Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2478: Học Viên




Alice hỏi:

"Nếu quý trọng thời gian còn sống thì tại sao lại muốn học tập Wingsuit Flying? Tỷ lệ tử vong của Wingsuit Flying rất cao, dù cho ngươi là kẻ lão luyện có kinh nghiệm đầy mình. Nếu quý trọng sinh mệnh thì ngươi không nên tới đây."

Khánh Trần lắc đầu:

"Trân quý sinh mệnh không có nghĩa là sống theo kiểu được chăng hay chớ. Nếu không thể sống phong phú thì có khác gì chết chứ. Ta ăn xong rồi, ngươi từ từ ăn đi."

Alice trầm mặc nhìn bóng dáng Khánh Trần rời đi. Nàng luôn cảm thấy vị học viên này có chút đặc biệt.

Huấn luyện bắt đầu.

Nhưng không giống như trong tưởng tượng là mặc trang phục Phi Thử vào rồi tự do xuyên qua giữa ngọn núi, cái Khánh Trần muốn học chính là kiến thức nhảy dù cơ bản nhất: Quá trình nhảy dù, lý thuyết về trang bị, tăng tốc như thế nào, chuyển hướng như thế nào, lộn trước, lộn ngược ra sau, lật nghiêng như thế nào trước.

Thật ra Wingsuit Flying là một nhánh huấn luyện của nhảy dù.

Bởi vì phía sau Wingsuit Flying phải dựa vào nhảy dù để rơi xuống đất, không biết nhảy dù thì chỉ có thể dùng mặt chạm đất.

Có tổ chức USPA phát giấy chứng nhận nhảy dù cấp C mới có thể bắt đầu huấn luyện Wingsuit Flying chân chính. Giấy chứng nhận chia thành bốn cấp A, B, C, D.

Cấp A cần nhảy trên 25 lần, lúc này thì có thể độc lập nhảy dù, không cần huấn luyện viên dẫn dắt.

Cấp B cần nhảy trên 50 lần, lúc này mới có thể từ trên khinh khí cầu nhảy xuống.

Cấp C cần nhảy trên 200 lần, lúc này mới có thể tham gia biểu diễn với nhiều người, làm người chụp ảnh phe thứ ba.

Cấp D cần nhảy trên 500 lần, lúc này mới có thể xin làm huấn luyện viên.

Đương nhiên huấn luyện viên cũng chia thành đại thần và người bình thường. Ví dụ như Sorel trong căn cứ chính là đại thần nhảy hơn 13000 lần, còn hai vị huấn luyện viên yếu hơn, bao gồm Alice thì chỉ nhảy hơn 3000 lần.

Trong căn cứ huấn luyện này có hai vị học viên là đại thần đã nhảy dù trên 1000 lần, thậm chí còn có mấy vị là cao thủ đã nhảy trên 200 lần, họ đã có thể trực tiếp bỏ qua huấn luyện nhảy dù.

Những học viên còn lại, ai nấy cũng có giấy phép nhảy dù.

Chỉ có một mình Khánh Trần là loại người chưa từng nhảy dù một lần nào đã trực tiếp đến học Wingsuit Flying.

Khánh Trần không có cái gì, nhưng Khánh Trần có tiền.

Cho nên khi học viên khác đang học tập lý thuyết về Wingsuit Flying dưới sự chỉ đạo của hai vị huấn luyện viên khác, đại thần như Sorel lại một kèm một mà dạy kẻ gà mờ như Khánh Trần học nhảy dù từ đầu.

Học viên khác thoáng nghi hoặc không biết tại sao Sorel lại lãng phí thời gian với một kẻ gà mờ, Alice bèn kiên nhẫn giải thích cho họ rằng Khánh Trần mua hết giờ dạy của Sorel...Đại khái khoảng hai triệu đô la.

Sorel vốn đang lo lắng kẻ có tiền như Khánh Trần sẽ nóng lòng thành công. Nhưng hắn phát hiện Khánh Trần không hề gấp gáp, mà lại học vô cùng vững mỗi bước rồi mới bắt đầu bước kế tiếp.

Hơn nữa đây đại khái là học viên nghiêm túc nhất mà hắn từng gặp, kiến thức lý thuyết đọc làu làu, gấp dù thì cẩn thận tỉ mỉ, mỗi một động tác đều tiêu chuẩn giống như sách giáo khoa.

Không giao lưu với các học viên khác, chỉ tập trung học hành.

Trong bảy ngày học tập, sự giao lưu giữa Khánh Trần và những học viên khác vẫn chỉ giới hạn ở chỗ gặp mặt thì chào hỏi nhau.

Tất cả học viên đều biết trong căn cứ huấn luyện này xuất hiện một người châu Á quái gở lại giàu có.

Alice lặng lẽ đi gặp Sorel:

"Ngươi cảm thấy vị học viên này thế nào?"

Sorel bưng cà phê, suy tư nói:

"Trước kia ta đã từng gặp người như vậy ở lĩnh vực khác, họ biết rõ chính mình cần gì, cũng biết làm thế nào mới có thể đạt được mục đích của mình. Loại người này luôn thành công nhất trong lĩnh vực của mình, nhưng ta không rõ quá khứ thế nào mới có thể tạo ra tính cách thế này của họ. Có lẽ họ sẽ gặp phải khốn khó nhất thời, nhưng thành công với họ mà nói chính là đương nhiên."

Buổi tối ngày thứ bảy, Khánh Trần yên lặng nằm trên giường của mình điều chỉnh hô hấp, chờ đợi thời gian đếm ngược.

Đối với hắn mà nói, cuộc sống học tập ở thế giới ngoài đã là một loại điều tiết chậm rãi, khiến hắn có thể không cần luôn căng thẳng.

Nhưng cuộc sống không có khả năng luôn luôn chậm như vậy.

Khánh Trần giơ cánh tay lên nhìn thoáng qua thời gian đếm ngược, trở về.

Thế giới lâm vào hắc ám, lại sáng lên lần nữa.

Người khổng lồ trước mắt còn đang líu ríu thảo luận điều gì đó, từ đằng xa còn có người khổng lồ mới phóng tới, gia nhập vào đội quan sát "người bạn trong lời tiên đoán vĩ đại".

Họ còn nhiều lần yêu cầu Khánh Trần dùng cốt đao ký tên lên trên cánh tay của họ.

Khánh Trần ngồi xổm trên mặt đất, dùng nhánh cây tô tô vẽ vẽ, dặn dò Tạp Sát điều gì đó. Mãi đến khi xác nhận Tạp Sát hiểu rõ kế hoạch của mình, cuối cùng hắn mới yên lòng.

Tạp Sát dẫn các tộc nhân rời đi, trên đường gặp được Lôi tộc thì lập tức khoa tay múa chân, khoe khoang chuyện mình gặp được Khánh Trần với họ.