Đã mấy ngày trôi qua từ khi nhà bị đập phá, từ sau đó, người của Đường Đại Nghiệp chưa từng tới nữa, Hạ Phạm Hành cũng không xuất hiện, có lúc có xe tới trong thôn, Quách Tĩnh Tĩnh sẽ không nhịn được liếc mắt nhìn, nhưng đều không phải là xe của Hạ Phạm Hành.
Không thấy Hạ Phạm Hành, Quách Tĩnh Tĩnh cũng không biết chuyện Đường Đại Nghiệp có phải Hạ Phạm Hành đã giúp một tay hay không, cậu muốn hỏi rõ mới phát hiện mình cũng không có số điện thoại di động Hạ Phạm Hành. Quách Tĩnh Tĩnh không thích thiếu người khác nhân tình, cho nên trong lòng luôn cảm thấy có như có chuyện vậy, bị nghẹn không chịu được.
Gần đây chuyện tìm công việc vẫn không quá thuận lợi nhưng cậu cùng Triệu A Mỹ ngược lại vẫn tốt, chuyện đính hôn của hai người rốt cuộc đã định xong ngày, Trương Thị nói bà sẽ tìm người làm mai, nói trước với Triệu gia chuyện này, để cho Trương Thanh không cần quan tâm.
"A Tĩnh, buổi tối gọi A Mỹ tới nhà ta ăn cơm, ba một hồi đi bắt con gà giết thịt. Đúng rồi, A Mỹ thích ăn gà hầm hay gà quay hả con?"
Từ sáng sớm Trương Thanh liền rất vui vẻ, Trương Thị nói người làm mai tìm xong rồi, ngày mai sẽ để cho người ta tới, cùng đi đến nhà Triệu A Mỹ. Quách Tĩnh Tĩnh cùng Triệu A Mỹ quen biết nhau cũng được một đoạn thời gian, cậu còn chưa mời người ta tới ăn cơm lần nào, bây giờ chuyện này không sai biệt lắm coi như đã định, lần này kêu người tới dùng cơm chắc sẽ không sao chứ?
Quách Tĩnh Tĩnh vừa nghe, mới vừa gật đầu nói được điện thoại di động liền vang lên, cúi đầu nhìn một cái: "Là A Mỹ gọi tới."
Trương Thanh cười híp mắt thúc giục cậu: "Mau tiếp mau tiếp."
Quách Tĩnh Tĩnh gật đầu, nhấn nút trả lời: " Này, A Mỹ, anh..."
Quách Tĩnh Tĩnh lời còn chưa dứt, Triệu A Mỹ đã cướp lời: "A Tĩnh, anh buổi tối có rảnh không?"
Quách Tĩnh Tĩnh ngẩn người nói: "Có."
" Ừ, là như vầy, trước đó anh tới đón em tan làm, đồng nghiệp em đều biết em có bạn trai. Bọn họ muốn gặp anh một lần, hẹn anh buổi tối cùng nhau ăn cơm, có thể không?"
Quách Tĩnh Tĩnh quay đầu nhìn Trương Thanh, Trương Thanh cũng nghe, hướng Quách Tĩnh Tĩnh gật đầu một cái, Quách Tĩnh Tĩnh lập tức trả lời: "Có thể."
"Tốt rồi, buổi tối tan việc gặp lại nha. "
"Gặp lại em sau."
Quách Tĩnh Tĩnh cúp điện thoại, Trương Thanh cười nói: "Tốt quá rồi, A Mỹ muốn con đi gặp bạn con bé chứng tỏ nó đã chấp nhận quan hệ với con, cơm nhà chúng ta sau này có thời gian thì tới ăn sau cũng được, con trước đi gặp đồng nghiệp A Mỹ đi."
"Con biết rồi, ba."
Bốn rưỡi chiều, Quách Tĩnh Tĩnh lần này không lái xe mà chọn ngồi xe đi đón A Mỹ tan làm. Trương Thanh cố ý cho chọn cho cậu một bộ quần áo đẹp mắt, Quách Tĩnh Tĩnh đẹp trai, mặc dù không tính là quá cao so với mặt bằng chung bây giờ nhưng cậu chân dài, mặc một cái áo khoác đen lập tức khiến cho người xung quanh mắt sáng lên.
"Oa, A Mỹ, sớm nghe nói bạn trai cô rất tuấn tú, không nghĩ tới là thật...ai, thật là đẹp trai nha, da dẻ thật đẹp."
Triệu A Mỹ tan việc mới dẫn đồng nghiệp ra đến cửa công ty, Quách Tĩnh Tĩnh đứng chờ bọn họ ngay lập tức thu hút được bao nhiêu lời khen của đồng nghiệp. Triệu A Mỹ vốn là còn có chút do dự không biết có nên để cho Quách Tĩnh Tĩnh cùng các đồng nghiệp hay không, vào lúc này ngược lại không cảm thấy như thế nữa, trên mặt tràn đầy nụ cười tự tin, cô nhàn nhạt nói: "Thật không? Khá đẹp chút thôi à."
"Như vậy còn nói khá đẹp thôi sao? Bạn trai tôi mặt đầy đậu sống kia kìa." (chắc nói mặt đầy mụn hay lỗ rỗ đó =))
"Mắt thật to, lông mi thật dài, đúng là cực phẩm trai đẹp."
Triệu A Mỹ lần này không nói chuyện, hăng quá hóa dở, nói thêm nữa ngược lại thể hiện cô đang dối trá sao, cô cười một tiếng thường nói: "Đi nhanh đi, các cô chẳng lẽ không đói bụng sao?"
truyện đam mỹ hay Bốn người phụ nữ đi tới chỗ QUách Tĩnh Tĩnh. Quách Tĩnh Tĩnh liếc mắt liền thấy được Triệu A Mỹ, Triệu A Mỹ nhìn thấy cậu, ôn nhu cười một tiếng, lần này không hỏi cậu chờ đã bao lâu, chỉ tiến lên khoác cánh tay Quách Tĩnh Tĩnh ôn nhu nói: "A Tĩnh, anh tới rồi. "
" Ừ, buổi tối... Muốn ăn cái gì? Tôi mời khách." Quách Tĩnh Tĩnh thân thể có chút căng thẳng, cậu từ khi cùng Triệu A Mỹ phát triển đến nay, ngay cả tay đều chưa nắm, Triệu A Mỹ đột nhiên thân mật như vậy, cậu thật sự có chút không biết làm sao phản ứng lại.
"Thật sao? Vậy chúng ta sẽ không khách khí đâu, anh đẹp trai."
Thật ra thì nói muốn cùng nhau ăn cơm, tiền nhất định là Quách Tĩnh Tĩnh trả, các nàng nói như vậy chỉ là khách sáo một chút, sau đó mấy người thương lượng, hoặc là nói các nàng từ đầu đã nghĩ xong, quyết định đi ăn ở nhà hàng Nhật Bản. Con gái đều sợ mập, ăn đồ ăn Nhật là tốt nhất, bất quá trấn trên không có nhà hàng Nhật nào, cho nên sáu người đón xe cùng đi huyện thành, bây giờ nghĩ lại, Quách Tĩnh Tĩnh không lái xe tới quả nhiên là lựa chọn sáng suốt.
Đồ ăn Nhật có hai điểm, một là đồ ăn thì ít, mặt khác lại đắt tiền. Quách Tĩnh Tĩnh chưa ăn qua bao giờ nên không biết, Triệu A Mỹ ngược lại đã biết rồi, lúc ba nữ đồng nghiệp thương lượng với nhau, Triệu A Mỹ nhỏ giọng nói với Quách Tĩnh Tĩnh: " Xin lỗi anh, a Tĩnh, thật ra thì em vốn là muốn tìm quán cơm tùy tiện ăn một chút là tốt rồi nhưng mấy cô ấy sợ trễ rồi mà còn ăn đồ dầu mỡ sẽ mập, nhất định phải tới ăn đồ Nhật, thật xin lỗi anh."
Quách Tĩnh Tĩnh lắc đầu: "Không sao, nếu là anh mời khách, ăn cái gì dĩ nhiên đều do các em quyết định, hơn nữa, các nàng là đồng nghiệp của em, xây dựng mối quan hệ tốt với họ cũng rất quan trọng."
Quách Tĩnh Tĩnh mặc dù cũng chỉ trải qua một ngày đi làm nhưng điểm này cậu vẫn biết, đồng nghiệp làm chung một chỗ chính là phải nhân nhượng lẫn nhau,cậu dĩ nhiên cũng không hy vọng Triệu A Mỹ bởi vì cậu mà cùng đồng nghiệp không vui.
Cho nên nói Quách Tĩnh Tĩnh có lúc thật biết quan tâm người khác, Triệu A Mỹ vào lúc này nghe cậu nói như vậy, trong lòng cũng dễ chịu, cười có chút ngọt ngào.
"Hai người thì thầm gì vậy? Nói ra để cho chúng tôi nghe một chút nào."
"Đúng đó đúng đó, A Mỹ, không chơi ân ái kiểu thế đâu."
"Anh đẹp trai, anh tại sao không nói chuyện a, chúng em còn muốn hiểm thêm một chút về anh đây."
"Đúng vậy."
Ba người cùng nhau đùa cợt, các nàng chị một câu tôi một lời, Quách Tĩnh Tĩnh không biết ăn nói, cũng may Triệu A Mỹ cũng biết tính cách của cậu, ngăn ở trước mặt cậu mắng: "Các cô đừng khi dễ A Tĩnh a, anh ấy hiền lành, ít nói, không biết ăn nói như các cô."
"Nha, đây là chê chúng ta dài dòng sao, tôi coi như nghe rõ."
Nữ đồng nghiệp nói như vậy, Quách Tĩnh Tĩnh liền tích cực nói: "Không phải, A Mỹ nói đúng, tôi quả thật ăn nói vụng về."
Ba người nhìn nhau một cái, giễu cợt nói: "Có cần phải bảo vệ bạn gái như vậy hay không, chúng tôi đùa chút thôi. A Mỹ, cô thật là may mắn, tìm được người bạn trai đối với cô tốt như vậy."
Triệu A Mỹ đỏ mặt, đỡ bả vai Quách Tĩnh Tĩnh đi tới sau lưng cậu né tránh, bộ dáng kia, thấy thế nào cũng rất thân mật. Quách Tĩnh Tĩnh thẳng tắp sống lưng, Triệu A Mỹ tránh, cậu ngồi bất động để cho cô tránh, dẫu sao, có người đàn ông nào không hy vọng được cùng bạn gái thân mật chút chứ?
Khóe miệng mới vừa hơi cong lên liền nghe thấy có người gọi cậu: "A Tĩnh? Trùng hợp thật đấy."
Quách Tĩnh Tĩnh sửng sốt một chút, quay đầu nhìn, là Hạ Phạm Hành, bên người còn mang theo một nam nhân khác, người nọ kéo cánh tay hắn, dựa vào hắn rất gần.
Chân mày Quách Tĩnh Tĩnh trong nháy mắt nhíu lại.