Sau Bạch Trú và hội phụ huynh, chính là Cửu Châu, Côn Luân, học viện du hành thời gian, Lục Môn Đồ Trần thị, Hội Tam Điểm song hành.
Sau đợt trồng trọt thứ hai, số lượng Tử Lan Tinh đã đạt 28 cây, và mỗi cây cho ra ba tai lá mỗi ngày, tức là sẽ được 588 tai lá cứ sau mỗi bảy ngày.
Một lá mất bảy ngày, 588 tai nghĩa là có 588 người có thể kết nối liền mạch với Tử Lan Tinh.
Còn bây giờ, Bạch Trụ và hội phụ huynh cũng chỉ mới chiếm 19 tai lá mà thôi.
Nghĩ đến đây, Khánh Trần bắt đầu gãi đầu.
Đưa thêm 6 tai cho Lục Môn Đồ Khánh thị cũng chỉ mới sử dụng hết 25 tai.
Thỏa thuận bổ sung đã hứa với Cửu Châu trước đây là sáu tai, nhưng Khánh Trần quyết định tăng nó lên 48 tai.
Thỏa thuận bổ sung đã hứa với Côn Luân trước đây cũng là 6 tai, và Khánh Trần quyết định tăng nó lên 96 tai.
Còn học viện du hành thời gian cũng cung cấp 96 tai, như vậy sẽ dễ vét sạch các học sinh hơn, để họ tiếp tục làm việc chăm chỉ, dùng thông tin để đổi lấy điểm.
Hội Tam Điểm có tổng cộng 89 người, vậy sẽ cung cấp 89 tai.
Đúng thế, hào phóng đến thế đấy.
Thế nhưng, dù Khánh Trần có hào phóng đến mấy, cũng chỉ mới dùng đến 354 tai mà thôi...
Còn có 234 tai không biết phải sử dụng thế nào, thật là phiền não mà.
Trước đây trong Học viện nông nghiệp vẫn còn hàng tồn, dùng để thanh toán phần thưởng cho những người thử thách Tuyệt Bích, nhưng thử thách Tuyệt Bích cũng chỉ có chín cửa mà thôi, rồi sẽ đến lúc phần thưởng được cấp hết, đến lúc đó những Tử Lan Tinh dư ra phải làm sao đây?
Khánh Trần cảm khái, mình cũng giàu quá đi thôi!
Nếu như Trần Dư biết mình giàu có như vậy, rồi biết đến phiền phức của mình, vị bán thần họ Trần này liệu có giận sôi lên không?
Khánh Trần gọi cho La Vạn Nhai:
"Chọn thêm 48 thành viên khác trong gia đình có thiên phú tu hành lên đảo đi. Lần này không cần phải giới hạn trong gia đình màu vàng nữa, chọn từ trong gia đình màu bạc cũng được."
La Vạn Nhai hơi ngây người một lúc rồi vội vàng đồng ý:
"Đúng rồi, ông chủ, chuyện mà ngươi sai ta chuẩn bị trước đó, e là phải chờ thêm nữa, ngươi yêu cầu nhất định phải giấu nhẹm chuyện này đi, cho nên khi làm sẽ phải chậm hơn đôi chút."
Chuyện mà Khánh Trần giao phó chính là mua một bộ thiết bị leo núi, đồ trượt tuyết chống rét tốt nhất chứ không được mua đại trà, để không bị người ta quá quan tâm chú ý, cần phải chia ra mua.
Ngoài ra, còn cần thêm một hướng dẫn viên người Sherpa đáng tin cậy nhất ở dưới chân núi phía nam của đỉnh Everest.
Đỉnh Everest là nơi thử thách sinh tử quan tiếp theo của hắn.
Sinh tử quan của Kỵ Sĩ tương đối giấu kín, nhưng đó là với đại đa số mọi người.
Cao tầng của tập đoàn tài chính đảm bảo có đủ các loại hồ sơ khác nhau về sinh tử quan của các Kỵ Sĩ, nếu không thì làm sao Trần Dư có thể tìm ra chính xác sư bá Trần Gia Trang?
Khánh Trần không định độ kiếp ở thế giới trong, vẫn là ở thế giới biểu sẽ an toàn hơn đôi chút, và đỉnh Everest chính là lựa chọn đầu tiên của hắn.
Tuy nhiên, việc hắn phải làm bây giờ là đợi tháng tư của mùa xuân đến, nếu không cơn bão đen trên đỉnh Everest cũng đủ biến nơi đây thành khu cấm sinh mệnh.
Khi Khánh Trần đến doanh trại trên đỉnh Everest ở độ cao 6.000 mét, hắn cần bật thuật thở ngược Kỵ Sĩ và thuật thở ngược Vạn Thần Lôi Ti mỗi giờ, để bản thân có thể trở thành người bình thường trở lại và để hắn trở lại thể trạng của một người bình thường, cơ thể mất nửa tháng để thích nghi với khí hậu trên cao.
Sau đó mới có thể lên đỉnh.
Lúc đó mới là lúc hắn nguy hiểm nhất.
Trong sinh tử quan lần này, Khánh Trần phải hết mực cẩn thận.
Vì bây giờ hắn đã có quá nhiều kẻ thù.
Khánh Trần nằm trên ghế tựa, nhìn mái vòm của cứ điểm chiến tranh.
Sắp thôi, tất cả học sinh của học viện du hành thời gian đều có thể uống được Tĩnh Sơn Trà rồi.
Thế nhưng, người đầu tiên trồng Tĩnh Sơn Trà đã không còn ở đó nữa.
Lần này, sẽ có rất nhiều người phải chôn cùng.
...
Đếm ngược 01:00:00.
Một giờ cuối cùng.
Zard, Tôn Sở Từ, Đoàn Tử lặng lẽ đi qua lối đi bí mật và quay trở lại cứ điểm chiến tranh.
Họ phải chuẩn bị chiến đấu.
Tôn Sở Từ và Đoàn Tử cũng được coi như tu hành với tốc độ rất nhanh, chưa kể việc trở về ký túc xá ngậm lấy Tử Lan Tinh tu hành, ban ngày ở học viện còn bị đám Tiểu Thất đè xuống đất để quán đỉnh.
Tôn Sở Từ khi bị đè xuống đất đến người cũng ngơ ra, vội vàng nói không cần không cần, dù sao thì khi Tiểu Thất quán đỉnh cho họ, bản thân cũng phải xuất ra chuẩn đề chân khí, điều này sẽ làm chậm đi tốc độ tu hành.
Khi đám Tiểu Thất tu hành khí mạch, cần phải có đủ chuẩn đề chân khí liên tục lưu thông trong khí mạch, có vậy mới có thể tăng cường khí mạch.