“Đừng nghĩ chuyện này đơn giản!”
Jindai Senaka giận dữ hét lên:
“Ngươi phải chôn cùng ta!”
Hắn vừa dứt lời, thử triều lại bắt đầu trào dâng.
Khánh Trần thầm căng thẳng, hắn ngẩng đầu nhìn Lý Thúc Đồng, thế nhưng lại phát hiện sư phụ mình không nhìn xuống bên dưới mà đang dõi mắt về phía sau thử triều.
“Có chuyện gì thế, sao sư phụ lại nhìn về phía kia?”
Khánh Trần cảm thấy nghi ngờ.
Ngay sau đó, bên ngoài vòng vây thử triều vang lên tiếng hò hét rung trời:
“Giết!”
Khánh Trần ngây ra như phỗng.
…
Trong vòng vây thử triều, Tiểu Tam đang dẫn theo nạn dân của khu Tam Hạ và người nhà, người nào người nấy cũng cầm vũ khí đi vây quét thử triều.
Bây giờ họ không còn sợ hãi khi thấy bầy chuột nữa mà giống như trước khi thấy thử triều, ai trông thấy chuột cũng muốn xông lên đá chết nó.
Đám đông hùng hổ đi sau thử triều, tất cả mọi người cắt quần áo thành vải rách quấn lên cổ, thậm chí còn có người quấn quần giữ ấm màu đỏ lên cổ, chẳng biết lấy nó từ đâu ra nữa.
Những nạn dân tham gia chiến đấu từ lúc ban đầu đã mệt đến kiệt sức, nhưng nạn dân liên tục lao ra từ mật thược chi môn đã nghỉ ngơi đủ bảy ngày.
Trong sự dẫn dắt của Tiểu Tam, mọi người cùng chung kẻ địch, thề phải đuổi tận giết tuyệt những con chuột ăn thịt đồng bào mình.
Đầu tiên họ đuổi theo đến gần tường thành, thấy bão kim loại trên tường thành không tiếp tục tấn công nhân loại, trái lại chuyển sang tấn công thử triều.
Sau đó, thử triều đột nhiên rút vào bên trong, họ lại bám theo đi vào thành phố.
Tiểu Tam đứng đằng trước đám đông và hô to:
“Lão Tần, Tần Thư Lễ! Đến bây giờ chúng ta vẫn chưa thấy Thử Vương đâu, ta nghi là nó vẫn còn ở trong cống ngầm. Ngươi dẫn theo một đội thợ sửa ống nước của khu Tam Hạ xuống bắt nó cho Phụ Huynh, họ hiểu cống thoát nước nhất!”
“Được!”
Tần Thư Lễ dẫn theo một nhóm người rời đi.
Tiểu Tam đuổi theo thử triều, khi Jindai Senaka đàm phán với Khánh Trần, hắn thấy thử triều dừng lại bèn ra hiệu cho mọi người lặng lẽ tới gần, chia nhau ra đánh bọc sườn.
Đến khi thử triều lại động đậy, họ cũng bắt đầu hò hét rồi xông lên chém giết!
Thử triều khủng khiếp khi trước đã bị nhân loại bao vây.
Ngay sau đó, mọi người thấy vân khí thứ hai của Lý Thúc Đồng thổi bay hai trăm nghìn con chuột trên tổng số ba trăm nghìn thử triều.
Cũng giống như Khánh Trần, mỗi lần sử dụng vân khí sẽ tiêu hao toàn bộ chân khí Kỵ Sĩ. Vài tiếng đồng hồ trước Lý Thúc Đồng mới thổi một lần vân khí, chân khí Kỵ Sĩ trong cơ thể chưa khôi phục hoàn toàn.
Tuy rằng làm thế sẽ khiến đồ đệ biết chuyện mình học lỏm, nhưng thể diện đâu quan trọng bằng trăm nghìn mạng người, nếu hắn không ra tay thì khi nạn dân chém giết thử triều, nhất định sẽ chết rất nhiều người.
Trong chiến trường bên trong thử triều, sắc mặt của Jindai Senaka hết sức u ám, hắn nói với chiến sĩ gen bên cạnh:
“Ngăn hắn lại, tranh thủ thời gian cho ta…”
Nhưng chưa kịp nói xong thì hắn đã nghe thấy giọng của Lý Thúc Đồng vang lên trên đỉnh đầu:
“Tiết kiệm sức lực đi, chẳng có ý nghĩa gì nữa đâu.”
Khánh Nhất yên lặng nhìn, hắn cảm thấy trước mắt nhoáng lên, trong không khí xuất hiện liên tục sáu âm thanh giòn giã.
Chưa đến một giây, gân cốt của sáu chiến sĩ gen nát vụn từng khúc, họ va vào tòa nhà bên kia đường, rồi từ từ trượt xuống như một bức tranh cuộn.
Không một ai ở đây thấy rõ bóng dáng của Lý Thúc Đồng!
Khánh Trần cười nói với Khánh Nhất:
“Đây là năng lực của Kỵ Sĩ khi đạt đến cảnh giới bán thần, đánh người như treo tranh, chỉ cần nhẹ nhàng ra tay là có thể khiến toàn bộ xương cốt của đối phương vỡ vụn.”
Jindai Senaka muốn chạy trốn nhưng bị Lý Thúc Đồng đuổi kịp, lại là bốn tiếng vang giòn giã, hai tay hai chân của Jindai Senaka đã đứt gãy, hắn nằm trên mặt đất, không đứng dậy nổi.
Lý Thúc Đồng lắc đầu:
“Tuổi thọ của con người có hạn, vì truy cầu sự bất tử hư vô mờ mịt mà không tiếc đoạt xác con cháu của mình, khi bán thần rơi xuống cấp A lại mượn thủ đoạn dơ bẩn lần nữa cưỡng ép thăng lên cảnh giới bán thần.”
“Thủ đoạn dơ bẩn?”
Khánh Trần hỏi với giọng tò mò:
“Trước kia ta từng nghe nói một khi đoạt xác thì không thể trở lại cảnh giới bán thần nữa, nhưng lão già này có khi sống mấy trăm năm rồi, hắn duy trì cảnh giới bán thần của mình hết lần này đến lần khác bằng cách nào thế?”
Lý Thúc Đồng cảm khái:
“Lúc trước ta cũng cảm thấy khó hiểu y như ngươi vậy, mãi đến lần này trông thấy ô nhiễm sinh học ta mới hiểu ra, hắn ăn luôn cơ thể cũ của mình. Có lẽ Kashima cũng từng làm vậy, nhưng hẳn tố chất tâm lý của bên Kashima không bằng hắn, cho nên không tiến hành nhiều lần.”
Khánh Nhất nghe thấy thế suýt nữa nôn mửa.
Lý Thúc Đồng phân tích:
“Xác của bán thần giống như một chiếc chìa khóa, hoặc cũng có thể nói là giấy phép. Lần đầu tiên hắn thăng cấp bán thần, bộ não và cơ thể của hắn đã nhận được sự chấp thuận của thế giới, sau khi đoạt xác hắn không có năng lực tự thăng cấp lên cảnh giới bán thần, cho nên hắn ăn luôn cơ thể cũ của mình, lừa gạt ý chí của thế giới hết lần này đến lần khác. Và sức mạnh của hắn cũng dần dần suy yếu.”
---
🧠MẶT TRĂNG ĐỎ (BẢN DỊCH): Linh dị, quái vật biến dị, dị năng tinh thần, khoa huyễn, luôn nằm trong TOP 10 QIDIAN!!!!🧠