Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2619: Khu Vực Có Bom




Người Xem Mệnh đi ra ngoài:

“Đừng chạm vào xác của họ, kéo ra ngoài đốt đi. Nhớ kỹ, không cho phép bất cứ ai đến gần phòng của người này, ăn cơm, lấy đồ vật cũng nhất định phải để người máy tới làm, đừng cho hắn có cơ hội tiếp tục tìm hiểu Tây đại lục.”

Cửa nhà giam là dùng pha lê ngăn cách, kết cấu chủ thể là vách tường bằng hợp kim sáng ngời, trên đầu còn tỏa ra ánh sáng trắng tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật.

Tông Thừa cách nhà giam hỏi:

“Đang lo lắng con rối của ta phát triển trong vương quốc Roosevelt sao? Vậy các ngươi con phải giết không ít người đó.”

“Không cần phải nhắc nhở.”

Cùng lúc đó, một người máy chiến tranh đi vào tàu bày, lại thấy nó ấn xuống nút đóng cửa hạm, lại khởi động hệ thống khí mật trong tàu bay.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của các binh lính trong tàu bay, lại thấy trước ngực nó phun ra một luồng khói độc màu trắng.

Sương khói hỗn hợp độc tố thần kinh lơ lửng trong khoang thuyền, chỉ gần năm phút đã giết chết tất cả mọi người ở bên trong!

Đây vẫn chưa phải là kết thúc, các binh lính trong căn cứ quân sự phụ trách kiểm tra con tàu bay này lúc trước, tất cả cũng đều bị bắn chết!

Các xử quyết liên tiếp này cũng đủ để nhìn ra Công tước Phong Bạo kiêng kỵ khôi lỗi sư đến mức nào.

Bởi vì Tây đại lục cũng từng xuất hiện một vị khôi lỗi sư khủng bố, nếu không phải Người Xem Mệnh có năng lực đoán trước, chỉ sợ hiện tại vương quốc này đã không phải của gia tộc Roosevelt.

Trong ngục giam bí mật, trên mặt Tông Thừa lộ ra nụ cười quỷ dị. Trò chơi mới bắt đầu rồi.

...

Trở về đếm ngược 12:00:00.

Trong rừng cấm kỵ, một binh lính đang trải địa lôi cảm ứng sinh vật, nhiệm vụ hôm nay của hắn là trải xong 230 mét lôi khu. Lúc này, trong rừng rậm có một con nai con tung tăng đến gần.

Binh lính theo bản năng nói:

“Đừng đến đây! Đây là khu vực có bom!”

Nhưng mà ngay sau đó hắn lại ý thức được con vật kia hoàn toàn không nghe hiểu được hắn đang nói gì, hơn nữa tham số điều tiết cảm ứng sinh vật là cố ý nhắm vào người khổng lồ, một con nai cũng không thể nào kích hoạt được nó.

Lại thấy con nai kia đâm thẳng về phía binh lính.

Binh lính sửng sốt, hắn tháo súng tự động ở sau lưng ra, đập vào trán nai con, vừa chính xác lại vừa có hiệu suất cao.

“Đúng là đồ ăn tự dâng lên đến miệng.”

Thổ binh dở khóc dở cười.

Nhưng mà ngay sau đó lại thấy cơ thể nai con đột nhiên thẩm thấu ra một chất lỏng màu bạc.

Thổ binh có hơi tò mò đi qua, thử dùng nòng súng khẩy chất lỏng kia, nhưng nòng súng vừa mới tiếp xúc đến chất lỏng màu bạc, thứ kia như sống lại, bò theo thân súng bám lên người hắn.

Chất lỏng màu bạc thẩm thấu vào làn da hắn...

Vài giây sau, lại thấy binh lính vặn vẹo cổ:

“Cuối cùng lại được làm người rồi, hì hì.”

Mấy ngày nay Trung Vũ ăn cỏ đến sắp nôn, nhưng hắn vẫn không tìm được cơ hội thích hợp để điều khiển binh lính hành động một mình.

Trung Vũ cũng không vội vàng trở về, mà là dựa theo ký ức của binh lính mà trải xong toàn bộ địa lôi, lúc này mới lảo đảo lắc lư ngâm nga bài hát quay trở về.

Hắn quay về trong căn cứ quân sự tắm rửa, ăn một bữa no nê, lúc này mới đi vào ký túc xá của chính mình. Mắt kính giả thuyết ở trên giường hấp dẫn lực chú ý của Trung Vũ, hắn vội vàng đeo lên...lần trước hắn biến thành con nai, chính là vi phối hợp hành động với Bạch Nhân Chi Quang.

Hiện tại hắn đã giúp đỡ một việc lớn, đối phương chắc chắn sẽ rất biết ơn hắn.

Hơn nữa, chắc là đối phương cũng đã biết được thực lực của chính mình rồi nhỉ? Đến cả pháo đài không trung cũng không thể giết chết hắn!

Đi vào thế giới Siêu Đạo, còn chưa tìm dược Bạch Nhân Chi Quang, hắn đã nghe được người qua đường trò chuyện:

“Tộc người khổng lồ tấn công thành Bạch Ngân, họ giết chết Bạch Ngân Công Tước rồi.”

“Không chỉ như thế, còn có Nhị vương tử của vương thất, toàn bộ hắc kỵ sĩ đoàn, ba đoàn dã chiến sư...”

Sau khi Trung Vũ nghe xong, mặt lập tức dại ra.

Hắn đã ngăn cách với đời lâu lắm rồi sao...Không đúng, hiện tại chỉ mới qua mấy ngày, sao Bạch Nhân Chi Quang lại làm ra được nhiều chuyện như thế? Vào thời khắc mà chính hắn còn đang đắc ý vì không bị giết chết, không ngờ đối phương lại đã giết chết một tên bán thần?!

Lần đầu tiên trong đời, Trung Vũ cảm thấy xấu hổ vì chính mình!

Không ngờ hắn lại xuất hiện ý tưởng cảm thấy xấu hổ khi không sánh bằng!

Hắn rất không cam lòng, nhưng hắn lại biết rõ, đây là chuyện hắn không bao giờ làm được!

“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”

Trung Vũ sốt ruột:

“Có phải ta cũng nên đi giết một tên bán thần, sau đó mới có thể tiếp tục so sánh với hắn không? Nếu không, hắn nói ta không có tư cách hợp tác với hắn thì phải làm sao đây?”

Nhưng mà đúng vào lúc này, đột nhiên có người nói:

“Đúng rồi, ta nghe hầu tước mà ta phục vụ nói việc này là do Bạch Nhân Chi Quang làm, cái tên Bạch Nhân Chi Quang kia chính là Joker của Đông đại lục, tên hình như là Khánh Trần, các ngươi có nghe nói đến kiếm tiên đánh xuyên qua pháo đài không trung sao, hắn cũng thuộc Đông đại lục, hình như tên là Hà Kim Thu.”