Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1125: Gặp Lại Tôn Sở Từ




Khá phê pha đó!

Lúc này, Đoàn Tử hào hứng nói:

“Đúng rồi! Chắc hẳn là hắn vẫn chưa biết chuyện chúng ta đã biết hắn là người du hành đâu nhỉ. Ha ha, lần sau khi chúng ta gặp lại hắn thì hãy cố tình hỏi xem hắn có phải người du hành không đi, để xem hắn nói dối như nào? Ta cảm thấy như vậy sẽ rất thú vị.

Khánh Trần: Ha ha, giờ biết rồi nhé.

Hắn quan sát Đoàn Tử, trong lòng thầm nghĩ không ngờ con hàng này còn có mấy chủ ý xấu xa như vậy, muốn nhìn Khánh Trần bị xấu mặt.

Khánh Trần nhìn mấy người Tôn Sở Từ đang thì thầm trò chuyện, cười nói:

“Các ngươi là người du hành hả?”

“Hả?” Đoàn Tử cảm thấy ngạc nhiên.

Tôn Sở Từ ngẩn cả ra, hắn im lặng vài giây mới trả lời:

“Không phải.”

Hắn cảm thấy nhóm người bọn hắn nói chuyện như vậy, không gian trên xe lại ồn ào, đối phương không nghe được gì mới phải.

Không phải là đang lừa bọn hắn đấy chứ?

Khánh Trần cười nói:

“Không phải người du hành thật hả, ta còn tưởng rằng chúng ta là đồng bạn, cùng đi tham gia hội nghị liên hiệp người du hành nữa chứ.”

Mấy người Tôn Sở Từ nhìn nhau, người trẻ tuổi ngồi đối diện lại chủ đồng thừa nhận thân phận người du hành của mình!

Như vậy thì bọn hắn cũng không cần phải giả vờ nữa.

Tôn Sở Từ tò mò hỏi:

“Ngươi là người du hành ở Lạc Thành hả?”

“Đúng vậy.”

Khánh Trần vừa cười vừa đáp.

Đoàn Tử hứng thú hỏi:

“Vậy ngươi có quen người của Bạch Trú không?”

Khánh Trần cười đáp:

“Có nghe nói tới, nhưng không hề quen, bọn hắn rất thần bí, rất hiếm khi có tin tức gì về bọn hắn lưu truyền ở bên ngoài.”

“Haiz.”

Đoàn Tử cảm thấy thất vọng.

Khánh Trần cười hỏi:

“Sao hả, các ngươi quen người của Bạch Trú hả? Không phải là ai cũng quen được người của Bạch Trú đâu nhé.”

Đoàn Tử không phục nói:

“Chúng ta có quen mà, chúng ta biết Khánh Trần của Bạch Trú đó!”

Nàng định nói tiếp thì đã bị Tôn Sở Từ đạp lên mu bàn chân.

Khánh Trần cười càng tươi hơn:

“Vậy xem như các ngươi cũng là nhân vật lớn rồi, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc nhé, sau này nếu như ta gặp chuyện gì ở Lạc Thành thì có thể liên hệ với các ngươi.”

Đoàn Tử do dự trong thoáng chốc:

“Chúng ta không ở Lạc Thành, chúng ta là người du hành ở thành phố Trịnh, tới Lạc Thành để du lịch, nhưng vì hội nghị liên hiệp người du hành nên phải trở về thành phố Trịnh trước thời hạn. Chúng ta mới chỉ tới thăm hang đá Long Môn và bảo tàng Cổ Mộ, vẫn chưa có cơ hội tới chùa Bạch Mã nữa. Ta nghe đồn chùa Bạch Mã khác với những ngôi chùa khác, nếu như ngươi không mua nổi vé vào cửa thì chỉ cần kể hoàn cảnh khó khăn của mình với hòa thượng xoát vé thì không cần có vé cũng được tiến vào, chuyện đó là thật hả?”

“Là thật.”

Khánh Trần gật đầu:

“So với đại đa số những ngôi chùa khác, chùa Bạch Mã đúng nghĩa là một ngôi chùa hơn.”

Tôn Sở Từ đột nhiên hỏi:

“Ngươi là học sinh trường nào ở Lạc Thành?”

Khánh Trần giải thích:

“Ta học Trường ngoại ngữ Lạc Thành, có thể coi là bạn học của mấy thành viên trong Bạch Trú.”

Tôn Sở Từ hỏi:

“Nhà vệ sinh bên cạnh tòa nhà dạy học có màu gì?”

Khánh Trần cười đáp:

“Nhà vệ sinh không nằm cạnh tòa nhà dạy học mà cách xa cả vạn dặm, có không ít bạn học chửi rủa thiết kế của nhà trường.”

….

"Chẳng lẽ hắn thật sự là học sinh của trường song ngữ Lạc thành?"

Tôn Sở Từ thầm nghĩ.

Tuy họ chưa gặp bất kì thành viên nào của Bạch Trú ngoài Khánh Trần, nhưng mấy hôm trước, họ đã được Nam Cung Nguyên Ngữ, Tề Đạc và Trương Lan Tân dẫn đi tham quan nơi Bạch Trú thành lập.

Khánh Trần nghi ngờ nói:

"Không phải vừa rồi các ngươi nói mình là người du hành ở Trịnh thành sao, sao bây giờ lại hỏi ta về trường song ngữ Lạc thành?"

Đoàn Tử tràn đầy phấn khởi giải thích:

"Ngươi không biết sao, đó chính là nơi Bạch Trú được thành lập."

Khánh Trần ngẩn ra.

Cái quỷ gì vậy, sao đó lại là nói Bạch Trú thành lập được....

Đối phương chắc chắn như thể chính họ nhìn thấy Bạch Trú được thành lập ở trường song ngữ Lạc thành vậy....

"Đúng rồi, ngươi cũng được mời tham gia liên hội người du hành sao.”

Đoàn Tử tò mò nói:

"Công việc của người ở thế giới trong là gì?"

"Ta gia nhập một câu lạc bộ nhỏ ở thành phố số 18.”

Khánh Trần giải thích.

Tôn Sở Từ hỏi:

"Ta nghe nói lúc trước những câu lạc bộ lớn ở thành phố số 18 đều đã bị Hằng Xã dọn sạch, chỉ còn vài câu lạc bộ nhỏ còn trụ được đến bây giờ. Nếu ngươi đã ở Lạc thành thì sao không đi làm quen với Bạch Trú, không biết chừng họ lại cho ngươi cơ hội gia nhập Hằng Xã thì sao."

"Ta làm gì có cơ hội làm quen với các thành viên của Bạch Trú.”

Khánh Trần cười híp mắt nói:

"Chẳng phải các ngươi vừa nói mình có quen biết với Khánh Trần sao? Các ngươi có thể giới thiệu ta với hắn được không."