Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1946: Tổng Thống Liên Bang Còn Sống?




Hôm nay lên 10 chương. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

---

Jindai nói một cách nghiêm túc:

"Đây sẽ là mạch máu để hạm đội của các ngươi di chuyển về phía nam. Đương nhiên, trước mắt binh lực của các ngươi cũng không phải là rất nhiều, khó mà có thể vượt qua trận địa phòng không của Xuân Lôi Hà. Ưu thế lớn nhất của các ngươi bây giờ là hai tổ chức Vương Quốc và tổ chức Vị Lai đã hoàn thành công cuộc điều chỉnh và tập hợp tài nguyên của bờ biển Tây, lại sát nhập vào nhau. Mà liên bang thì đang ở trạng thái sụp đổ, chỉ cần châm ngòi một chút thì chính họ sẽ tự đánh nhau. Ta định..."

Arthur bỗng nhiên lắc đầu rồi mỉm cười mà nói tiếp:

"Ngươi đã xem thường lực lượng của bọn ta rồi, tiếp theo đây thì hạm đội của bọn ta sẽ lần lượt đi về phía liên bang. Đến lúc đó ngươi cũng sẽ hiểu được rằng khi đối diện với lực lượng chân chính thì âm mưu chẳng là cái thá gì cả. Jindai và Kashima chỉ cần tập trung xây dựng căn cứ tiền phương cho bọn ta là được rồi, không cần phải bày trò xiếc gì cả."

Một người đàn ông da trắng khác đứng bên cạnh cất tiếng nói:

"Chúng ta sẽ bán một phần vũ khí cho Jindai và Kashima. Điều mà bên phía ngươi phải làm bây giờ là thúc đẩy quá trình giao dịch này, đương nhiên chúng ta vì muốn giúp đỡ các ngươi nắm giữ chủ quyền của mình nên giá cả sẽ không quá đắt. Nhưng nhớ kỹ là phải dùng vàng mà thanh toán. Còn nữa, một số giao dịch với nhà máy chế tác cũng phải đưa vào danh sách quan trọng."

Jindai nghe vậy thì hơi sửng sốt một chút, hắn biết nội bộ của bờ biển Tây đang bộc phát khủng hoảng kinh tế, mà lần này họ đi xa chinh chiến là vì muốn ném gắn tội nguy cơ này lên đầu liên bang.

Một miếng bánh ga tô mới đã đủ để xoa dịu sự tức giận và lo nghĩ của mọi người.

Tổ chức Vương Quốc và tổ chức Vị Lai đã định biến liên bang phương đông trở thành công xưởng của họ, sau đó bờ biển Tây có thể cưỡi đầu cưỡi cổ liên bang phương đông mà hút máu của họ.

Thật ra những vũ khí mà bờ biển Tây muốn bán chưa chắc đã tiên tiến những vũ khí mà liên bang đang có, nhưng Kashima và Jindai lại bắt buộc phải mua.

Jindai suy nghĩ một lúc rồi cười mà nói:

"Được thôi, không có vấn đề gì. Nhân lực của ta trải rộng khắp Jindai và Kashima, họ sẽ thúc đẩy chuyện này."

Nhưng đúng ngay lúc này, một tham mưu tác chiến của cứ điểm trên không trung bước nhanh vào buổi tiệc rượu rồi nói nhỏ với mọi người ở đây.

"Tổng thống liên bang Đông Đại Lục và rất nhiều nhân vật chính trị đã cùng nhau ban bố thông cáo cung, họ lên án Kashima, Jindai đã tạo nên tai nạn của thành phố số 10. Họ còn hô hào Khánh thị, Lý thị và Trần thị cùng nhau phát động chiến tranh tiến đánh Jindai, Kashima để lấy đó làm trừng trị."

Jindai nghe vậy thì có hơi bất ngờ:

"Tổng thống liên bang còn sống ư?"

"Hắn còn sống, nhân vật chính trị tham gia vào lần phát biểu này lên tới 71 người, còn có 109 nghệ sĩ."

Vị tham mưu tác chiến kia nói rồi cầm màn hình tinh thể lỏng ra rồi nhấn mở video đã phiên dịch.

Trong video, ban đầu là tổng thống liên bang, phó tổng thống liên bang lên án, ngay sau đó là đoạn lên án của các ngôi sao và nghệ sĩ, cuối cùng là màn độc diễn của Tống Niểu Niểu, nàng bắt đầu khóc lóc mà kể lể tai nạn này từ đầu tới cuối, nhìn mà cảm thấy xót thương.

Trên người Tống Niểu Niểu mặc quần áo cũ rách, giày cũng không quá vừa chân, trên mặt và cánh tay của nàng đều là những vết thương chằng chịt, cứ như là nàng đã tự mình trải qua vụ tai nạn đó vậy.

Đầu tiên nàng lên án nguyên nhân gây ra vụ tai nạn một cách mạnh mẽ, sau đó lại ca tụng sự vĩ đại của nhân dân, tất cả những gì nàng nói đều đang cố gắng đánh thức nhân cách độc lập của dân chúng.

Trước ống kính, thậm chí nàng còn nói tới một người trẻ tuổi nào đó đã cứu nàng trong vụ tai nạn nguy hiểm đó, cuối cùng Tống Niểu Niểu còn dùng đôi mắt đã sưng đỏ và giọng nói nghẹn ngào của mình mà khẳng định người anh hùng đó là hình mẫu lý tưởng của nàng.

Đồng tình, lo lắng, oán giận, tai tiếng, câu chuyện đi theo từng nhịp nhưng vô cùng liền mạch, độ phổ biến của video đã được nàng kéo lên rất cao.

Không thể không nói, Tống Niểu Niểu có thể trở thành một ngôi sao hạng A không chỉ là vì gương mặt đẹp đẽ của nàng, khả năng diễn xuất của nàng cũng rất tốt.

Ống kính chuyển cảnh, thành phố số 22 và thành phố số 24 đều có cư dân đi xuống đầu đường, dùng ngôn từ kịch liệt và hành động của mình để lên án sự ác động của Jindai và Kashima.

Trận chiến dư luận này chỉ vừa mới bắt đầu được hai tiếng đồng hồ.

Arthur nhìn về phía Jindai rồi nói với vẻ cười mà không phải cười:

"Không phải ngươi đã nói là người của thành phố số 10 đã chết hết rồi sao? Còn nói khi đó thử triều của ngươi sẽ đảo ngược xâm lấn Lý thị và Khánh thị?"