“Sau đó à, ta và đồng đội cùng bị nhốt trong container cũng bị phát hiện, thật ra Plutonium-239 trong xe không được đóng kín mà đã rò rỉ ra ngoài. Tiếng súng ngừng lại, những người kia không đến giết bọn ta, trái lại lái xe mang cả bọn ta đi.”
“Chiếc xe rung lắc cả một ngày, bọn ta cũng ở chung một chỗ với Plutonium-239 bị rò rỉ cả một ngày. Bọn ta bắt đầu chảy máu mũi, nội tạng cũng dần trở nên đau đớn, hô hấp khó khăn. Một ngày sau, xe dừng lại, ta cho rằng những người kia sẽ mở container ra giết bọn ta, kết quả cửa mở ra, họ kéo hai người đã mất đi năng lực phản kháng bọn ta xuống xe.”
“Lúc đó ta mới nhận ra, nội gián trong lực lượng giữ gìn hòa bình không chỉ muốn bán Plutonium-239 mà còn muốn bán cả hai chiến sĩ giữ hòa bình đến từ Trung Quốc là bọn ta đây. Họ muốn quay clip bọn ta tuyên bố mình phản bội tổ quốc, sau đó biến bọn ta thành gián điệp. Vậy thì sau khi bọn ta về nước sẽ phải nghe theo mệnh lệnh của họ.”
“Nhưng bọn ta không khuất phục, họ nhốt hai người bọn ta dưới địa lao suốt một tháng liền. Đồng đội của mình bắt đầu bị ung thư khoang miệng, ta cũng cảm thấy phổi mình có vấn đề, sau khi bị ô nhiễm phóng xạ cả hai bọn ta đều mắc ung thu.”
“Bọn ta ở cái nơi tối tăm không thấy ánh mặt trời ấy rất lâu, những người kia liên tục tra tấn, ly gián bọn ta, bọn ta bắt đầu nghi ngờ tín ngưỡng, nghi ngờ lẫn nhau, và bắt đầu tuyệt vọng với thế giới này.”
“Đám người ấy lấy bọn ta mua vui, hứa hẹn chỉ cần họ giết hại lẫn nhau thì người còn sống có thể ra khỏi ngục giam. Một ngày nọ, nửa đêm ta thấy người đồng đội cũ đi đến bên cạnh, bóp cổ ta, hắn nói xin lỗi, hắn nói mẹ hắn còn cần đứa con trai này phụng dưỡng. Nghe xong ta không giãy giụa nữa, mà nằm ở đó chờ chết. Đúng lúc này, cửa địa lao mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi tóc dài đứng ở cửa, hỏi ta có bằng lòng đến thế giới khác với hắn, giành một cơ hội sống tiếp, ta nói đồng ý. Rồi hắn giết đồng đội của ta.”
Hà Kim Thu cười nói:
“Sau khi đến thế giới trong, đã hơn 10 năm rồi ta chưa từng trở về, đến khi ta có thể quay về, ta ngay lập tức đi thăm mẹ của người đồng đội trong nhà giam, nghĩ rằng mẹ của hắn không có con trai cậy nhờ, chắc chắn sống vất vả lắm. Nhưng ta điều tra mới phát hiện, thì ra những gì hắn nói lúc định giết ta đều là nói dối, hắn mất cha mẹ từ khi còn nhỏ, cô ruột nuôi lớn hắn, chẳng qua hắn muốn ta đừng chống cự mà thôi.”
Khi nói những lời này giọng điệu của ông chủ Hà rất hờ hững, nhưng chỉ người từng trải qua mới hiểu được quãng thời gian ấy tàn khốc nhường nào.
Khánh Trần hiểu ra, cuối cùng Nhan Lục Nguyên cứu Hà Kim Thu và đưa hắn đến thế giới trong.
Sau khi đến thế giới trong, ông chủ Hà nhờ vào kỹ thuật chữa bệnh ở đây tạm thời kìm hãm tình trạng bệnh ung thư của mình.
Đồng thời, chuyện này đã thay đổi tính cách của Hà Kim Thu.
Ông chủ Hà trải qua sinh tử và phản bội, từ đây không bao giờ tin tưởng bất cứ ai nữa, cho dù là lớp trưởng Trịnh Viễn Đông.
Cho dù nói chuyện với Trịnh Viễn Đông cũng cần dùng Đồng Vàng Sự Thật để đoán định đối phương có nói dối hay không.
“Tình trạng của ngươi giờ thế nào rồi?”
Khánh Trần hỏi.
Hà Kim Thu mỉm cười:
“Thuốc ở thế giới trong không phải vạn năng, hiện nay bệnh ung thư của ta đã lan ra khắp cơ thể, phải nghĩ cách khác.”
Khánh Trần im lặng một lúc:
“Ông chủ Hà, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy được thuốc chữa ung thư.”
Hà Kim Thu từ từ tựa vào thân cây sau lưng, lấy mũ bucket che mặt mình:
“Cảm ơn.”
…
Thiết bị liên lạc đã sửa xong, người đầu tiên liên hệ với sư đoàn 3 là ngũ công chúa.
Nàng ve vãn với hầu tước Bolton một lát, xác định chồng mình không có vấn đề gì mới bảo Bolton đưa điện thoại cho Khánh Trần, đồng thời cũng bảo đối phương đưa Hà Kim Thu đi.
Ở đầu dây bên kia, ngũ công chúa dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi Khánh Trần:
“Có phát hiện ra Hà có điều gì khác thường không? Hắn có từng rời khỏi tầm mắt của ngươi không? Ngươi có cho rằng hắn dẫn tộc người khổng lồ đến không?”
Hiện tại ngũ công chúa đã bắt đầu nghi ngờ.
Trong quá trình tập đoàn quân di chuyển, thiết bị liên lạc tích hợp được che giấu kỹ nhất, nhưng trước đó nàng vừa mới liên hệ với Bolton thì bị cắt đứt.
Điều này chứng tỏ sư đoàn 3 có nội gián báo tin tức ở đây cho tộc người khổng lồ trước cho nên họ mới tiến hành một tấn công chuẩn xác vào thiết bị liên lạc.
Ngũ công chúa nghi ngờ nội gián là Khánh Trần hoặc Hà.
Khánh Trần oán giận:
“Ngũ công chúa nói đúng ý ta rồi, ta cũng nghi Hà là nội gián.”
Giọng ngũ công chúa trở nên nghiêm túc:
“Tại sao?”
Khánh Trần nói:
“Sau khi từ trên khí cầu máy xuống hắn không nghe ta chỉ huy, có vẻ bằng mặt không bằng lòng với ta. Hơn nữa trước đó hắn nói mình chỉ là chiến sĩ gen cấp A, nhưng khi hắn chiến đấu với tộc người khổng lồ, ta phát hiện hắn có thể là tu hành giả!”