Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 142: Nấu Đường




“ Xã Hội nguyên thủy thật là cái gì cũng thiếu!” Minh Vũ thầm than, thế nhưng hắn vẫn tin chắc vào một tương lai tươi sáng đang chờ đợi hắn cùng bộ lạc. chuyến đi khám phá vùng đất phía nam này hắn thật mong chờ nhiều thứ mới mẻ.



Ngồi bên cạnh hắn Melly đang cắn từng ngụm thật lớn, chiếc đùi sói lớn kia hẳn là không đủ với khẩu vị của nàng.



Nhìn từng đường cong rắn chắc nhưng đầu gợi cảm, lòng Minh Vũ lại nóng lên, muốn tiếp tục dã chiến, nhưng lý trí không cho phép hắn làm điều đó, thứ nhất rất tổn hại cho thân thể mới lớn, đồng thời không hợp vệ sinh.



Hầu hết các bệnh nguy hiểm khó trị đều bắt đầu từ những thói quen hầu như vô hại. hắn nhớ lại đã từng đọc một bài báo nói về Bệnh Học Môi Trường. cái tên nghe thì chẳng có liên quan gì đến nhau, nhưng khi xem xét thì mọi chuyện đều có khả năng.



Đó chính là tình trạng bệnh ung thư tại Ấn Độ. Căn bệnh ung Thư tại Ấn Độ tập trung tại hai vùng đó là Bắc Ấn Độ và Nam Ấn Độ.



ở Bắc Ấn Độ hầu hết các bệnh Ung Thư đều liên quan đến tử cung và khu vực cơ quan sinh dục của phái nữ, đặc biệt là những người có chồng và phụ nữ làm nghề mại dâm. Còn ở Nam Ấn Độ thì lại bị ung thư tại cuống họng, miệng, lưỡi và thực quản.



sau khi nghiên cứu các nhà khoa học đã rút ra một kết luận không thể ngờ tới, đó chính là do môi trường sống ảnh hưởng đến bệnh lý.



Đó chính mà Bắc Ấn Độ tập trung rất nhiều khu công nghiệp, nguồn nước bị ô nhiễm nặng nề, nguồn nước sinh hoạt đều bị ô nhiễm. do vì cơ quan sinh dục không được vệ sinh sạch sẽ trước khi quan hệ tình dục, thế nên chất độc ô nhiễm gây bệnh tích tụ trong âm đ*o phụ nữ. đó chính là nguyên nhân chính dẫn đến bệnh ung thư tử cung của phụ nữ ở Bắc Ấn Độ.



Còn ở miền nam, đó là trung tâm phát triển cuộc cách mạng xanh ở Ấn Độ trong những năm đầu thế kỷ 21. Việc lạm dụng thuốc bảo vệ thực vực, khiến cho nguồng nước, đất đai và cây trồng đều bị nhiễm độc thuốc Bảo Vệ Thực Vật, việc dư lượng thuốc trừ sâu trong lương thực đặc biệt là cây lúc đã gây ra căn bệnh ung thư tại vùng cổ họng của người dân nơi đây.



(P/s: nếu các bạn có ý định du lịch Ấn Độ thì mình khuyên một cây chân thành là không nên đặc biệt là các bạn gái.mình chỉ hình dung bằng một từ Bẩn! rất bẩn, ngay cả thức ăn. Nhìn cách họ làm thôi cũng đã nuốc không trôi. Mình thuộc trường phái sinh ra là để ăn, nhưng nhìn thấy cũng chạy, đặc biệt là đồ ăn đường phố.)



Có kinh nghiệm từ thời hiện đại, Minh Vũ đương nhiên sẽ không mắc phải những sai lần không đáng có, dù gì cũng phải tắm rửa sạch sẽ trước khi hành sự.



Buổi chiều ngày hôm đó, Minh Vũ cùng 20 thành viên bộ lạc mang theo dụng cụ lên đường hái quả Biri Biri.



Cây Biri Biri tuy không cao cho mấy, nhưng chúng có rất nhiều gai nhọn, một khi không cẩn thận sẽ bị thương, nhưng những ngươi hắn mang theo đều là những thành viên bộ lạc Syk, việc thu hoạch quả Biri Biri đối với bọn họ cũng khá là thành thạo.



Theo như những gì Melly biết về loại quả này, một năm chúng sẽ cho quả một lần, đó chính là vào thời điểm này giữa mùa khô.



Tại phụ cận bộ lạc Syk có rất nhiều nhưng cây này, nhưng Vu nói đó là quả do thần linh ban tặng chỉ hái đủ ăn. Không được mang về bộ lạc.



Mà cho dù tộc nhân có mang về thì qua ngày sau cũng bị hư, hoặc là có nhiều kiến lên đánh cắp những quả Biri Biri.



Nghe Melly nói như thế, Minh Vũ cũng lý giải được một hai phần, đó chính là thành phần quả này đó là nước và đường, thứ kia rất dễ phân hủy trong điều kiện nắng nóng. Như thế là chuyện rất bình thường.



Chuyện thứ hai đó chính là giống cây này thuộc dạng cây lâu năm, vào cuối thu chúng sẽ rụng lá và đâm chồi vào mùa xuân năm sau.




Biết được thông tin này, Minh Vũ đã quyết định đem tất cả nhữn gốc cây này đào về bộ lạc trồng, như thế thuận tiện cho việc chăm sóc, nhân giống cùng thu hoạch.



Nói gì thì nói, có tài nguyên cứ đem về bộ lạc trước đã, khi có trong tay thì mời chắc chắn chúng thuộc về mình.



Nhóm người thu hoạch trái Biri Biri làm việc thật hiệu quả, bọn họ chia ra từng nhóm hai người, một người bẻ cong cành, một người thì hái trái, công việc tiếng độ khá nhanh.



Cho đến chiều tối mỗi người đều thu hoạch được một gùi lớn sau lưng, số lượng này nhiều kinh khủng, Minh Vũ cười đến tít mắt.



Tuy hái nhiều như thế, nhưng chỉ mới thu hoạch được một phần tư mà thôi. Mọi người vui vẻ ra về.



“ Xem ra tối nay mọi người có một đêm thao thức không ngủ rồi” Minh Vũ thầm nhũ.



Quả thật khi về đến nơi cắm trại, hàng trăm con mắt đang nhìn chằm chằm đám người trở về, Orc củng Klu là hai tên sốt ruột nhất đặc biệt là thân hình to béo như một con gấu lớn của Orc hăn không ngu72nf đứng lên ngồi xuống trông thật buồn cười



“ Quả Biri Biri ăn ngon không? cho ta ăn thử với” Orc cười hề hề, lúc này hắn không giống một tên thợ săn dũng mãnh thiện chiến mà giống một tên mập đ-t tham ăn.




“ bây giờ chưa ăn được! mai mới ăn!” Minh Vũ người khà khà. Nói xong cũng không có nghĩ ngơi màu bắt đầu chuẩn bị công tác nấu đường.



Làm đường bằng trái cây Minh Vũ không hề biết, nhưng làm đường bằng mía thì hắn đã xem qua trên tivi và mạng xã hội.



Làm đường bằng mía theo kiểu truyền thống đó chính là tước vỏ mía,nghiền nhỏ, ép nước, lọc và cuối cùng đun hỗn hợp nước mía trên lửa, cho đến khi nào nước mía kẹo lại và chuyển thành màu nâu đỏ thi bắt xuống để nguội. Sản thẩm thu được là những tán đường, mà người ta gọi đó là đường tán.



Dưới bao nhiêu ánh mắt mong đợi của tộc nhân, Minh Vũ bắt đầu chỉ đạo luyện đường.



Đầu tiên là dùng một một cái nồi lớn, rồi cho quả Biri Biri vào, sau đó dùng tay tách hạt quả Biri Biri ra. Phần thịt rất ngọt và nhiều nước, nhưng phần hạt bên trong thì cực đắng, nếu không loại bỏ hạt trước khi nấu thì hắn là một thảm họa thực phẩm mất.



Một gùi quả Biri Biri đủ chia cho 3 nồi lớn, mọi người cùng nhau hợp sức chung tay làm việc, chừng nửa giờ một gùi quả đã hoàn toàn tách hạt.



Tiếp theo đó là dùng tay bóp nát nghiền nhỏ phần thịt, nhất thời bên trong nồi là một chất lỏng sền sệt, nhày nhụa không khác gì một nồi cháo heo, ai nhìn cũng phải khiếp hãi.



Một số tộc nhân đã nhăn mặt, đồng thời có ý định là sẽ không ăn cái món ăn mới này, vì nó nhìn thật kinh khủng.



Mặt kệ những biểu cảm kia, Minh Vũ vẫn tiếp tục công việc của mình. Hắn dùng một tấm vải lớn, sau đó bắt đầu vắt nước, lọc tạp chất. Dưới ánh lửa bập bùng, mọi ánh mắt đều tập trung vào hắn.




Sau khi lọc tạp chất,sản phẩm thu được chỉ còn được một phần 3 nồi mà thôi, số lượng như thế là không tệ rồi.



Gom 3 phần lại với nhau, Minh Vũ bắt đầu đun hỗn hợp kia trên lửa đồng thời cho người không ngừng khuấy đều chất lỏng trong nồi kia.



Mặt khác Minh Minh chuẩn bị nơi làm nguội nước đường, nói là chuẩn bi thôi, nhưn thực chất là hắn lấy toàn bộ tô chén mang theo, sau đó rửa thật sạch qua một lần rồi hung cho khô. Hắn còn thoa vào một lớp dầu oliu mỏng để tránh làm dính đường vào trong chén.



Chừng 30 phút sau, nồi nước đường kia bắt đầu sôi lên, tiếng ùn ục, từng bọt khí nổi lên, dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, dung dịch kia bắt đầu cạn gần, ngày càng cô động đặc quánh lại.



“ Thủ Lĩnh! Làm Muối!” một tộc nhân không nhịn được hỏi Minh Vũ.



Quả thật những công đoạn kia hết 7 phần là giống công việc làm muối của bộ lạc.



“ không! Chúng ta không làm muối! chúng ta làm Đường!” Minh Vũ trả lời.



“ Đường! Đường là gì?” lại có người thắc mặt.



“ Muối mặn, Đường ngọt! ăn giống mật!” Minh Vũ cũng rất thoải mái đáp.



“ ồ! Cả bọn cùng ồ lên một tiếng, quả thật mật trong bộ lạc rất ít,hiếm khi được sử dụng, nhưng mỗi lần nấu thức ăn cho mật vào ăn sẽ rất ngon.



Dung dịch không ngừng cạn dần, chúng quánh lại với nhau, nàu nâu đỏ cũng dần hiện ra, ngay lúc này Minh Vũ bắt xuống bếp, rồi cho cái chất sền sệt kia vào những tô chén đã đặt sẵn.



Klu là người hân hạnh được làm cái nhiệm vụ này, đơn giản là cái tên da trâu kia rất khỏe. từng dòn đường nóng hổi được đỗ vào trong chén.



Chừng 10 phút sau đường trong chén cũng bắt đầu nguội dần bắt đầu cô đặc.



Minh Vũ là người đầu tiên nếm thử, hắn bẻ một mảnh nhỏ rồi cho vào miệng.



Cảm nhận mùi vị quen thuộc, hốc mắt hắn thoáng đỏ lên, nó ngọt, mùi hương vị rất khác đường mía, nhưng nó chính là đường.



Đám tộc nhân cũng tò mò bắt đầu ăn thử, ai cũng trợn mắt và há miệng nói rất ngon. Ngay cả những tên lúc đầu có ý định không ăn cũng mặt dày tới liếm láp chút ít.