Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2120: Thật Biết Lừa Người




Lúc này, viên sĩ quan thấy nữ du hành mới thoáng chốc liền đỏ mặt, hắn ta lo lắng hỏi:

"Sao vậy?"

Nữ du hành ấp úng lên tiếng:

"Họ nói..."

Viên sĩ quan sốt ruột:

"Ngươi đừng ấp a ấp úng nữa, đừng để lỡ mất thời cơ chiến đấu!"

Nữ du hành lúc này mới nghiêm túc dịch:

"Điều quan trọng nhất để vợ chồng có một cuộc sống hòa thuận chính là tình thú, mang đến cảm giác mới mẻ, bây giờ ta sẽ dạy cho mọi người một số cách đặc biệt..."

Viên sĩ quan Lý thị:

"???"

Nữ du hành càng dịch, viên sĩ quan càng trở nên bối rối, thậm chí còn kéo theo những người lính thông tin khác cùng đưa mắt nhìn nhau.

Đây...đây là thứ mà mọi người có thể nghe trong trại quân đội sao?

"Không đúng."

Viên sĩ quan buồn bực nói:

"Nhóm người này đột nhiên sáng sớm tạo ra vài kênh vô tuyến, CMN sau đó lại phát sóng mấy nội dung kiểu này bằng tiếng nước ngoài? Chúng điên hết rồi sao!"

Nữ du hành vô tội nói:

"Ta cũng đâu biết chuyện này là thế nào."

Không chỉ trong doanh trại của Lý thị, mà vào lúc sáng sớm tinh mơ này, hầu như tất cả các bộ phận thông tin và tình báo của quân đội đều đã lấy ra các kênh thông tin, sau đó bắt đầu phân tích chúng một cách nghiêm túc.

Viên sĩ quan vừa dứt lời thì đột nhiên nghe thấy trên đài phát thanh phát ra một đoạn tiếng Trung xen vào:

"Thành phố số 10 xin trân trọng thông báo, bây giờ là 6 giờ sáng."

Toàn bộ người của sở Thông tin - Tình báo đều sững sờ:

"Thành phố số 10? Thứ đồ chơi này xuất phát từ thành phố số 10 sao?! Nhanh, gọi cho Trung tâm thành phố số 10 và kiểm tra với họ xem chuyện gì đang xảy ra."

Dù sao thì Lý thị và Khánh Trần cũng có một mối quan hệ thân thiện và hòa thuận, tuy rằng Lý thị ngăn cản cư dân di chuyển đến thành phố số 10, cũng gần như san bằng nơi đó bằng tên lửa, nhưng ít nhất vào thời điểm này mọi người vẫ là quân đội bạn.

Ngay sau đó đã có tin tức truyền lại:

"Thành phố số 10 thông báo rằng họ chịu trách nhiệm về vấn đề này, và họ chỉ muốn tăng thêm một số phương thức giải trí mà thôi."

Viên sĩ quan không biết nên cười hay nên khóc, con quạ này gây rối đến mức các quân đội đều bắt đầu chuẩn bị chiến tranh vì những kênh vô tuyến không hiểu mô tê gì này, một cái đài phát thanh vô tuyến rách nát không ngờ lại có thể lần nữa dấy lên nội chiến trong liên bang."

Tuyệt lắm!

Nhưng câu hỏi đặt ra là, tại sao thành phố số 10 lại làm những thứ này, thế này không phải là rảnh rỗi không việc gì làm sao?!

Viên sĩ quan lại đổi sang một kênh khác, và nữ du hành bắt đầu phiên dịch cho hắn:

"Răng Vàng há miệng ra lấy ngón tay gõ vào cái răng vàng ấy, rồi nói: Hai ông anh xem, cái răng vàng này tôi mua ở Phan Gia Viên đấy, nhổ ra trong miệng bánh tông, vàng Phật Lang thời tiền Minh đấy nhé. Ta không nỡ bán đi, đành tự nhổ răng mình trồng vào đấy chứ..."

Kể mãi kể mãi, thật chẳng ngờ mọi người lại thực sự cảm thấy chuyện đạo chích thế này cũng khá thú vị...

Viên sĩ quan nghe một hồi rồi nói:

"Hóa ra ở thế giới biểu, trộm cắp vẫn là một việc tế nhị, không như chúng ta, chúng ta trực tiếp cho nổ bằng thuốc nổ luôn."

...

Trong hang động của khu cấm kỵ số 008.

Trần Gia Chương tỉnh dậy trong một căn phòng an toàn, sau đó ngạc nhiên nhìn Khánh Trần:

"Có chuyện gì đó, mặc dù vết thương của ngươi không lành như kế hoạch, nhưng tinh thần của ngươi đã tốt lên rất nhiều...ngươi lại vượt qua thêm một sinh tử quan khác sao?"

Khánh Trần mỉm cười gật đầu:

"Đã thật sự là cấp A rồi, sau khi Kỵ Sĩ thăng lên cấp A, giác quan thứ sáu sẽ càng rõ ràng, hoàn toàn khác với giác quan thứ sáu của dị năng giả."

Đại trưởng lão nằm trên giường đá mà trở mình, thấp giọng nói:

"Xúi quẩy..."

Hiện tại đại trưởng lão không dám nói quá lớn hai chữ này nữa rồi, không có lý do gì khác, chỉ đơn giản là bởi vì hắn biết mình không đánh bại được hắn.

Trần Gia Chương có phần xúc động:

"Tốc độ vượt qua sinh tử quan của tên tiểu tử nhà ngươi quá nhanh, chỉ mới vài tháng ngươi đã trở thành cấp A rồi? Hồi đó, ta mất hai năm chỉ để luyện một hạng mục, luyện đến mức thành thạo rồi sư phụ mới cho ta đi hoàn thành thử thách sinh tử quan. Ngươi thế này đúng là đang đùa với mạng của mình mà."

Khánh Trần sửng sốt một lúc:

"Chờ một chút, sư phụ nói với ta rằng hắn luyện leo núi đá một hai tháng đã có thể leo lên Thanh Sơn Tuyệt Bích rồi. Ta hỏi hắn có phải nguy hiểm lắm không, hắn nói không có chuyện con đường của Kỵ Sĩ là không nguy hiểm!

Trần Gia Chương ngây ra:

"CMN thật biết chém gió, hắn tu luyện hơn một năm vẫn không dám lên núi đấy, vẫn là sư gia nhà ngươi tìm kẻ thù đến đuổi giết hắn nên hắn mới trèo lên được. Sư gia nói rồi, thực ra hồi đó hắn có đủ mọi kỹ năng, nhưng chỉ thiếu một bước ngoặt."

Khánh Trần:

"..."

Thật biết lừa người!

Cả người Khánh Trần đều không ổn chút nào!

---

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

🩸GEN CỦA TA VÔ HẠN TIẾN HÓA (BẢN DỊCH - FULL): Dị giới, đô thị, nâng cấp gen, hài hước, dị năng….🩸