Thật ra kiếm tiền cũng là một trong những vấn đề quan trọng mà Khánh Trần phải đối mặt. Nếu sau ba tháng mà hắn vẫn còn muốn nhận được vật tư từ Khánh thị thì sẽ phải bỏ tiền túi ra.
Trên thế giới này, không có bữa cơm nào là miễn phí, Khánh thị cũng không có khả năng liên tục chu cấp, nuôi sống hơn sáu triệu người không công.
Vì vậy, làm thế nào để đưa thành phố số 10 tràn trề sức sống trở lại trong vòng ba tháng chính là vấn đề cấp thiết nhất với Khánh Trần ngay tại lúc này.
Nhưng hắn không muốn kiếm chác dựa trên thảm họa lần này.
Khánh Trần nói:
"Trước tiên thì đừng lo lắng đến những chuyện gì khác, các vị mau chóng dâng cao tiết tấu của dư luận đi. Còn nửa giờ nữa là tới 1 giờ sáng rồi, kết thúc sớm để còn đi ngủ."
Lúc này, dư luận trên internet lại xuất hiện tình huống đảo ngược một lần nữa. Dù cho công ty thủy quân của Jindai và Kashima có cố gắng như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể sánh bằng tài khoản mạng xã hội của tổng thống + hơn mười vị nghị viên chính khách + hơn một trăm người nổi tiếng.
Thủy quân của họ có thể có mười mấy nghìn người, nhưng vấn đề là dù thuỷ quân bên này của Khánh Trần có ít người, nhưng tất cả họ đều tinh nhuệ.
Bên cạnh đó thì Lý thị lại còn đứng về phía Khánh Trần, một số lượng lớn tài khoản thủy quân bắt đầu được sàng lọc ra và tất cả chúng đều bị khóa.
Ông chủ của những công ty thuỷ quân kia xem điện thoại di động một cách yên lặng, quan sát bài đăng và ảnh chụp được những người nổi tiếng đăng lên.
Thành thật mà nói, có lẽ công ty thủy quân phía đối địch cũng chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó, lại có một người nào đó cùng nghề với mình, mà có thể điều động được một đội ngũ thủy quân hùng hậu như vậy…
Có lẽ kẻ gây ra thảm họa cũng không ngờ rằng hậu quả của việc không giết hết tất cả các chính trị gia ở thành phố số 10 từ trước lại nghiêm trọng đến vậy.
Cho đến tận 1 giờ sáng, tất cả chính khách và các ngôi sao đều hoàn thành nhiệm vụ, mọi người trở lại khu ký túc xá 16 người một phòng, nằm ngáy o o.
Chỉ có Tống Niều Niều và một số ít người khác là được ngủ trong phòng đơn của sĩ quan, những người này phối hợp quá tốt, hợp tác đến mức mà Khánh Trần cũng phải thấy ngượng ngùng khi giam giữ họ…
Trước khi quay trở về ký túc xá, Tống Niều Niều còn nhìn về phía Khánh Trần với đôi mắt sáng lòe lòe:
"Có cần ta ở lại thức khuya không, có rất nhiều thuỷ quân ban đêm mới được điều động, số lượng của họ còn nhiều hơn so với những gì ngươi tưởng tượng đấy. Bây giờ ta vẫn có thể ở lại và tiếp tục lên tiếng."
Khánh Trần lắc đầu:
"Không cần, chiến trường tiếp theo không phải ở trên mạng."
Tống Niều Niểu hơi sửng sốt, nhưng không nói thêm gì nữa.
Khánh Trần hỏi:
"Ngươi có cần gì không, để ta nhờ người lấy cho ngươi."
Thật sự là từ đầu đến cuối vị nữ minh tinh này đều quá mức hợp tác, khiến cho Khánh Trần cũng phải cảm thấy hơi ngại ngùng.
Nhưng mà Tống Niều Niểu chỉ là cười một tiếng rồi nói:
"Không cần cái gì, cuộc sống của ta rất đơn giản, chúc ngủ ngon!"
Qua 1 giờ sáng, Jindai và Kashima bắt đầu ngăn chặn họ kiểm soát IP ở sáu thành phố để đăng nhập vào các phương tiện truyền thông xã hội khác.
Nói cách khác, công dân ở nơi đó không thể nào mở ra “Tinh Vân” mà Lý thị nắm giữ cổ phần khống chế nữa.
Trong cuộc chiến dư luận, tất cả mọi người đều bắt đầu không từ thủ đoạn.
Công ty thủy quân của Jindai và Kashima thấy phe tổng thống bên này bắt đầu ngừng công kích thì ngay lập tức bắt đầu phát động một số lượng lớn thuỷ quân tiến hành làn sóng tin đồn mới trên mạng internet.
Nền tảng mà họ đăng bài là “Liên Tiếp” do Jindai nắm giữ cổ phần khống chế, Lý thị cũng không thể nào khóa tài khoản của họ nữa.
Vả lại, số lượng bình luận của thuỷ quân vô cùng khổng lồ, cứ liên tục ùn ùn kéo đến.
Lần này, công ty thuỷ quân đã có sự chuẩn bị sẵn sàng, những kẻ gian thương trên mạng trục lợi từ máu thịt con người kia đã nhận được khoản tiền lớn từ Jindai và Kashima. Chúng quyết định huy động toàn bộ thuỷ quân trong một lần để có thể đổi trắng thay đen trên một cách triệt để trong trận chiến dư luận trên mạng internet.
Những kẻ này chỉ mất nửa giờ để đè toàn bộ những hot search của nhóm người tổng thống xuống dưới!
Đó cũng chính là lúc Nam Canh Thần gửi cho Khánh Trần liền tù tì mấy trăm cái địa chỉ:
"Trần ca, đây đều là địa chỉ của thuỷ quân...Trong đó có 80% đều là do Ma Trận hỗ trợ tìm kiếm, họ vẫn lợi hại lắm."
"Đã nhận được…"
Khánh Trần trả lời.
Từ sau khi Lý Thần Đàn xuất hiện, Nhất lập tức mai danh ẩn tích, giống như cô công chúa nhỏ bị cấm túc, cũng chưa từng xuất hiện thêm lần nào nữa. May mắn là đội ngũ hacker du hành thời gian như Nam Canh Thần và Ma Trận cuối cùng cũng đã lớn mạnh.
Khánh Trần lập tức gửi hết toàn bộ mấy trăm địa chỉ này cho cho La Vạn Nhai:
"Khóa tài khoản vật lý đi."