Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 140: Phát hiện mới




Khi trận chiến vừa kết thúc, Klu chính là người đầu tiên bị gục xuống, trên người hắn có hai vết thương lớn, một là trên lưng, hai là bên đùi trái. Máu tươi vẫn còn rĩ ra từ miệng vết thương.

Hầu như bảy phần sói đều bị tiêu diệt, một số con tuy vẫn còn sống, nhưng đã trọng thương không còn khả năng chiến đấu.

Lúc này Minh Vũ mới đi suông bờ suối quan sát tình hình. Không phải nói chính xác hơn là nhóm người Klu vả bầy trâu.

Trên người bọn chúng có khá nhiều vết thương to nhỏ khác nhau, nếu không xử lý vế thương, việc chúng bị chết rất có khả năng.

Mọi người người bắt đầu xử lý chiến trường cùng băng bó vết thương. Vì Minh Vũ đã bị ăn đau khổ từ việc không xử lý vết thương triệt để, thế nên lần này những vết thương dù to hay nhỏ đều phải xử lý kỹ càng.

Băng gạc đã được chuẩn bị từ trước, thế nhưng vẫn chưa hoàn tòa tiệt trùng qua nước sôi. Thế nên việc đầu tiên đó chính là đun vải trong nước sôi. Trong thời gian chợ đợi các vết thương được xử lý bằng cách rửa bằng nước sạch và dùng chất gây tê pha loãng.

Tuy bộ lạc chiếm tiên cơ, tiêu diệt đa phần sói bằng cung tên, thế nhưng về sau khi cận chiến với bầy sói việc sơ xuất bị chúng cắn, xé phải cũng là chuyện bình thường. nhưng những vết thương không nghiêm trong cho mấy, có 9 người là bị vết thương sâu, khá nặng mà thôi. Nhưng vẫn có thể cứu chữa được.

Khi Klu bị bất tỉnh, Minh Vũ nội tâm cũng có chút rung lên, thế nhưng sau khi xem xét thì Klu chỉ bị kiệt sức quá mức mà thôi.

Việc thu thập chiến trường dành cho những người không bị thương, còn những ai bị thương nhẹ thì nhanh chóng nấu thức ăn.

Từ hôm qua tới giờ mọi người chưa có được một bữa ăn ra hồn. 200 người phân chia nhau mà mà việc.

Minh Vũ có ý địnhg sẽ đóng trại nơi đây khoảng 3 – 4 ngày, thứ nhất là giúp mọi người nghĩ ngơi và hồi sức, đồng thời hắn còn có một ý định khác, đó chính là khám phá vùng đồng cỏ.

Chuyện này chính là việc nằng ngoài kế hoạch, hắn dự định sẽ đi lên phía bắc trước, nhưng tình thế lúc này không đi về phía nam thì uổng lắm.

Lúc này hắn có thể vận dụng khoảng 100 chiến binh, số còn lại có thể ở lại bộ lạc để bảo vệ bộ lạc khỏi các mối nguy hại.

Vì là nơi dã ngoại, lúc đi cũng khá là gấp rút, thế nên lượng nồi cùng chén bát mang theo là khá ít, thế nên chỉ nấu được 4 nồi canh lớn mà thôi, số canh này dành cho những người đang bị thương hay là bị kiệt sức.

Mà canh cũng chẳng làm ngon gì cho mấy, chỉ lầ mấy khối thịt sói, xương sói hầm chung với củ khoai cắt.

lát mà thôi. Mà hương vị thì thôi rồi, có nồi mặn, có nồi nhạt uống vào là muốn phu ra thôi.

Đó là chuyện đương nhiên, vì đã rất lâu bộ lạc đã phân chia nhiệm vụ, nhóm người nấu ăn chính là một nhóm làm việc riêng biệt. cho dù nắng hay mưa, do dù là bão tố hay mưa giông. Hay là lúc bộ lạc trong thời khắc nguy nan, nhóm người này chỉ có một cái nhiệm vụ duy nhất là chuẩn bị thức ăn cho toàn thể bộ lạc.

Nếu như thời gian trước, khi được ăn những món kia vào miệng mọi người sẽ không ngần ngại mà hú lên như những tên điên “ thức ăn ngon! Đồ ăn ăn! Ăn rất tốt.”

Nhưng từ khi Minh Vũ bắt đầu cải cách bộ lạc, thức ăn cùng mưc độ sống của bộ lạc ngày càng cao, thế nên thức ăn kiểu này không hợp miệng phải.

Trong lúc dùng cơm ánh mắt mấy dọn dẹp chiến trường không ngừng nhìn chằm chằm mấy tên nấu thức ăn.

Nhưng cũng may có thịt sói nướng làm dịu đi tình hình một chút. Thịt sói tươi ngon vừa mới giết, hơn nữa trong thời gian mùa khô bầy sói săn giết được nhiều thức ăn, nên thịt con nào con nấy đều nẩy nỡ chắc nịch. Đặc biệt là phần đùi sau và sườn.

Thịt sói nướng muối ớt đó chính là mỹ vị của bộ lạc, không phải lúc nào cung được ăn. Melly là ăn nhiệt tình nhất, một mình nàng là một khối đùi sói to lớn, đó chính là chiếc đùi của con sói đầu đàn.

Mà trong lúc ăn uống Minh Vũ cũng bắt đầu phân chia nhiệm vụ cho mọi người. đầu tiên là nêu ý định sẽ dựng trại ở đây khoảng 3 4 ngày.

Việc thứ hai là để cho 50 người trở về bộ lạc mang theo các vật tư khác, như Muối, nồi, chén, gùi, túi da thú, lương thực.

Còn số người còn lại sẽ tiếp tục ở lại đây sử lý số sói này. Vì đây là mùa khô, xác động vật sẽ phân hủy rất nhanh. Nếu không kịp thời xử lý sẽ rất phí phạm.

Còn về phần Klu cùng đồng bọn thì được Minh Vũ cho ở lại dưỡng thương, Minh Vũ có ý định để những tên này cùng minh đi về vùng đồng cỏ.

Chok là một tên sống lâu năm tại đó, hắn sẽ mang lại nhiều kiến thức cho Minh Vũ. còn Klu chính là một chiến binh dũng mãnh của bộ lạc, khi có hắn đi theo mọi chuyện cũng sẽ dễ dàng hơn.

Nhất thời bờ suối trở thành một lò mổ sói, sói cũng được xử lý khá là đơn giản, da sói được lột ra, nội tạng hoàn toàn được loại bỏ. nhưng không có thả xuống suối mà được gom thành đống rồi đốt đi.

Nội tạng của sói chính là một chất độc rất nguy hiểm khi để chúng phân hủy trong nước. Minh Vũ đã từng đọc một tài liệu về thổ dân da đỏ vùng Viễn Tây. Bọn họ thường đầu độ nguồn nước bằng xác sói.

Mà sau này khi nghiên cứu kỹ hơn đó chính là do phần gan sói là nguyên nhân chính, thế nên phòng bất trách Minh Vũ quyết định thiêu hủy toàn bộ, như thế mới an toàn.

Các giá phơi thịt được lập ra,với một số lượng lớn thịt như thế, bắt buộc phải dùng phương pháp xong khói.

Thịt sói sau khi được tách ra khỏi xương thì được tẩm một ít muối rồi hong quanh đống lửa. một số khác thì được luộc chín rồi phơi khô.

Đến tối ngày hôm đó, Klu mới tỉnh lại, hắn rỏ ra rất vui mừng khi nhìn thấy Minh Vũ không bị sao, nhưng đồng thời cũng rất là bi thương khi biết có hai tộc nhân đã chết thảm dưới nanh vuốc bầy sói.

Đêm đó là một đêm an tĩnh, hầu như sau một đêm tràn đây bạo động và khát máu, động vật nơi đây yên tĩnh hơn rất nhiều.

Sáng ngày hôm sau mọi người tiếp tục công việc của mình, còn Minh Vũ cùng Melly đi dạo xung quanh khi vực. rất lâu hai người mới được ở cùng với nhau như thế này.

Lúc trong bộ lạc thì hết Epx rồi tới Ashi hay Meoo đến làm phiền, không thì mấy tên học trò như May, A’Khim…

Lúc này Minh Vũ cùng Melly cùng nhau cưỡi trên con hươu của hắn, nhưng oái ăm thay, Minh Vũ lại ngồi trước, melly ngồi phía sau, vị trí hoàn toàn bị đảo ngược.

Nhưng Minh Vũ mặt đã quá dày, hắn không có một chút xấu hổ mà còn tỏ ra rất hường thụ. Cái đầu của hắn ngã về phía đằng sau, không ngừng cọ qua cọ lại trước ngực Melly.

Đôi ngực đồ sộ của Melly không ngừng sóc nhảy theo từng bước chân con Hươu, gò núi đối to lớn dường như muốn bung ra khỏi tấm vải bố trước ngực.

“ Vũ! đừng cọ vào ngực ta nữa! ta ngứa” Melly càu nhàu.

“ hắc Hắc!” Minh Vũ cười xấu xa, nhưng cũng không có tiếp tục, mà đôi bàn tay hắn lại táy máy phía dưới, không ngừng sờ đùi sờ mông nàng.

“ Hừ! Ngươi còn chưa làm lễ trưởng thành! Chừng nào ngươi trưởng thành rồi hắn tính” Melly có chút không vui.

Quả thật không chỉ riêng bộ lạc Đá Lớn hay tất cả các bộ lạc xung quanh vùng rừng núi. Chỉ những kẻ làm lễ trưỡng thành mới được quyền giao phối. còn về phụ nữ thì tùy theo từng bộ lạc sẽ khác nhau. Nhưng đa điều kiện tiên quyết phải làm lễ trưởng thành.

Đây chính là nổi đau của Minh Vũ hắn cố chống chế

“ ta là thủ lĩnh!”

“ ta chư thấy có tên thủ lĩnh nào gà yêu như ngươi!” Melly khinh thường.

“ con bà nó! Ông đây khi trở về phải tập Gym mới được!” Minh Vũ thần nghĩ đồng thời vạch ra một kế hoạch mới cho bộ lạc.

Tính đến hiện tại, chiến binh bộ lạc chỉ đánh bậy đánh bạ là hình thành, không qua bất kỳ một phương thức rèn luyện đặc thù nào cả. Một cái ý định lớn lao trong não hắn bắt đầu hình thành.

Dọc theo con đường, tiếng nước chảy róc rách không ngừng, kèm theo là những tiếng chim hót tràn đầy tính tự nhiên và hoang dã.

“ A! trái Biri Biri!” Melly bất chợt reo lên.

“ trái Biri Biri?” Minh Vũ không biết hỏi

“ Hừ! tên quê mùa! Trái Biri Biri cũng không biết!”

Nàng cũng không có trả lời phài cho hươu chạy về một phương hướng khác, rất nhanh đập vào tầm mắt Minh Vũ chính là một đám lớn cây bụi, trên cây có rất nhiều trái nhỏ, to bằng đầu ngón tay.

Những quả chính có màu đỏ tươi cực kỳ bắt mắt, khi nhìn thấy những quả ấy con hươu mắt cũng sáng lên, dường như đây là một loại quả rất ngon. Melly không nhịn được mà hái một quả mọng xuống ăn.

Minh Vũ cũng làm theo,toàn thân quả màu đỏ tươi, hình bầu dục, có một hương thơm nhàn nhạt, quả này có mấy phần tương tự như quả cứt quạ tại thời đại của hắn.

hôm nay rất là mệt, bàn tay phải ra rời không nhấc lên nỗi, như vì anh em đã cũng hộ, nên cũng cố gắng ra chương. cám ơn các bác đã ủng hộ