Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã!

Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã! - Chương 51: 51: Nơi Mềm Mại Nhất Trong Lòng




Một đám người trợn mắt há mồn nhìn một màng vừa mới xảy ra trước mắt mà cảm giác vô cùng không chân thật.

Chuyện gì vậy nè, bọn họ không hoa mắt đúng chứ?

Diệp Thanh An vậy mà có thể dễ dàng hạ gục mấy con nhện khổng lồ này như vậy sao?

Quân Minh lần đầu tiên trong đời bị sốc đến như vậy, từ trước đến nay hắn luôn đem giới tình Alpha của mình ra làm một thứ để kiêu ngạo. Dù gì đi nữa không phải ai muốn cũng có thể phân hóa thành Alpha. Một giới tính mạnh mẽ lại vô cùng quyền lực. Đứng đầu ở chuỗi thức ăn.

Nhưng hôm nay, ngay tại thời điểm này, Quân Minh nhận ra bản thân mình thật sự còn quá ngây thơ.

Cũng chính Diệp Thanh An khiến hắn nhìn rõ rành một điều, Alpha thật sự cũng chẳng khác nào hai giới tính còn lại cả, chỉ là gen của bọn họ mạnh hơn một chút mà thôi. Mang trong mình giới tính Alpha có thể tự hào như không thể kiêu ngạo.

Ánh mắt Quân Minh nhìn Diệp Thanh An đổi đổi mấy lần.

Diệp Thanh An cũng không thèm để ý đến ánh nhìn của người khác đối với mình như thế nào, cong người nhảy lên lưng của con nhện Tarantula.

Nhện Tarantula này mặc dù nhìn qua rất đang sợ, bộ dạng cũng khiến người khác nhịn không được nổi gai óc nhưng có một thứ không thể phủ nhận chính là, lông nhung của nó rất mềm mại nha.

Diệp Thanh An cho dù có biến đổi như thế nào đi nữa bề ngoài có lạnh lùng tàn ác như thế nào đi nữa cũng không chịu nỗi mà cảm thấy mềm lòng với những thứ đáng yêu, vì dụ như Bánh Bao Nhỏ hoặc ví dụ như con nhện Tarantula trước mắt.

So với hai con kia thì con này là đáng yêu nhất!

Diệp Thanh An vui vẻ nghĩ.

Nằm xuống trên lớp lông nhung trên bụng của nhện Tarantula, Diệp Thanh An vui vẻ nói: "Dù sao mày cũng là thú của tao rồi, hay để tao đặt cho mày một cái tên nhỉ?".

Bé nhện đáng thương nào dám không nghe, vội vàng cong người đáp ứng.

Diệp Thanh An lại đưa tay sờ sờ lớp lông trên người nó, thật yêu thích không chịu được: "Hay gọi mày là Chôm Chôm đi, rất giống mày."

Mọi người trong đội ngũ: "..."

Mọi người đang xem phát sóng trực tiếp: "..."

Bánh Bao Nhỏ: "..." Có cảm giác đồng mệnh tương liên.1

Nguyên soái nào đó: "..." Phì

Nam Cung Hàn Dương nhịn không được cười ra tiếng, cảm giác Diệp Thanh An càng ngày càng khiến hắn cảm thấy hứng thú không ngừng.

Nam Cung Hàn Dương cứng người. Hắn vừa mới nghĩ cái gì vậy? Hắn hứng thú với Diệp Thanh An sao?

Khóe miệng đang cong lên lập tức hạ xuống trở lại con người lạnh lùng như mọi ngày Nam Cung Hàn Dương nhịn không được vuốt vuốt mặt.

"Điên mất thôi."

Diệp Thanh An đã chứng minh thực lực của mình, quá trình chiến đấu nhanh nhẹn cùng với ngoại hình xuất chúng của Diệp Thanh An thành công khiến không ít người chú ý đến, vốn dĩ những người theo dõi Diệp Thanh An từ những lúc đầu đang đợi thời cơ vả mặt, Diệp Thanh An vừa ra tay bọn họ liền vui vẻ ào vào, chơi trò vỗ bốp bốp chát chát.

[Ủa khi nãy ta nghe thấy ai đó nói gì đó về tiểu An An của chúng ta, có thể lên đây nói lại không?]

[Ha ha ha vả mặt có đau không? Trước khi lên đây chê trách cậu ấy cũng không tự hỏi xem tại sao cậu ấy đi đến hiện tại mà vẫn lông tóc vô thương? Tại vì người ta có năng lực đấy.]

[Thật muốn nhào tới xé nát mấy tên Alpha, Beta khi nãy nói Omega vô dụng, lại đây banh mắt ra mà xem cho kĩ thực lực của người ta kìa.]

[Không hổ là con nhà võ tướng, Tiểu An ơi mẹ yêu con!!]

[Cậu ấy vậy mà bắt con nhện kinh khủng đó làm thú cưỡi hả, còn khen nó dễ thương? Thẩm mỹ cậu ấy như vậy cha mẹ cậu ấy có biết không?]

[Chỉ có tôi để ý cái tên cậu ấy đặt cho thú nuôi thôi hả? Ha ha ha Chôm chôm tên nghe ngon quá đấy chứ!!]

[Để ý Diệp Thanh An rất có chấp nhất với đồ ăn nhỉ, hình như cơ giáp của cậu ấy cũng tên là Bánh Bao Nhỏ. Ha ha ha cậu ấy cũng đáng yêu quá đi mất.]

Nam Cung Hàn Dương nhìn một đám bình luận chạy trên màn hình, sắc mặt đen không chịu nổi.

Đám người này suốt ngày cứ Tiểu An, tiểu An làm như quen biết thân thiết lắm vậy.1

Lại trở lại với Diệp Thanh An bên kia, đường đi đã được nhện Tarantula à không Chôm Chôm mở lại, đội ngũ của Mạc Úc cùng tiếp tục lên đường.

Dù gì cũng là đi cùng được Nhạc Dương Vũ quyết định đi cùng với đội Mạc Úc luôn, dù gì thì khi nãy người ta cũng giúp đỡ mình.

Lúc này Mạc Úc mới vỡ lẽ, thì ra khi nãy Diệp Thanh An ngồi trên cành cây chơi là để ba người này tập luyện.

Khi nãy bản thân mình vậy mà còn oán trách Diệp Thanh An vô cớ Mạc Úc gãi gãi mũi có chút ngại ngùng.

Diệp Thanh An lại không thèm để ý ai muốn làm gì, cơn giận trong người đã được giải quyết nhưng không có nghĩa cậu sẽ bỏ qua cho cái tên Beta tìm chết khi nãy.

Dù sao tính tình cậu cũng rất hẹp hòi.

Diệp Thanh An nằm trên lưng của Chôm Chôm, lông tơ mềm mại lại có phần ấm áp bao bọc bên người. Có Bánh Bao Nhỏ ngồi bên cạnh Diệp Thanh An cũng an tâm hơn, thế là dần dần chìm vào giấc ngủ.

Nhện Tarantula nhận ra Diệp Thanh An đã ngủ, bước chân bất giác trở nên nhẹ nhàng hơn.

__________

Với trình độ đặt tên vô địch thiên hạ này của bé Diệp tui nghi ngờ nếu như có con ẻm sẽ đặt tên con mình là Lẩu Thái. (๑•﹏•)1