Khánh Trần nhìn về phía Lộ Viễn:
"Muốn tạo nên thử triều, cần một điều kiện tiên quyết, đó chính là vận chuyển thi thể Jindai Senaka đến thành phố số 10. Cho nên chỉ cần tìm được phương thức vận chuyển thì cũng tìm được vị trí thi thể Jindai Senaka và Thử Vương ngay.”
Hắn chỉ vào màn hình số 149:
“Bãi đỗ xe cao ốc Phi Điểu, ở ngay đây. Theo ta được biết, các miệng kiểm tra tu sửa đường nước ngầm đều hay được thiết kế ở bên dưới biên giới bãi đậu xe. Làm vậy thì tiện hơn, cũng tiết kiệm giá thành hơn. Cho nên chúng chính là thông qua nơi này tiến vào đường nước ngầm, thả thi thể Jindai Senaka vào trong đó.”
Trong giảng đường, mọi người á khẩu không nói lên lời.
Mọi người luôn cảm thấy giờ phút này hết sức kỳ ảo, nhưng phải thừa nhận rằng những gì Khánh Trần phân tích đều có cơ sở.
Lộ Viễn bỗng nghe thấy câu nói Khánh Trần từng nói vang lên:
“Đáp án của tất cả vấn đề ngươi nói, thật ra đều đã viết trong quá khứ.”
Đây chính là đáp án của Khánh Trần!
Lộ Viễn buồn phiền gãi đầu một cái, sao mình không nói được câu nói như thế, sao mình không có được bộ não như Khánh Trần?
Nhưng mà, Khánh Trần cũng chưa dừng phân tích, hắn nói với Lộ Viễn:
“Màn hình số 134, 137, tua lại 24 giờ trước cho ta.. Tuy đã có người chấp hành nhiệm vụ, nhưng với tính đa nghi giảo hoạt trời sinh của Jindai Senaka, sao có thể không đốc thúc tình hình thực hiện nhiệm vụ được chứ? Kế hoạch này quá quan trọng, hắn ta nhất định phải tận mắt nhìn thấy thi thể của mình bỏ vào mới đúng! Vậy nên, để tài xế lái vào trước, còn bản thân Jindai Senaka, hoặc là người hắn ta tin tưởng nhất, chắc chắn sẽ ra vào cao ốc Phi Điểu, hoặc là quanh quẩn bên ngoài bãi đậu xe.”
Chỉ có điều, lần này Khánh Trần cũng không phát hiện có người khả nghi.
Khánh Trần lẩm bẩm:
“Sao lại thế? Kẻ kia nhất định đang ở nơi này.”
Lộ Viễn hỏi:
"Có khi nào hắn ta ở ngay bên trong không? Hắn ta như vậy căn bản không cần phải ra vào nơi này, chỉ cần giám sát tiến độ thi hành nhiệm vụ trong kế hoạch là được rồi.”
Khánh Trần kinh ngạc nhìn về phía Lộ Viễn:
"Ngủ trên thử triều? Ngại chết chưa đủ sớm à...nơi này nhất định là nơi thử triều bộc phát ở khu năm. Hắn ta sẽ không ngu như vậy. Camera số 134, 137 giám sát chung quanh cũng đều hoạt động, hắn ta chắc chắn là núp trong góc chết của camera, cái này rất dễ làm, nhưng, hắn ta chắc chắn cũng phải rời khỏi khu vực kia. Ta muốn mở rộng phạm vi truy lùng."
Ánh mắt Khánh Trần sáng rực lên, hắn biết, bản thân đang cách đối phương rất rất gần.
Video liên tục chiếu trên màn hình, mắt Khánh Trần cũng bắt đầu xuất hiện cảm giác chua xót, đây là lần đầu tiên mắt hắn xuất hiện tình trạng chua sót sau khi uống Cảnh Sơn Trà.
Nhưng đúng lúc này, Khánh Trần bỗng cao giọng nói:
"Ngừng!"
Đám Tiểu Ưng lập tức nhấn phím tạm dừng.
Khánh Trần cười.
Hắn nhìn một thanh niên đeo kính đen trên góc màn hình số 148, cười hết sức vui vẻ.
Lộ Viễn thuận theo ánh mắt hắn nhìn lại:
“Người này đã từng xuất hiện trong video khác sao? Hắn ta đã làm gì?”
“Cũng bởi vì hắn ta chưa từng xuất hiện trong các video khác, nên mới không bình thường.”
Khánh Trần bình tĩnh nói:
“Trong tám giờ, nhân khẩu lưu động ở khu năm tổng cộng có đến 210.000, mỗi người cũng đều xuất hiện trong camera 6 lần trở lên, chỉ có hắn ta, cứ như là tự nhiên xuất hiện, và cũng chỉ xuất hiện lần này.”
Tìm được ngươi rồi!
…
"Sống mũi cao, màu da ngăm đen, bờ môi mỏng."
Khánh Trần nhìn người trẻ tuổi trên màn ảnh, chăm chú quan sát đối phương, ghi nhớ gương mặt kia vào trong não bộ của mình.
"Nếu ta đoán không sai thì hắn chính là kẻ đầu têu của thử triều, ta tin vào phán đoán của mình. Vào lần xuyên việt tiếp theo, hắn nhất định sẽ chết."
Khánh Trần nói một cách bình tĩnh.
Các thành viên Côn Luân ở bên cạnh nghe, chỉ cảm thấy mỗi khi vị tiểu viện trưởng này nói chuyện luôn mang theo một luồng sát khí nồng đậm, giọng điệu chắc chắn và tự tin.
"Gọi ông chủ Trịnh tới đây giúp ta, hắn là người đứng đầu của tổ chức Bàng Quan Giả, kiến thức rộng rãi, ta muốn nhờ hắn thử phân biệt nhân vật này giúp ta, mặc dù chưa chắc có thể nhận ra."
Khánh Trần nói.
Đến bây giờ chỉ có một việc không chắc chắn lắm, Lý Thúc Đồng đã chụp ảnh từng nhân vật quan trọng trong liên bang cho hắn xem, nhưng Khánh Trần chưa từng thấy người ở trên màn hình này trong đó.
Hơn mười phút sau, Trịnh Viễn Đông nói:
"Ta chưa từng thấy người này, những thành viên chủ chốt trong nội bộ tập đoàn Jindai cũng không có người nào trông thế này."
Khánh Trần nghi ngờ, chẳng lẽ người trẻ tuổi kia cũng không phải của bên tập đoàn Jindai?
Sao có thể chứ?
Nhưng mà lúc này, Trịnh Viễn Đông bổ sung một manh mối:
"Lần xuyên việt trước, ta ở phương bắc giúp Hội Phụ Huynh điều chỉnh tập hợp thành phố số 20 của khu Tam Hạ, đồng nghiệp Bàng Quan Giả ở nơi đó nói cho ta một tin. Hai mươi ngày trước lý thế giới, bộ đội tinh nhuệ dưới trướng gia chủ Jindai từng tiến hành phong tỏa, điều tra một khu vực nào đó trong thành phố. Hắn nói, bộ đội tinh nhuệ cầm ảnh chụp của một người trẻ tuổi tên là Jindai Unsou, cấp A."