy Vân liền chậm rãi đi tới trước mắt hắn, nhẹ nhàng cúi đầu hướng hắn cảm tạ.

"Trước hết cảm tạ công tử đã giúp ta tìm lại Thủy Vân, công tử có thể gọi ta là Thủy Linh, nếu công tử có việc gì cần nhờ ta giúp ta liền sẽ cố gắng hết sức" Thủy Linh không ngần ngại hướng Nguyên Long nói lời cảm tạ, giới thiệu tên của mình, ngỏ ý muốn báo đáp hắn.

Nguyên Long từ biểu hiện của nàng liền có thể thấy được Thủy Linh là một người có ơn phải trả, không muốn phải mắc nợ người khác, hơn nữa lại vô cùng thẳng thắn không hề có chút do dự.

"Như vậy Thủy Linh cô nương có thể cho ta mượn Thủy Vân một khoảng thời gian được không ?" Nguyên Long lập tức liền hướng Thủy Linh nói một câu, chỉ là câu này của hắn rõ ràng gây hiểu lầm vô cùng lớn a.

Ngưng Quang ở phía sau nghe hắn nói cũng khỏi kéo lên khóe miệng, trên trán chảy mồ hôi lạnh, bộ ngươi không thể nói chuyện rõ ràng hơn sao ?

Phật La Tái cũng không nhịn được che mặt lắc đầu.

Thủy Linh nghe tới đây sắc mặt lập tức chuyển đổi, ánh mắt liền trở nên lạnh lùng nhìn lấy hắn, khẩu khí trầm thấp hướng hắn chất vấn.

"Ý của công tử là sao ?!"

"Khụ khụ, ý của ta là ta có thể giúp Thủy Vân chữa khỏi tổn thương linh hồn của nàng" Nguyên Long thấy thế lập tức ho khan, sau đó liền nhanh chóng sữa lại lời nói.

"Cái gì ?!...Công tử nói là thật sao ?!" Thủy Linh nghe xong ngay lập tức kinh hô thất thanh, sau đó liền kéo lấy gấp gáp hỏi.

"Ừm, cho nên ta muốn mượn Thủy Vân một khoảng thời gian, bởi vì thời gian chữa trị sẽ lâu một chút." Nguyên Long thành thật gật đầu trả lời.

Thủy Linh nghe thấy thế liền hơi ngừng lại một chút, nàng tiếp đó hơi lùi lại ra xa hắn, hơi điều chinh lại cảm xúc, cuối cùng hướng hắn hỏi, ánh mắt chứa đầy nghi ngờ.



"Nhưng mà tại sao công tử lại phải giúp ta, với lại công tử có cách gì mà lại có thể đảm bảo chữa khỏi cho Thủy Vân."

Thủy Linh rất nhanh nhận ra lỗ hỏng trong lời nói của Nguyên Long, tại sao một người xa lạ như Nguyên Long lại muốn giúp nàng chữa khỏi cho Thủy Vân, hơn nữa lại còn muốn nàng giao muội muội cho hắn, tất cả nhưng chuyện này nàng đều không thể thể dễ dàng đáp ứng được.

Ngưng Quang cũng chờ mong nhìn lấy câu trả lời của Nguyên Long, nàng cũng muốn biết vì sao a.

"Cứu người là niềm vui của ta a, ta cũng không thể nhìn trơ mắt đứng nhìn một người như Thủy Vân phải chịu khổ như thế, cho nên liền muốn ra tay giúp nàng." Nguyên Long nghĩ chính ngôn từ nói ra từng lời lẽ cao đẹp, gương mặt cũng biểu hiện ra sự đồng cảm.

Chỉ là mọi người ở đây trừ Thủy Vân ra thì chẳng ai tin hắn cả, ngay cả Ngưng Quang cũng không khỏi co giật mí mắt, ngươi nên nhớ bản thân được gọi là bạo quân đi, ngươi nói lời đó không thấy nó hơi sai sai à.

Ngay cả Thủy Linh cũng nhường mày không tin tưởng nhìn hắn.

"Nguyên Long, nói tiếng người đi" Phật La Tái không nhịn được nữa liền hướng hắn nhỏ nước bọt nói.

"Được rồi, là do ta thích nàng a, cho nên liền muốn chữa khỏi cho nàng, còn việc điều trị như thế nào thì ta có thể ngay tại đây chứng minh" Nguyên Long liền thẳng thắn hướng nàng thừa nhận.

Câu trả lời của hắn ngay lập tức khiến cho Ngưng Quang cùng Thủy Linh sững sờ một chút, ngay cả Thủy Vân cũng không nhịn được ửng hồng trốn phía sau Thủy Linh.

Có cần thẳng thắn như vậy không ?!

Thủy Linh liền điều chỉnh lại trạng thái, lần nữa hướng Nguyên Long hỏi.

"Chứng mình bằng cách nào ?"

Nguyên Long sau đó liền đưng lên, quay đầu nhìn lấy Thủy Vân, hắn liền mở miệng hướng nàng nhẹ nhàng kêu một tiếng.

"Thủy Vân, có thể lại đây một chút không ?"

Lời vừa dứt, Thủy Vân nhìn hắn một cái, sau đó liền nhìn lấy tỷ tỷ của mình, tỷ tỷ của nàng cũng đang dùng ánh mắt dò hỏi nhìn xem nàng, muốn hỏi xem nàng có đồng ý hay không ?

Thủy Vân lần nữa nhìn lấy Nguyên Long, ánh mắt của nàng lập lóe giống như đang quyết định điều gì đó, sau đó Thủy Vân liền chậm rãi đi ra khỏi sau lưng của Thủy Linh, từ từ đi tới phía trước người của Nguyên Long.

Nguyên Long nhìn xem Thủy Vân ở trước người mình, cô nàng nhỏ hắn một cái đầu, vẫn như cũ hơi rụt rè cúi đầu xuông, Nguyên Long thấy thế liền ôn nhu hướng nàng nói.

"Cứ thả lỏng thân thế đi, nhắm mặt lại, sau đó từ từ ngẩng đầu lên"

Lời nói của Nguyên Long giống như có ma lực vậy, Thủy Vân nghe thấy liền làm theo như lời hắn, cơ thể dần dần thả lỏng, nàng liền nhẹ nhàng khép lại mí mắt sau đó liền từ từ ngẩng đầu lên.

Nguyên Long không khỏi thất thần trong phút chóc, Thủy Vân lúc này nhìn vô cùng thuần thiết như một tiểu thiên sứ vậy, ngẩng đầu lên nhìn hắn giống như đang chờ mong một cái gì đó.

Nguyên Long ngay lấp tức cũng nhắm mặt lại, hai tay của hắn nhẹ nhàng đặt ở hai bên thái dương của nàng.

Thủy Linh ở kế bên vẫn đang đề phòng nhìn lấy Nguyên Long, phòng ngừa trường hợp Nguyên Long muốn giở trò với muội muội, số chuyên nàng trải qua trong đời khiến nàng không dễ dàng như thế tin tưởng Nguyên Long.

Nhưng rất nhanh ánh mắt của nàng liền thấy đổi, kể cả Ngưng Quang cũng không ngoại lệ.

Nguyên Long sau khi nhắm mặt lại liền tập trung tinh thần tối đa, tâm trí không ngừng điều động lấy Linh Hồn Bảo Thạch, rất nhanh sau đó một luồng hồn lực cuồn cuộn không ngừng từ trong thân thể của Nguyên Long phá thân mà ra, căn phòng ngay lập tức tràn ngập Hồn Lực của Nguyên Long, số lượng nhiều vô cùng.

Cảm nhận được số lượng Hồn Lực này khiến cả hai hai người Ngưng Quang cùng Thủy Linh không khỏi mở to mắt kinh ngạc nhìn lấy Nguyên Long, nhất là Ngưng Quang, nàng không ngờ ngoài Thể Tu ra thì Nguyên Long lại còn là một cái Hồn Tu, Nguyên Long lại là một cái tam tu a.

Không hề quan tâm tới động tĩnh ở bên ngoài, lúc này Nguyên Long liền đã hướng trán của mình chạm vào chán của Thủy Vân, linh hồn của hắn bắt đầu xâm nhập vào bên trong nàng, tiến hành kiểm tra lấy.