Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2291: Phòng Bị Cẩn Thận




Không chỉ có vậy, trên boong tàu của cứ điểm trên không Quân Lâm, máy bay chiến đấu, khí cầu máy cũng đồng loạt cất cánh.

Hạm đội của Phong Bạo Thành đông hơn Nhất gấp mười lần, số lượng tàu chiến nhiều vô kể, phủ kín bầu trời, có thể tưởng tượng được gia tộc Roosevelt tích góp lực lượng kinh khủng cỡ nào.

Thảo nào tổ chức Vương Quốc của King không coi đại lục phía Đông ra gì, có thế lực như vậy làm chỗ dựa, quả thực là vô cùng tự tin.

Trước hạm đội khổng lồ như thế này, Nhất giống như một chiến sĩ đơn thương độc mã trên chiến trường, đối mặt với mấy chục người, nàng giơ cao trường kiếm, khiêng lá cờ trên vai, tấn công trời xanh!

Ngay sau đó, hạm đội của địch cũng thả máy bay không người lái ra, trước số lượng tuyệt đối, không gian chiến đấu của Nhất lại càng bị bó hẹp.

Máy bay không người lái của nàng bắt đầu bị phá hủy, chúng đâm vào nhau, giống như lửa và nước va chạm.

Nhất ngồi ở vị trí chỉ huy quan sát rất chăm chú, cố gắng xử lý tốt mỗi chi tiết nhỏ, ngay cả CPU của máy tính lượng tử trong cứ điểm trên không cũng bắt đầu bị quá nhiệt.

Nàng phải tính toán vô vàn tham số đường đạn, vô vàn quỹ đạo tấn công, để cho ra từng tham số chính xác thì nhất định phải sử dụng phép toán khổng lồ.

Đương nhiên, tính toán một phép toán chỉ là một việc cỏn con với máy tính lượng tử, nhưng hàng chục nghìn thậm hàng triệu phép toán chồng lên nhau sẽ hình thành lượng lớn số liệu dư thừa.

Phừng, CPU ở phiến nào đó trong máy chủ phiến của máy tính lượng tử bốc cháy, một bộ phận máy bay không người lái đột nhiên mất khống chế và bị quân địch phá hủy.

Nhưng Nhất không quan tâm, nàng vẫn có thể kiên trì.

CPU nổ liên tục, số lượng tàu chiến của hạm đội Phong Bạo Thành bị nàng hủy diệt 1/4!

Nhưng đúng lúc này, ở nơi chân trời xanh thăm xa xôi nhất kia, bỗng nhiên có một tia sáng màu trắng như sấm sét xẻ ngang bầu trời, bắn thủng cứ điểm trên không!

Chỉ trong nháy mắt, boong ngoài của tàu Quân Lâm bị đâm xuyên, hình thành một hố to.

Nhất ngồi ở ghế chỉ huy, khẽ “quào” một tiếng:

“Không ngờ lại có đòn sát thủ có thể xuyên qua cứ điểm trên không? Thứ này mà xuất hiện ở Liên Bang thì ai thấy cũng phải sợ...Chắc Khánh Trần trốn xong rồi nhỉ?”

Nàng không tiếp tục chiến đấu nữa mà trở lại phòng của Nikita, ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ giống như lúc trước khi nàng phát hiện ra người máy người.

Sau vài giây, ánh mắt của Nhất trở nên trống rỗng, nàng chủ động kết thúc chương trình để tránh bị người của công tước Phong Bạo tìm được manh mối trong đống đổ nát.

Một phút sau, cứ điểm trên không bắt đầu rơi xuống.

Nó cháy hừng hực, khói đen bốc lên, giống như thiên thạch rơi xuống Trái Đất.

Oành, sóng xung kích cuộn trào mãnh liệt, khoang động lực trong cứ điểm trên không bỗng nổ tung, nhiệt độ cao lên tới 6000 độ khiến toàn bộ bàn ghế và đồ đạc xa hoa trong cứ điểm bốc hơi.

Sắt thép cũng bị nấu chảy thành chất lỏng màu trắng, nhỏ giọt như dung nham.

Cứ điểm tàu Quân Lâm phục dịch 71 năm rơi xuống ở quê hương lục địa phía Tây, không một ai sống sót.

...

Trong bầy hạm đội của Phong Bạo Thành, một giọng nữ vang lên:

“Công tước Phong Bạo ra lệnh, hạm đội số 1 hạ thấp độ cao, tiến hành phân tích xác tàu Quân Lâm, hắn muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trên tàu Quân Lâm. Ngoài ra, hạm đội số 2 tìm kiếm tất cả các khu vực ven biển, điều động toàn bộ thiết bị tìm kiếm sự sống và radar mảng pha, cần phải xác nhận có người nào đến lãnh thổ của Phong Bạo Thành bằng tàu Quân Lâm hay không.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh, bầy hạm đội khổng lồ lập tức phân tán, trên một chiếc khí cầu máy trong đó, một người phụ nữ trẻ tuổi ngồi trên tàu chỉ huy, quan sát video chiến đấu vừa nãy hết lần này đến lần khác.

Nàng nhìn những chiếc máy bay không người lái chiến đấu hết sức tinh diệu kia, cảm thấy nhân loại không thể có được khả năng điều khiển máy móc điêu luyện ấy.

Có lẽ đây mới là điều họ phải phòng bị cẩn thận.

Đếm ngược 48:00:00.

Công việc tìm kiếm bắt đầu ban ngày cho đến buổi đêm, hạm đối số 2 tìm đi tìm lại, radar bao phủ cả bờ biển, nhưng không thu hoạch được gì.

Mãi đến 8 tiếng sau, hạm đội xác định đã hoàn thành việc tìm kiếm toàn bộ, bấy giờ mới lần lượt rời đi.

Ngay sau đó, họ lại bắt đầu lượt tìm kiếm tiếp theo, thình lình quay trở lại song vẫn về tay không.

Không biết đã trôi qua bao lâu, ở khu nước cạn của cấm đoạn chi hải xanh trong, Khánh Trần chui ra từ lớp cát sâu dưới biển, hắn đang dùng vân khí của Kỵ Sĩ để hô hấp qua da, ẩn nấp hơn mười tiếng liền ở độ sâu 6 mét dưới đáy biển, cuối cùng mới dám ra ngoài.

Hắn vừa mới chui ra thì một con cua cực lớn lao về phía hắn, khả năng tấn công cực mạnh.

Đây là đặc tính của cấm đoạn chi hải, sinh vật biển cảm thấy cực kỳ hứng thú với đồ ăn có thể khiến mình mạnh hơn, lúc trước bạch tuộc khổng lồ cuốn khí cầu máy cấp Giáp đi có lẽ là do cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong thi thể của Nikita.