Ngưng Quang cùng Thủy Linh nghe lời nói của hắn đều không khỏi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn xem hắn, cái này cũng quá ngông cuồng đi, bản thân Nguyên Long chỉ mới có tu vi Hóa Thân thôi, vậy mà lại dám tuyên bố không ngán Hợp Thể, cả hai nàng chưa từng thấy Hóa Thần nào ngông cuồng như vậy cả.
Nguyên Long nhìn xem biểu cảm của hai người liền biết hai người đang nghĩ gì, bản thân hắn cùng không có trách hai nàng không tin hắn, hắn từ đầu tới cuối đều chưa dùng hết sức đâu, ngay cả đại chiêu mạnh nhất của Superman hắn còn chưa đụng tới nữa, bản thân hắn cũng không biết khi sử dụng tới đại chiêu sẽ gây ra sát thương như thế nào nữa.
"Được rồi, hai người không tin cũng không sao, đợi đến khi thấy biếu hiện của ta là được" Nguyên Long bình thản nói câu, sau đó liền nhìn về phía Thủy Linh.
"Cô mang Thủy Vân trở về nghỉ ngơi trước đi, đợi đến khi đấu giá liền đưa nàng đến gặp ta là được"
"Như vậy Thủy Linh xin cáo từ trước" Thủy Linh nhẹ gật đầu, sau đó liền dìu lấy Thủy Vân đi về.
Ngay khi nàng bước ra khỏi đây thì sau lưng liền đột nhiên truyền tới âm thanh của Nguyên Long.
"Cô cũng cũng đừng có tự trách bản thân quá, biết sai mà sửa là được, ngươi mà có chuyện gì thì muội muội của ngươi sẽ rất đau lòng"
Thủy Linh nghe xong cả người liền khựng lại trong chốc lát, sau đó liền lần nữa bước đi, Thủy Linh đương nhiên biết Nguyên Long đang nói về việc gì, có lẽ là hắn đã nhìn thấy được kí ức của Thủy Vân khi đang ở trong linh hồn của nàng.
Đúng thật như Nguyên Long nói, mặc dù đã qua mấy năm nhưng mà nàng vẫn còn canh cánh trong lòng về việc của Thủy Vân, không ngừng tự trách bản thân mình vì quá cố chấp mà dẫn đến muội muội của mình rơi vào tình trạng như vậy.
Bây giờ nhìn thấy hi vọng có thể chữa khỏi cho Thủy Vân, cùng với lời nói của Nguyên Long, bản thân nàng cũng đã hơi tự tha thứ cho mình một chút, muốn để nàng hoàn toàn buôn bỏ lòng tự trách này thì chỉ có diệt đi hai tên đáng chết Tào Thiếu cùng Hồn Điêu kia thôi.
Thủy Linh dần dần đi ra khỏi căn phòng, cuối cùng rất nhanh liền biến mất khỏi tầm mắt của Nguyên Long.
Nguyên Long nhìn nàng như thế chỉ hi vọng nàng không có làm mấy trò dại dột gì đi, hắn sau đó liền quay qua nhìn lấy Ngưng Quang, nàng cũng hướng ánh mắt nhìn hắn, hiện tại trong phòng cũng chỉ còn hai người bọn họ.
"Ngưng Quang cô nương có gì muốn hỏi không ?" Nguyên Long thấy nàng giống như đang có thắc mắc gì đó trong lòng liền hỏi một tiếng.
"Cũng không hẳn, chỉ là không ngờ công tử lại là một cái tam tu a, hơn nữa cả ba hướng tu luyện đều cao như nhau, bực này thiên tư còn là lần đầu tiên thiếp thân nhìn thấy, thật không thể tin rằng công tử chỉ là một cái tán tu a" Ngưng Quang nhẹ lắc đầu, gương mặc kiều mị nở nụ cười, trong giọng nói của nàng ẩn chứa khán phục cảm xúc.
Nàng bấy lâu nay làm chấp sự cho Vạn Bảo Các, trong đời liền đã gặp qua rất nhiều những thiên tài lẫn yêu nghiệt khác nhau, nhưng mà người có thiên phú quái vật như Nguyên Long còn là lần đầu nàng nhìn thấy, thật không khỏi thâm mộ thiên phú của hắn, đồng thời nàng cũng cảm thấy ý định thay mặt Vạn Bảo Các lúc đầu vô cùng đúng đắn.
"Ngưng Quang cô nương cũng quá khen đi, nếu như ta đoán không sai thì Ngưng Quang cũng là một cái thiên tài đi, ở độ tuổi này của cô nương liền đã đạt tới Luyện Hư, chắc hẳn cũng có tên trên Thiên Bảng đi, với lại lấy nhan sắc của cô nương chắc hẳn cũng có tên trên Thiên Nữ Bảng a" Nguyên Long hướng nàng cười nói vui vẻ, không tiếc lời khen ngợi mấy câu.
Thiên Bảng, một loại xếp hạng các thiên tài tên khắp Long Cơ Tinh Cầu do Vạn Bảo Các lập ra, ai bảo Vạn Bảo Các có mặt khắp các nơi trên tin cầu đâu, uy tín cũng rất cao, chỉ cần trước 500 tuổi đạt tới Luyện Hư liền có thể có tên trên đó, một khi như vậy liền có thể đạt được vô số danh vọng, được vô số tu sĩ trên tinh cầu ngưỡng mộ, thậm chí có thể so với Thiên Nữ Bảng, hơn nữa Thiên Bảng chỉ ghi danh những người dưới Độ Kiếp Kì thôi.
"Công tử thật biết nói chuyện a, đúng thật thiếp thân cũng có tên trên Thiên Bảng, cũng chỉ xếp thứ 30 thôi" Ngưng Quang không khỏi vui vẻ mỉm cười đáp lời, tiếp đó liền lần hướng hắn nói.
"Trời cũng tối rồi, để thiếp thân tiễn công tử ra về a"
"Vậy làm phiền Ngưng Quang cô nương" Nguyên Long thẳng thái đồng ý, tiếp đó hai người sóng vai đi ra khỏi căn phòng, hướng về phía cửa ra của Vạn Bảo Các.
Đang trên đường đi thì hai người cũng trò truyện với nhau một chút.
"Công tử với Kỳ Hoa đã làm chuyện đó rồi sao ?" Ngưng Quang đột nhiên hướng hắn hỏi một câu như vậy khiến Nguyên Long không khỏi chảy mồ hôi hột.
"Khụ khụ, tại sao Ngưng Quang cô nương lại hỏi chuyện đó a ?" Nguyên Long không khỏi ho khan một tiếng.
"Tò mò một chút, lần trước nhìn thấy Kỳ Hoa cùng công tử đến bán đồ liền thấy khí chất bên ngoài của nàng có chút thay đổi, trực giác nói cho thiếp thân biết chắc chắn công tử đã làm gì đó với nàng a" Nguyên Long gương mặt tinh nghịch nhìn hắn cười nói, trong giọng nói có ý giống như hắn là ngươi xấu vậy.
"Đúng là đã làm a" Nguyên Long thấy nàng như vậy liền thẳng thắn gật đầu, cái này cũng không có gì để giấu đi.
"A, không ngờ lại nhanh như vậy a, thiếp thân nghe Kỳ Hoa kể là hai người gặp nhau cho đên bây giờ còn chưa được nữa tháng đi, không ngờ công tử lại nhanh tay như thế ăn sạch nàng, đúng là không ngờ tới a" Nguyên Long nghe thế liền làm tư thái giật mình, đưa tay che trước ngực, gương mặt không ngờ tới nhìn hắn.
Nguyên Long không khỏi giật giật chân mày, cô nàng này rõ ràng coi hắn là Playboy a.
"Ngươi là Playboy chứa còn gì nữa, mới chuyển sinh chưa được nữa năm đã cùng với 6 người nữ nhân lên giường rồi" Phật La Tái âm thanh liền đột nhiên vang ra từ trong linh hồn của hắn, khẩu khí tràn đầy mỉa mai nói.
Trán Nguyên Long không nhịn được hiện lên hắc tuyến, hắn chắc chắn sẽ vào một ngày đẹp trời nào đó dạy cho cô nàng này một bài học mới được, thường xuyên cứ thích kiếm hắn chọc ghẹo, "thù" này không trả không được.
"Ngưng Quang cô nương, cô nương đây là đang chọc ghẹo ta sao ?" Nguyên Long liếc nàng một mắt hầm hực nói.
"Hì hì, có một chút" Ngưng Quang che miệng cười tinh nghịch nói.
"Công tử lúc nãy để ta biết bản thân mình là tam tu liền không sợ ta hại công tử sao ? Dù sao rất nhiều người liền không muốn tương lại xuất hiện kẻ đứng trên đầu bọn họ" Ngưng Quang gương mặt hơi nghi ngờ nhìn hắn hỏi, nàng thắc mắc tại sao Nguyên Long lại để lộ chuyện này cho nàng, nhất là khi hai người chỉ mới ở mức quen biết thôi.
"Ta nói ta dựa vào trực giác, cô nương tin không ?" Nguyên Long nhoẻn miệng hướng nàng tự tin cười.
"Không tin" Ngưng Quang liền không theo lẽ thường trả lời, khiến Nguyên Long nhất thời yên lặng.
"Hắc hắc, thật là, như vậy để ta nói đi" Nguyên Long không khỏi lắc đầu cười khổ nói,
"Thứ nhất, Ngưng Quang cô nương dù sao cũng theo Vạn Bảo Các lâu năm đi, chắc chắn biết rõ nguyên tắc đầu tư lâu dài a, cái nào có lợi có hại, thay vì lại diệt đi một người không hề mang tới lợi ích gì cả mà chỉ tiện nghi người khác thì tại sao lại không biến người đó thành đồng minh, nhất là khi giết ta thì Vạn Bảo Các lại đột nhiên gây thù với sư phụ của ta, việc này thì chỉ có hại cho Vạn Bảo Các thôi"
"Thứ hai, lần trước lúc cô nương đưa ta cái Bạch Kim lệnh bài liền đoán được cô nương liền đã chọn dùng cách đầu tư đi, dù sao ta cũng không nghĩ chỉ cần bảo vệ con thuyền kia liền có được thứ quý giá như thế"
Nguyên Long chậm rãi nói ra từng cái suy tính của mình cho Ngưng Quang nghe, vô cùng mạch lạc không có một chút lấp lửng.
Ngưng Quang nghe thế đôi mắt hơi sáng lên, không ngờ Nguyên Long tính toán ra nhiều đến như vậy đi, ngay cả ý nghĩa việc nàng tặng hắn lệnh bài cũng bị hắn suy đoán ra.
"Còn điều thứ ba ..." Nguyên Long hướng nàng cười một tiếng.
"Là gì a ?" Ngưng Quang tò mò hỏi.
"Đương nhiên là tin tưởng nàng a, Ngưng Quang~" Nguyên Long hướng nàng trêu chọc cười nói, khiến cho Ngưng Quang khựng người trong chốc lát, lúc sau kiều giận liếc hắn một cái.
Trong lúc hai người đùa giỡn thì cũng đã đi tới cửa ra của Vạn Bảo Các.
"Tới đây được rồi, như vậy hẹn lần sau gặp lại ở ..." Nguyên Long thấy bản thân đã ở cửa ra liền quay người qua bên cạnh, đang tính hẹn nàng buổi đấu giá gặp lại liền đột nhiên một sự kiện vượt ngoài khả năng tính toán của hắn xảy ra.
Ngay khi hắn vừa quay đầu thì một bóng hình liền chắn ngau tầm mắt của hắn, cùng lúc đó môi của hắn liền cảm nhận được một hơi ấm lướt qua, mặc dù chỉ tồn tại trong chốc lát cũng đủ để Nguyên Long thất thần rồi.
Ngay khi Nguyên Long lấy lại tinh thần thì bóng hình trước mắt liền biến mất, chỉ còn lại bóng lưng của Ngưng Quang đang ở phía xa bên trong Vạn Bảo Các, mặc dù chỉ nhìn thấy bóng lưng của nàng nhưng Nguyên Long lại có thể dễ dàng nhận ra gương mặt của nàng lúc này đang hơi ủng hồng như hoa đào, khóe miệng cong lên cười đắc ý, bên trong linh hồn liền nổi lên màu hồng cùng màu cam.
Nguyên Long không khỏi nhếch miệng tự giễu cười một cái, không ngờ cô nàng lại dám nhân lúc hắn không để ý "tập kích" hắn, đúng là không nghĩ tới trường hợp này, đây còn là lần đầu tiên bị nữ nhân trêu trọc đi, đúng là ngự tỷ có khác.
"Khà, lần sau liền biết tay ta" Nguyên Long không khỏi "ghi thù" nói, sau đó hắn liền quay đầu chậm rãi biến mất khỏi Vạn Bảo Các.
------------------
Trên đường phố, lúc này trời cũng đã khuya rồi đi, máy xạp hàng trên đường cũng đã dẹp đi hết, đường chính lúc này chẳng còn một bóng người nào cả vô cùng yên ắng, lúc này chính là thời điểm thích hợp cho mấy tên ác nhân hành động nhất.
Nguyên Long vẫn chậm rãi sải bước dưới trăng sáng đi trên đường phố, ánh mắt vẫn cứ thông thả nhìn ngắm ánh trăng thẳng tiến về phía Vạn Bảo Khách Sạn.
Vù!
"Nguyên Long, có người" Phật La Tái âm thanh từ trong người hắn vang lên, nàng thông qua may mắn ẩm thực của mình liền biết được có gì đó đang động đậy xung quanh đây.
"Ừm, đúng là có con chuột nhỏ xung quanh đi, chỉ là hắn cũng không dám ra tay ở đây" Nguyên Long nhẹ gật đầu đáp, dù sao vẫn có một cái Đại Thừa Kỳ ở đây đi, mặc dù Vạn Bảo Các không can thiệp chuyện giang hồ nhưng mà hai cái tu sĩ đánh nhau ngay tại trong thành liền sẽ khiến thương vong ảnh tới người khác, lúc đó Vạn Bảo Các liến sẽ thực hiện chức trách của mình.
"Để xem là ai theo dõi ta" Nguyên Long hứng thú nói một tiếng, sau đó đổi hướng di chuyển qua chỗ khác, đi theo dấu vết mà tên kia cố tình dẫn hắn.