Người phụ nữ kia nói với giọng bình tĩnh:
“Phong Bạo tiên sinh vô cùng tức giận về thất bại của các ngươi trong hành động ở đại lục phía Đông, đồng thời bày tỏ sự khó hiểu của mình, hy vọng các ngươi sẵn sàng chịu đựng cơn thịnh nộ của hắn. Ta chờ các ngươi ở Phong Bạo Thành, khi đó ta sẽ mở lối đi cho các ngươi sau.”
Cuộc trò chuyện bị cắt đứt.
Khánh Trần thở phào một hơi, những ngày tiếp theo hắn chỉ cần chờ đợi là được.
Nhưng đột nhiên đằng sau vang lên tiếng bước chân, Khánh Trần ngạc nhiên quay đầu lại, chợt thấy một cô bé gốc Á đứng sau lưng mình.
Thấy hắn quay người lại, nàng xoay vài vòng, rồi nói bằng giọng của Nhất:
“Xem ta tìm được gì này!”
Cô gái mặc áo phông màu hồng và quần bò, thoạt nhìn mới 17, 18 tuổi, cơ thể được phủ lớp da bằng vật liệu nano mô phỏng, trông giống hệt như người thật.
Khánh Trần đứng nghệt ra, hắn không ngờ tự dưng lại xuất hiện tình huống này:
“Ngươi là...”
“Ta là Nhất đây.”
Nhất nói, giọng điệu vô cùng vui vẻ:
“Không ngờ cứ điểm trên không này lại có kiểu người máy này, ta ghét cơ thể máy giám ngục lắm rồi, cơ thể này rất linh hoạt, lại còn đẹp nữa. Nàng là người hầu riêng của Nikita trong cứ điểm trên không, có được trí tuệ nhân tạo khá lợi hại, nhưng đáng tiếc là không có sinh mệnh.”
Bấy giờ Khánh Trận nhận ra, phương hướng phát triển khoa học công nghệ ở bên kia cấm địa chi hải thật ra khác rất nhiều so với Liên Bang.
Do ảnh hưởng của lịch sử, tất cả người máy ở Liên Bang không được phép cấy da phỏng sinh học, và không một ai được phép phát triển công nghệ trí tuệ nhân tạo.
Nhưng bên kia cấm đoạn chi hải không vướng phải vấn đề lịch sử này.
Đầu tiên, trong nền văn minh tận thế trước, toàn cầu phải hứng chịu mùa đông hạt nhân kéo dài hơn 200 năm, văn minh gần như bị cắt đứt, tất cả mọi người suýt phải quay trở lại thời kỳ đồ đá.
Nhưng đại lục phía Đông phải trải qua cuộc khủng hoảng trí tuệ nhân tạo còn đại lục phía Tây thì không, chỉ với điểm này, trình độ khoa học kỹ thuật của đại lục phía Tây chắc chắn vượt trước đại lục phía Đông.
Đó cũng là một trong nguyên nhân tại sao công nghệ chế tạo cứ điểm trên không của đối phương hoàn thiện hơn Liên Bang.
Thứ hai, ở phương diện phỏng sinh học, công nghệ sinh học trước nay luôn bị phản đối, bởi vì công ty Hỏa Chủng lạm dụng công nghệ phỏng sinh học và nền văn minh của đại lục phía Đông chú trọng đạo đức khoa học hơn.
Nhưng đại lục phía Tây lại khác, người bên đó không kiêng dè gì cả, cái gì hữu dụng với mình thì tạo ra cái đó, cho dù người nhân bản đi lại khắp nơi ở đại lục phía Tây thì Khánh Trần cũng không cảm thấy bất ngờ.
Thứ ba, ở phương diện nghiên cứu phát triển người máy, đại lục phía Tây đã bắt đầu chế tạo người máy với mức độ phỏng sinh học cao, hơn nữa họ sử dụng người máy trong lĩnh vực đời sống một cách toàn diện, không giống Liên Bang chỉ sử dụng trong chiến tranh.
Thứ tư, đại lục phía Tây không có thợ săn Internet như Lý Thần Đàn, vậy có phải có nhiều người đã tải ý thức của mình lên mạng rồi không? Đương nhiên rồi!
Để tăng sức sản xuất, Liên Bang cố gắng ngăn ngừa người dân nghiện Internet, nhưng đại lục phía Tây có phải đã có được công nghệ mạng ảo cực kỳ phát triển rồi không?
Cuối cùng, có phải đại lục phía Tây cũng có...siêu trí tuệ nhân tạo giống như Nhất không?
Khánh Trần không chắc, sự ra đời của Linh là trùng hợp, mà sự ra đời của Nhất là kiệt tác của Linh. Trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo, từ 0 đột phá lên 1 có lẽ tốn mấy chục năm, cũng có thể là hơn một nghìn năm, tựa như nhân loại sinh sôi nảy nở hàng chục nghìn năm mới học được cách dùng lửa.
Nghĩ đến đây, Khánh Trần bỗng cảm thấy tò mò về thế giới ở đại lục phía Tây.
Liệu đó có phải là một dạng thế giới Cyberpunk khác không?
Khánh Trần đang suy nghĩ thì Nhất lại trở về thay một bộ quần áo khác:
“Bộ này với bộ vừa rồi cái nào đẹp hơn?”
Khánh Trần nói một cách chân thành:
“Đều đẹp cả.”
“Được rồi.”
Nhất nói:
“Ta đi xem tiếp, còn có nhiều loại quần áo nữa lắm.”
Khánh Trần hỏi:
“Cấp bậc của người máy này ra sao?”
Nhất suy nghĩ rồi trả lời:
“Tuy nó đủ linh hoạt nhưng không có sức mạnh và lõi động lực, cho nên chỉ là người máy gia dụng bình thường, không thể chiến đấu. Nhưng mà ta kiểm tra nội dung trò chuyện của các thành viên tổ chức Vương Quốc thì phát hiện người máy có thể tự DIY, công ty người máy Roosevelt cung cấp nhiều sự lựa chọn khác nhau, có thể chọn làn da nano cứng cáp hơn này, có thể chọn trang bị linh kiện bảo vệ này…”
“Trang bị linh kiện bảo vệ?”
Khánh Trần khó hiểu.
Nhất gật đầu:
“Đúng vậy, đó là một combo, trong đó có súng tích hợp với cánh tay người máy, còn có lõi động lực tốt hơn…”
“Có thể lựa chọn linh kiện cao cấp hơn à?”
Khánh Trần khó hiểu.
“Đương nhiên là được, ta nghe họ nói còn có thể lựa chọn trái tim máy móc chạy bằng năng lượng hạt nhân, trang bị vũ khí mạch xung mạnh mẽ, thiết bị phi hành mạch xung.”
Khánh Trần giật mình, đó chẳng phải là bộ áo giáp Người Sắt sao, đại lục phía Tây cho phép dân chúng lựa chọn những thứ đó ư?!