Trong quan niệm của Đạo giáo.
Sấm sét chính là cầu nối Âm Dương, cũng là căn bản của vạn vật.
Khánh Trần biết, nội dung ghi trên tờ giấy này rất quan trọng.
Vì nếu nó không quan trọng thì Đạo gia sẽ không dùng Tiên Nhân triện để viết.
Tìm được rồi.
Nhưng đúng lúc này, rõ ràng Khánh Trần chỉ mới nhìn nội dung trên tờ giấy vài giây mà dị năng sấm sét trong cơ thể hắn đã bắt đầu gợn sóng.
Hắn ngạc nhiên nghĩ, thứ này quỷ dị vậy sao, rõ ràng mình còn chưa dịch được thứ mà Đạo gia viết trên tờ giấy này là cái gì, vậy mà dị năng sấm sét trong cơ thể hắn đa bắt đầu gợn sóng rồi?!
Trước đây hắn còn không biết làm sao để thăng cấp dị năng của mình.
Cấp bậc của dị năng giả càng cao thì càng coi trọng thời cơ, nhưng hắn cũng không thể đi giết người như Jindai Yunhe để thăng cấp được.
Cho nên, ngay khi cảm nhận được những thay đổi trong cơ thể, Khánh Trần lập tức quyết định phiên dịch nó ra.
Nếu thuật hô hấp trong Chuẩn Đề Pháp có thể tăng cường chân khí Kỵ Sĩ trên người hắn đến mức thay đổi lượng chất, từ khí hoá lỏng.
Thì công pháp này có thể tăng cường dị năng sấm sét của hắn được không?
Sau khi ghi nhớ tất cả các kí tự trong tờ giấy vào đầu, Khánh Trần lập tức ném tờ giấy đó vào trong đống lửa, sau đó ngồi ngẩn người nhìn nó bị đốt thành tro.
"Ai!"
Bọn Ma Kinh Kinh ở phía xa không dám nói gì, không phải thứ này rất quan trọng sao, tại sao đối phương lại đốt nó.
Nhưng Khánh Trần chỉ quay sang bình tĩnh nhìn họ một lượt, sau đó lại tiếp tục công việc.
Đối với hắn mà nói, cất giấu vào đầu mới là phương pháp an toàn nhất.
Ương Ương tò mò hỏi:
"Dùng được không?"
Khánh Trần gật đầu:
"Dùng được."
Ương Ương lập tức sáng mắt lên:
"Trên đó viết cái gì?"
Khánh Trần lắc đầu:
"Bây giờ ta cũng không rõ ràng lắm, ta cũng không biết đọc Tiên Nhân triện, phải về thế giới ngoài tìm người dịch mới được."
Zard đột nhiên hỏi:
"Tiên Nhân triện và Tiên Nhân Khiêu có quan hệ như thế nào?"
Khánh Trần:
"...Không có quan hệ."
Lúc này.
"Chúc mừng ngươi, vận may cũng không tệ.”
Thủ lĩnh ảnh tử vừa cười vừa nói:
"Lúc đầu ta cũng không ôm hy vọng gì, không ngờ lại có thể tìm được thật."
Nhưng Khánh Trần lại lắc đầu:
"Không phải nhờ vận may."
Không thể nói dựa vào vận may được.
Một vị Bán Thần ca ca nguyện ý huy động toàn bộ lực lượng của Khánh thị chỉ để vơ vét tất cả tư liệu trong liên bang.
Khi tất cả tư liệu trong liên bang đều rơi vào tay hắn, xác xuất tìm được thứ gì đó không phải ngẫu nhiên nữa, mà là tất nhiên.
Đây không phải là vận may.
Cũng có thể nói, vận may của hắn không phải là tìm được tư liệu.
Mà là có một vị ca ca như thế.
Khánh Trần quay sang nhìn thủ lĩnh ảnh tử, sau đó nghiêm túc nói:
"Cảm ơn."
Thủ lĩnh ảnh tử sửng sốt, sau đó xua tay:
"Cảm ơn cái gì, ta chỉ tiện tay thôi, không có gì khó khăn cả."
Không biết nếu ba tập đoàn vừa bị cướp nghe thấy câu này thì sẽ nghĩ như thế nào nhỉ.
Khánh Trần tiếp tục chọn lọc những tư liệu còn lại, nhưng cuối cùng vẫn không tìm ra được thứ gì có ích.
...
Trong một quán rượu nào đó ở thành phố số 22, Trịnh Viễn Đông và Lộ Viễn đang ngồi đối diện nhau.
Lộ Viễn nhỏ giọng nói:
"Ông chủ, ngươi đã đọc mấy bài báo trên mạng chưa, mấy bài viết về việc thủ lĩnh ảnh tử ra tay cướp bóc ba tập đoàn khác ấy? Nghe nói thứ bị cướp chính là những văn vật mà họ bảo tồn. Trước đó trên chợ đen cũng truyền đến tin tức, thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị đang tìm những văn vật từ kỉ nguyên trước."
Trịnh Viễn Đông liếc nhìn hắn:
"Ngươi muốn nói cái gì thì cứ nói thẳng."
"Ông chủ ngươi nói xem, việc này có liên quan gì đến Khánh Trần không?"
Lộ Viễn hiếu kỳ nói.
Trịnh Viễn Đông lắc đầu:
"Không cần đoán, chắc chắn là có liên quan, ta nghi ngờ Khánh Trần đang tìm kiếm công pháp truyền thừa. Xem ra sở dĩ hắn không đồng ý trao đổi Chuẩn Đề Pháp là vì lí do này. Trước đây ta cũng nghi ngờ các văn vật trong tay các tập đoàn ở thế giới trong tồn tại công pháp tu luyện ở thế giới ngoài, lúc đầu ta cũng định ra tay, nhưng không ngờ cuối cùng lại bị họ chạy trước. Hơn nữa, ta cũng không ngờ...Thủ lĩnh ảnh tử lại lựa chọn sử dụng phương thức thô bạo như vậy."
Vì mọi người đều nghĩ Khánh Trần chỉ là cấp dưới của thủ lĩnh ảnh tử, cho nên thủ lĩnh ảnh tử không có lí do gì để làm việc này cho Khánh Trần.
Ngay cả bọn Trịnh Viễn Đông cũng không thể hiểu nổi chuyện này.
Lộ Viễn nhỏ giọng nói:
"Nếu đúng là thủ lĩnh ảnh tử đang tìm công pháp tu luyện thì có phải chúng ta nên xem xét lại thân phận của Khánh Trần không, một người như thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị lại đi tìm công pháp giúp hắn..."
Trịnh Viễn Đông nói tiếp:
"Nếu muốn biết việc này có liên quan đến Khánh Trần hay không thì cứ đợi đến lúc xuyên về, xem hắn có lấy ra được công pháp nào mới hay không là biết thôi."