Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1939: Kế Hoạch




Khánh Trần nói đầy sâu xa:

“Ai nói sau này ngươi không thể trở thành người nhà màu đen?”

Tiểu Tam:

"..."

Hiện tại chuyện này cũng như chuyện có một thỏi vàng rơi vào bồn cầu, mặc dù ngươi cảm thấy rất khó chịu nhưng chắc chắn vẫn muốn lấy thỏi vàng ra.

Hơn nữa, cũng không phải tự Khánh Trần lấy.

Một khi những con gián này có thể thuận lợi đến trung tâm chính trị của Jindai ở thành phố số 20, phân tán, sinh sôi, vậy thì sẽ có một ngày người chết mãi không dừng. Bộ tộc gián có thể phá hủy rất nhiều công trình kiến trúc trong nháy mắt, giết chết rất nhiều nhân vật quan trọng.

Gián bình thường không làm được điều này, nhưng gián này là gián đã cắn nuốt một bộ phận của thi thể Bán Thần.

Vào giờ phút này, vẻ mặt Tiểu Tam oanh liệt nói:

“Ta bằng lòng cống hiến chuyện này cho Hội Phụ Huynh!”

“Đúng là một người nhà vĩ đại.”

KhánhTrần không chút keo kiệt khen ngợi, hắn mạnh mẽ kéo bàn tay Tiểu Tam qua, dùng con rối giật dây cắt một lỗ, sau đó nhỏ máu vào mảnh gỗ hình chữ nhật màu đỏ kia.

Máu thấm vào trong gỗ, Kiến Chúa vốn vẫn luôn giả chết cũng sống lại.

Diêm Xuân Mễ đứng trên sân thượng quan sát mặt đất nói:

“Ông chủ, bên ngoài nơi đóng quân của đội phòng thủ có một con gián rất kỳ quái, toàn thân nó vậy mà có màu vàng, có khi nào là Gián Vương không?”

Khánh Trần nhìn sang:

"Hình như là vậy, vậy cũng bớt chuyện, dựa theo những gì ông chủ Hà từng nói, Kiến Chúa được thành viên trong bộ tộc chuyển dời cũng được mấy ngày nay rồi, chúng ta trực tiếp tìm Gián Vương chẳng phải là bớt chuyện sao? Những người khác ở lại chỗ này chờ lệnh, gián điệp bí mật đi theo ta đột kích Gián Vương, hành động!”

Tiểu đội hơn 30 người chạy nhanh xuống dưới lầu, đi lên đường phố, phong tỏa vị trí Gián Vương kia.

Con Gián Vương kia cũng là tặc cùi, vừa nhìn thấy bọn Khánh Trần xông lại là liều mạng chạy ngay.

Con gián xung quanh vọt tới chỗ bọn người Khánh Trần, muốn ngăn cản họ tiến lên.

Có lẽ là do chúng chỉ vừa mới tiến hóa, chưa ăn được nhiều chuột.

Thử triều cũng không đuổi kịp, không ngăn được đội ngũ.

Sao chúng có thể chống đỡ nổi?

Chạy chưa được năm phút, Khánh Trần đã đạp con Gián Vương một cước dính lên mặt đất, mặc cho cái chân dài nhỏ của nó giãy giụa thế nào cũng không thoát khỏi.

Khánh Trần thả Kiến Chúa lên lưng nó.

Trong chớp mắt, Kiến Chúa dũi hơn trăm cái xúc tua ra, mỗi cái đều đâm vào cơ thể Gián Vương một cách hung ác.

Không có khó khăn gì.

Nơi xa trên lầu cao, Tiểu Tam nôn mửa tại chỗ.

Hi sinh quá lớn.

Người nhà ở bên cạnh nhìn hắn ta, an ủi:

"Nhịn một chút đi, nói không chừng sau này ngươi có một chỗ trong người nhà màu đen thật đấy.”

Tiểu Tam nhịn cảm giác ghê tởm xuống, hiện tại người nhà màu đen chỉ có La Vạn Nhai. Nhưng giờ đây hắn ta cũng thật sự có được địa vị chiến lược trước nay chưa từng có. Người nhà màu đen cũng không phải là chuyện không thể với tới, hơn nữa Phụ Huynh cũng đã ám hiệu...

Tiểu Tam dốc lòng khống chế con gián.

Một khắc sau, Khánh Trần nhìn thấy nửa mình dưới của tất cả con gián đều nằm rạp trên đất, dập dầu với hắn một cái...

Bọn Khánh Trần có chút bối rối, sao lại bắt đầu biểu diễn nghệ thuật rồi?

Nhưng mà nghệ thuật này, họ có chút không thưởng thức nổi đó trời.

Khánh Trần vội vàng phất tay một cái, ra hiệu cho Tiểu Tam mau đưa con gián đi, hiện tại cũng không cần máy xúc và nhân lực nữa, trực tiếp để Tiểu Tam dẫn theo đại quân gián đi đào bới cao ốc Phi Điểu, vậy thì có thể tìm ra vật cấm kị ACE-039 trong lòng đất nhanh hơn một chút.

Gián rút lui, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, họ cảm thấy thế giới đã sạch hơn rất nhiều.

"Ông chủ, hiện tại có kế hoạch gì?”

Diêm Xuân Mễ hỏi.

“Đến nơi đóng quân của đội phòng thủ.”

Khánh Trần nói:

“Ta muốn nhìn xem trong đó còn nhân vật quan trọng nào sống sót không?”

Đối với Khánh Trần mà nói, tòa thành phố này gần như hoàn hảo không chút hao tổn gì, là một món tài phú quý giá.

Đầu tiên là về mặt đánh thuế kinh tế, tương lai nó sẽ hỗ trợ lượng tài chính rất lớn cho bọn Khánh Trần.

Tiếp theo là lục soát nhà cửa tịch thu tài sản, Tần Thư Lễ chỉ cần dẫn người rà soát toàn bộ khu sáu một lần, rồi sửa toàn bộ tài sản trong thành phố thành của công là được.

Tiếp nữa là đại học Thanh Hòa, lúc đó, dưới sự giao phó của Khánh Trần, Khánh Nhất sẽ đi triệu tập Mật Điệp ti trước, sau đó dẫn hết thầy và trò của đại học Thanh Hòa đến khu Tam Hạ.

Khác với đại học Hàm Kim Lượng của thế giới bên ngoài, đại học Thanh Hòa là một trong bảy trường đại học của nội bộ Liên Bang, luôn xếp hạng một. Nó cũng sắp trở thành nguồn cung cấp nhân tài, kỹ thuật cho Bạch Trú và Hội Phụ Huynh.

Còn nữa, sáu triệu nạn dân kia, Hội Phụ Huynh cũng dẫn dắt mọi người làm lại từ đầu, xây dựng lại nhà cửa.

Khánh Trần định thiết lập chế độ tích phân nghiêm mật tương tự học viện của nhà du hành thời gian, khích lệ tất cả nạn dân bắt đầu lại cuộc sống náo nhiệt.