Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2158: Lý Tưởng Và Số Mệnh




Tuy nhiên, vào lúc này, một ánh đao đột nhiên xuất hiện trong một con hẻm gần đó, hóa ra là một thành viên của Thiết Xá Ngự Miễn đã đợi ở đây từ rất lâu. Một con Thương Long màu trắng xuất hiện, thân hình khổng lồ của hắn ngăn chặn mọi thứ, nhưng nơi mà lưỡi kiếm đi qua, Thương Long cũng chia ra làm hai.

Một tiếng xoẹt vang lên, bộ quần áo săn màu trắng trên người Jindai Kura nứt ra, để lộ ra bộ giáp mềm màu bạc bên trong.

Nhưng mặc dù áo giáp mềm mại màu bạc chặn được sự sắc bén của thanh đao cũng không thể cản được khí thế của thanh đao, cả người choáng váng bị đánh bay ra ngoài.

"Vật cấm kỵ ACE-140 Bạch Lân Nhuyễn Giáp! Không ngờ món đồ này lại nằm trên người ngươi, chính ngươi đã giết Jindai Ryuichi!"

Có người kinh ngạc kêu lên:

"Thật không ngờ ngươi đã thực sự bức hại tộc nhân của mình chỉ để tích tụ nhãn cầu cho Dodomuki!"

Vật cấm kỵ này vốn là một món quà mà Jindai Senaka dành cho hậu bối Jindai Ryuichi, kết quả là trong một chiến dịch quân sự, nhiệm vụ thất bại, Jindai Ryuichi bị mất tích, chuyện này đã khiến tập đoàn Jindai hoang mang trong một thời gian dài, không biết ai đã làm điều đó.

Bây giờ, mọi việc đã rõ mồn một.

Jindai Kura đứng dậy, tiếp tục lao nhanh trên phố, hắn ta cười lớn:

"Hắn ta thèm muốn Sora, lẽ nào ta giết hắn là sai sao, hơn nữa, những chuyện sát hại đồng tộc không phải là sở trường của các ngươi sao?"

Cơ thể hắn đau âm ỉ, chỉ cảm thấy mũi dao đối phương gần như đâm vào nội tạng của mình.

Hơn nữa, chính sức mạnh của thanh đao này đã khiến tốc độ của hắn hoàn toàn chậm lại, quân đội cảnh vệ ở hai con phố bên cạnh đã hoàn toàn vượt qua hắn, chặn lại con đường 500 mét phía trước.

Chỉ còn cách nơi hắn và Khánh Trần giao hẹn gặp nhau một km, hắn không chắc liệu mình có thể vượt qua rào cản này hay không.

Nhưng Jindai Kura không thể dừng lại, điều duy nhất hắn có thể làm là tin rằng Khánh Trần thực sự đã bố trí quân tiếp viện.

Tuy nhiên Jindai Kura vẫn có chút ngờ vực, ngay cả khi Khánh Trần thực sự bố trí quân tiếp viện thì lúc này hầu như toàn bộ quân đội cảnh vệ đều tập trung ở đây, còn có quân tiếp viện nào có thể cứu được hắn?

Một thành viên của Thiết Xá Ngự Miễn nhỏ giọng nói:

"Jindai Unshuu, đừng quên nhiệm vụ của mình, nếu đêm nay ngươi không ra tay giết hắn, thì ngươi chính là người phải chết, gia chủ cần ngươi chứng tỏ lòng trung thành."

Jindai Unshuu lạnh mặt:

"Không tới lượt ngươi nhắc nhở, ta tự biết phải làm thế nào."

Vừa dứt lời, chỉ thấy hắn một lần nữa bộc phát tiềm lực vô hạn của mình, con báo với thân hình cường tráng nhào tới, cơ bắp căng ra, bộ đồ vest trên người hắn đột nhiên tan thành từng mảnh bông, ngay khi gió thổi qua, nó bay ngược ra khỏi cơ thể.

Theo từng bước đi của hắn, thanh đao dài được nâng lên từng chút một, không rút đao, không xuất chiêu, chỉ một cú nhấc tay đã thể hiện ra một Thiết Xá Ngự Miễn bá đạo nhât.

Mặt đất bắt đầu nứt nẻ, mỗi bước đi của hắn đều khiến dưới chân hắn xuất hiện những vết nứt to như mạng nhện, chỉ trong một nhịp thở, các cao thủ Thiết Xá Ngự Miễn phía sau đã rơi xuống hơn chục vị trí.

Jindai Unshuu giơ cao thanh thái đao như thể cầm cờ phất trong gió, con thái đao bổ một đường trong gió, khói trắng cuồn cuộn bốc ra từ thân đao!

Các cao thủ này thất thần nhìn nhau, dường như không ai trong số họ nghĩ rằng đồng môn non trẻ này lại ẩn chứa sức mạnh như vậy, nếu như hiện tại Jindai Kura là cao thủ số một của Âm Dương Sư, thì Jindai Unshuu chính là cao thủ số một của truyền thừa Thiết Xá Ngự Miễn.

"Hợp Đạo! Không ngờ hắn thực sự đã bước lên ngưỡng cửa của Hợp Đạo!"

Các thành viên của Thiết Xá Ngự Miễn kinh ngạc thốt lên.

Khoảnh khắc tiếp theo, thanh thái đao vung lên!

Ngay lúc thế đao bổ dọc xuống, làn khói trắng trên thái đao không còn tản ra nữa mà ngưng tụ lại như một cơn lốc xoáy, âm thanh vù vù phát ra, những nơi thế đao khổng lồ lướt qua, mặt đất đều xuất hiện những vết nứt nẻ.

Jindai Kura và Jindai Unshuu càng lúc càng gần hơn, trong nháy mắt hai người đã áp sát phòng tuyến vừa được bố trí phía trước.

Khi Jindai Kura đang chạy, hắn tùy ý dùng tay ra hiệu, trông rất kín đáo, nhưng đó là thỏa thuận của ba người họ, một khi phải lựa chọn, người thực hiện động tác này đang thể hiện rằng hắn đã sẵn sàng chết đi, không chút oán hận.

Tất cả là vì lý tưởng và số mệnh của họ.

Jindai Kura cảm thấy hắn không thể xuyên thủng hàng phòng ngự này, và hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.

Nhưng khi Jindai Unshuu nhìn thấy động tác này, vẻ mặt không chút thay đổi, nhưng lưỡi kiếm trong tay hắn lại xoay chuyển, lưỡi kiếm to lớn rơi xuống không hướng về Jindai Kura, mà nghiêng về phía phòng tuyến của quân đội cảnh vệ trước mặt hắn.

Jindai Unshuu gầm lên:

"Chăm sóc bản thân cho tốt! Chạy mau!"

Với một tiếng nổ lớn, một khoảng trống khổng lồ đã được mở ra nơi tuyến phòng thủ chặt chẽ của quân đội cảnh vệ, và sức mạnh của một con đao đã đánh bay hơn mười chiếc xe và hàng trăm người!