Nhà Tôi Thật Sự Có Mỏ Vàng

Chương 46




Dung Dung xem sơ vài trang, trả điện thoại cho chó Lương, sẵn tiện báo cáo với cô ấy hôm nay đã sử dụng sản phẩm gì trên mặt.

“Hiệu quả trang điểm làn da căng mịn này quá đỉnh.” Chó Lương tấm tắc khen, “Chỉ đứng sau kem nền Platinum nhỉ?”

Kem nền dạng lỏng Guerlain Parure Gold* là sản phẩm yêu thích mới gần đây của Dung Dung. Mặc dù khả năng che khuyết điểm và dưỡng ẩm kém hơn Platinum, nhưng với tư cách là blogger làm đẹp, cho dù sản phẩm tốt hay tệ đều phải dùng thử mới có thể đưa ra đánh giá khách quan chính xác nhất.

*Guerlain Parure Gold: Kem nền dành cho làn da lão hóa, da cần đặc trị một số vấn đề về sắc tố, nếp nhăn. Độ che phủ cực tốt, kiềm dầu cao và dĩ nhiên là bền màu cả ngày, hợp với da dầu/ hỗn hợp dầu.

Dung Dung sờ mặt, “Cũng tạm được.”

Chó Lương cười thô bỉ, “Tiên nữ Dung, mày thật sự không cân nhắc thử cách mà tao nói à?”

Dung Dung do dự rất lâu mới khẽ hỏi, giống như đang hỏi chó Lương, hoặc như đang hỏi mình, “Làm như thế nào?”

“Mày không cần làm gì cả, đối mặt với anh ta là được.” Chó Lương híp mắt, cười gian xảo, “Đối với mày, chỉ cần nhìn anh ta thôi là đã đủ hớp hồn.”

Dung Dung nghi ngờ, “Thật không?”

“Mày tin tao một lần có được không?” Chó Lương vỗ vai cô, “Nếu anh ta hôn thì đừng từ chối.”

Mặt cô nóng bừng, “Anh ấy không phải là hạng người như vậy.”

“Tao đâu nói anh ta là hạng người đó.” Chó Lương chớp mắt vài cái, nụ cười thâm sâu hơn, “Thẩm Độ có nhịn ham muốn, có thoát tục đi chăng nữa cũng là một người đàn ông bình thường, đối mặt với cô gái mình thích chắc chắn không giống như ngày thường.”

Hai người đang nói chuyện thì nhân viên đi tới bảo các cô chuẩn bị lên sân khấu chụp hình chung, làm nghi thức cuối cùng kết thúc lễ khai trương.

Vì tư tưởng bị ăn mòn, lối suy nghĩ của Dung Dung cũng bắt đầu xa dần với hai chữ trong sáng, chuyển sang lo lắng, “Nếu tao không từ chối, có khi nào tỏ ra quá táo bạo không?”

“Táo bạo và nghỉ hôn, mày chọn cái nào?” Chó Lương tức giận hỏi ngược lại cô.

Dung Dung cúi đầu, chạm hai đầu ngón trỏ vào nhau, “Không có sự lựa chọn nào ổn thỏa hơn hả?”

Chó Lương gật đầu, “Có, anh ta cưỡng hôn mày.”

Dung Dung đỏ mặt, đánh mạnh vào người cô ấy, “Nói vớ vẩn gì đấy?”

“Chó Dung, mày đen tối lắm đấy.” Chó Lương ôm lấy ngực bị cô đánh đau, khóc lóc thảm thương, “Bây giờ ngay cả phim Hàn Quốc đều biết quay cảnh giường chiếu rồi, chẳng lẽ mày còn muốn sống trong thời đại Trái Tim Mùa Thu?”

Dung Dung không còn sức phản bác, đành phải quật cường lí nhí lặp lại câu nói kia: “Anh ấy không phải là hạng người đó.”

Chó Lương lạnh nhạt vặn lại, “Nếu anh ta thích mày thì hạng người nào cũng được.”

Chụp hình chung xong, lễ khai trương chính thức kết thúc, khách mời tham dự lần lượt chuẩn bị ra về. Dung Dung thấy sau khi chó Lương tìm được người đàn ông nào đó đã nhanh chóng xách váy đuổi theo, tàn nhẫn bỏ rơi cô bạn thân này.

Đúng là đứa cuồng yêu, chẳng trách có một đống lý luận sáo rỗng.

Dung Dung tự lái xe đến, muốn gặp Thẩm Độ nhưng lại không dám, đành phải đợi mọi người về gần hết mới lặng lẽ chạy tới bãi đậu xe, cực khổ tìm ra được xe của Thẩm Độ, núp đằng sau một cây cột đợi anh ra.

May mà Thẩm Độ không đổi xe, biển số xe là mấy con số trùng nhau, cũng rất dễ nhớ.

Cô lấy điện thoại ra định nhắn tin cho Thẩm Độ, sẵn tiện hỏi thăm bây giờ anh đang ở đâu.

Ngón tay vuốt trên màn hình vài cái, cuối cùng lại thoát khỏi giao diện trò chuyện.

Thôi bỏ đi, cho anh một bất ngờ.

Nếu anh tỏ ra hơi mừng rỡ, cô sẽ mặt dày nói dối mình không lái xe đến là được.

Cô khoác áo khoác mỏng vào, dựa vào tường lướt điện thoại.

Bài đăng trước đó bất ngờ gây sốt vì tấm hình chụp chung với fan bị lạc trôi vào.

Từ đó dẫn tới một loạt bài viết phát sinh.

Không ai biết rõ bài đăng nào có liên quan đến mình, nhưng vẫn không thể không vào xem.

Kể cả Dung Dung.

【Chủ biên à, Đại Dung Dung là hotgirl mạng duy nhất dựa vào mặt được bùng lên hot search tận hai lần đấy.】

【Nhan sắc thật sự có thể so tài, vào giới giải trí cũng chưa chắc có nữ nghệ sĩ nào đánh thắng cô ấy…】

【Tấm ảnh gốc tại lễ khai trương quá ấn tượng. Trong cả dàn nghệ sĩ, người mà tui chú ý đầu tiên là Đại Dung Dung đứng ngoài rìa. Con nhỏ da đen thô ráp thật hâm mộ làn da trắng lạnh của cô ấy.】

【Ảnh gốc cũng tạm được, tấm chụp chung với fan thật sự giết tui rồi. Cái ánh sáng tử thần đó chiếu vào mà không thấy nổi vết thâm.】

Có người đã đăng một tấm hình vào thớt.

Dung Dung đứng ở giữa, nghiêng đầu mỉm cười trước ống kính.

Làn da trắng mịn, thân hình vô cùng thon thả, vì hôm nay trang điểm hơi lạ nên cả khuôn mặt trông vừa xinh đẹp, vừa quyến rũ.

【Muốn lấy gương mặt của cô ấy trải nghiệm thử cảm giác làm tiên nữ.】

【Không được, tui càng xem tấm hình này càng buồn cười. Không ai cảm thấy nửa góc mặt đằng sau mới là điểm chính à!】

【Bạn trên à! Mặc dù tôi biết chắc Thẩm Độ là vô tình lọt vào ống kính, nhưng não của tôi vẫn tưởng tượng ra vở kịch ngắn một nghìn từ.】

【Vậy rốt cuộc Đại Dung Dung và Thẩm Độ có quen biết nhau không?】

Dung Dung giật mình, hồi hộp lướt xuống tiếp.

Chiều hướng của bài đăng dần dần trở nên mơ hồ.

Có người nói có quen biết là vì hai người nhất định đã từng gặp nhau tại tiệc MAC năm ngoái. Với nhan sắc khiến người ta khó quên của đối phương, rất khó không quen biết.

Cũng có người nói không quen biết vì khác ngành. Cho đến nay, điểm chung mà mọi người đều biết là họ cùng tham dự hai sự kiện. Tại nơi tụ họp minh tinh và hotgirl mạng, làm sao có thể dễ dàng quen biết nhau?

Đề tài này dễ dàng khơi mào bàn tán rôm rả nhất. Trong chớp mắt, bài đăng đã sang đến trang thứ ba.

Bài viết ẩn danh không cần chịu trách nhiệm phát ngôn. Lời qua tiếng lại, các tin đồn không xác thực đã xuất hiện.

Cho đến khi có 800 phản hồi, có một người ẩn danh đứng ra phát biểu.

【Người trong ngành, hai người đó có quen biết nhau. Năm ngoái Đại Dung Dung từng xin số điện thoại của Thẩm Độ, sau đó không có đoạn sau.】

Sau bài phát biểu của chủ cmt, mặc kệ người bên dưới thúc giục như thế nào cũng kiên quyết ẩn mình, không trả lời bài viết nữa.

Phát biểu có vẻ hờ hững này lại dấy lên đề tài nhiều chuyện.

Cô tưởng không còn ai nhớ đến tiệc MAC năm ngoái.

Không ngờ lúc này lại bị đào lên.

【Nếu là thật thì quá gây cấn!】

【Đại Dung Dung chủ động thế!!!】

【Ngay cả Đại Dung Dung cũng thất bại. Thôi dẹp, tui vẫn nên nằm mơ làm bà Thẩm thôi.】

【Aaaaaa cặp đôi nhan sắc thần thánh mà mị vừa đẩy thuyền tan rã nhanh thế?】

【Khoảng cách giữa Đại Dung Dung và Thẩm Độ vẫn còn rất lớn. Đẳng cấp của Thẩm Độ không thể chỉ nhìn vào gương mặt.】

【Đồng ý với bạn trên. Đại Dung Dung cùng lắm chỉ xem là giới trung lưu, vẫn còn kém xa thái tử bất động sản Thẩm Độ, bình thường không theo đuổi được đâu.】

【Không ai để ý cây đồ hôm nay của Đại Dung Dung à? Nhìn phong cách chắc là kiểu dáng xuân hạ mới năm nay của Zuhair. Đã tìm kiếm nhưng không có hình, tám chín phần mười là may đo cao cấp riêng, chắc là có tiền = =.】

【Ê kíp tạo hình của cô ta đi mượn tạm của thương hiệu để đi sự kiện thôi. Bây giờ làm gì còn hotgirl mạng, minh tinh nào tham dự sự kiện mà phải bỏ tiền mua.】

【Đồng ý với bạn trên.】

【Ai mà biết tấm hình đứng chung khung hình này có phải do ê kíp PR cố tình tung ra để gây sự chú ý hay không.】

Fans của Dung Dung không nhịn được đáp trả, đẩy bài đăng lên trang chủ.

Bài đăng ngày càng có nhiều phản hồi, cuối cùng bị blogger chụp ảnh màn hình đăng lên Weibo.

Đưa thẳng hai người trong cuộc lên hot search.

Dưới ánh đèn mờ ảo trong bãi đậu xe, tim của Dung Dung đập rất nhanh, lướt từng bình luận có liên quan đến mình.

Có nhiều ý kiến trái chiều, cô không còn muốn xem nữa, nhưng lại không nhịn được xem tiếp.

Tung tin bóc trần hotgirl mạng: Blogger làm đẹp Đại Dung Dung lại gây bão vì ảnh gốc nhan sắc tiên nữ. Người trong ngành tung tin hai nhan sắc thần thánh trước đây nhảy vọt lên hot search vài lần lại thật sự có quen biết nhau *doge*. Đại Dung Dung còn là người bắt chuyện với Thẩm Độ trước, nhưng có vẻ thất bại *doge*. Bạn cảm thấy hai người họ có khả năng không?

Sau đó là vài tấm ảnh chụp màn hình trên diễn đàn.

【Có thấy phiền không? Mỗi lần lướt bài hot đều có cô ta *bye bye*.】

【Ẩn danh tung tin trên diễn đàn nghe cho vui thôi *toát mồ hôi*.】

【Chém gió hotgirl trắng-giàu-đẹp, chém gió nhan sắc thần thánh, bây giờ lại muốn chém bão hình tượng bà chủ quyền thế hả? Đừng bao giờ PR Đại Dung Dung nữa, cười ẻ mất.】

【Đại Dung Dung tự lăng xê mình thì thôi đi, đừng kéo theo người khác được không? Ngày nào cũng lên hot search có thấy phiền không?】

【PR quá lố hà, mỗi ngày tâng bốc nhan sắc thần thánh còn chưa đủ hả? Cứ nhất định muốn tạo xì căng đan, định vào giới giải trí thật hả??】

【Hot search trước đây của thái tử bị gỡ trong tích tắc, tôi cá là blogger của bài viết này không sống được bao lâu.】

Hai fan nam gửi hình chụp chung vào nhóm là người đầu tiên đứng ra dẫn dắt thanh minh cho Đại Dung Dung trên Weibo.

Không nằm ngoài dự đoán, bọn họ đều bị gán mác là fan ảo spam bài.

Chỉ trong vài tiếng chứng kiến ngắn ngủi, chiều hướng toàn bộ bình luận bỗng chốc bị đảo ngược.

Hầu hết cư dân mạng đều là ba phải, thấy dư luận nghiêng về bên nào là dĩ nhiên sẽ đứng về bên đó.

Cô hít một hơi thật sâu, lặng lẽ vuốt lồng ngực, ra hiệu mình không được tức giận.

Nếu cô thật sự để ý tới những bình luận trên mạng này, chắc đã tức chết từ lâu rồi.

Bản thân cũng không phải chưa từng bị chửi rủa.

Nhưng cô lại không còn tâm trạng gây bất ngờ cho Thẩm Độ.

Dung Dung lê bước chân định lái xe về nhà trước. Vừa mới đi chưa được bao xa, cuối cùng trong bãi đậu xe yên tĩnh vang lên một giọng nói quen thuộc.

Giọng nói to rõ của người đàn ông vang vọng trong bãi đậu xe vắng vẻ, “Tôi bảo Ngụy Sâm đưa cô về.”

Một giọng nữ thanh thoát lập tức tiếp lời, “Cảm ơn anh.”

“Không có gì.”

Dung Dung dừng bước, nhoài người ra đằng sau cây cột, nghiêng đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Là Thẩm Độ và Tô An.

Hai người đều mặc vest đen, đứng đối diện nhau, trông rất xứng đôi.

Cô cắn môi, lúc này cũng chẳng thèm quan tâm có nuốt hết son môi không, cổ họng rất đau rát.

Trái tim cũng đau nhói.

Cô đứng đây đợi rất lâu, kết quả là Thẩm Độ lại đi cùng Tô An, hơn nữa anh còn sắp đưa Tô An về nhà.

Còn lướt xem các bình luận bị cư dân mạng khinh bỉ rất lâu.

Mọi người đều nói cô không xứng với Thẩm Độ.

Cơn ghen trong lòng càng để lâu càng nồng, Dung Dung xoay người, dứt khoát rời đi.

Cô quay về xe ngồi, thẫn thờ nằm sấp trên vô lăng một lúc, cho đến khi có tiếng xe khởi động truyền vào tai.

Dung Dung vừa ngẩng đầu lên đã thấy xe của Thẩm Độ lướt qua mình, chạy về phía cổng bãi đậu xe.

Miếng dán phim một mặt hạn chế sự dòm ngó trên kính xe tối đen, không thấy được bên trong. Dung Dung vẫn có thể tưởng tượng được hai người ngồi cạnh nhau trên ghế sau.

Giống như cô và Thẩm Độ trước đây.

Cô bực bội nhấn còi xe.

Âm thanh chói tai trong bãi đậu xe vắng vẻ tạo ra tiếng vang khiến người ta giật mình.

Cầm điện thoại bị quăng qua một bên lên, Dung Dung định nói với chó Lương rằng mình không thử nữa.

Dù gì ai cũng có thể được anh đưa về nhà.

Nghĩ đến lúc này chắc là chó Lương đang đi cùng Ôn Hòe An, cô ủ rũ bỏ tay xuống, không biết nên tìm ai trút giận.

Lúc này điện thoại reo lên, Dung Dung phờ phạc nhìn sang. Nhưng trong khoảnh khắc liếc nhìn nhật ký trò chuyện, mặt hồ vừa mới đọng nước lại bắt đầu gợn sóng.

Là Thẩm Độ gọi tới.

Dung Dung nhìn chằm chằm vào cái tên đó rất lâu, cuối cùng hạ quyết tâm cúp máy.

Vài giây sau, điện thoại lại reo lên.

Cô lại nhấn cúp.

Thẩm Độ gửi tin nhắn tới: 【Cô cúp điện thoại của tôi?】

Dung Dung không đáp lại, bản thân cảm thấy buồn bực và khó chịu.

Bên kia có vẻ bất lực, một lúc sau mới gửi tới ba chữ: 【Ngẩng đầu lên.】

Dung Dung nghi ngờ, làm theo lời anh theo bản năng, ngẩng đầu lên.

Người đàn ông cao lớn đứng ngoài xe, đang nhìn vào cô trong xe với vẻ mặt đen sì.

Anh cất bước đi về phía cô.

Dung Dung rụt đầu, cho rằng mình gặp ma.

Cho đến khi có tiếng gõ cửa kính xe, Dung Dung hạ cửa kính xuống, bên tai vang lên giọng nói không vui của người đàn ông, “Sao cúp điện thoại của tôi?”

Cô không dám nhìn anh, giọng điệu buồn bực, “Tại sao anh vẫn chưa đi?”

“Không có xe.” Thẩm Độ hờ hững nói: “Chở tôi về nhà.”