Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2653: Có Muốn Hay Không




Bây giờ mà còn có tâm trạng đi nhặt rác về, Sorel nhìn Khánh Trần bị thương khắp người, hơi tức giận nói:

“Đây là cái giá đắt phải trả khi chưa được huấn luyện trực tiếp đã bắt đầu wingsuit flying.”

Khánh Trần cười cười:

“Không sao, nhiêu đây đã là gì chứ.”

“Hửm?”

Sorel ngẩn người.

Máy bay trực thăng bay đến đỉnh đầu họ, thả thang dây xuống đón họ lên.

Ngồi trên máy bay trực thăng, Sorel vẫn chưa ổn định cảm xúc, kết quả Khánh Trần đã bình tĩnh mở ra một túi dù mới, bắt đầu gấp dù!

Khánh Trần nhìn về phía hắn:

“Dù của ta nhất định phải để ta tự gấp, người khác gấp ta không yên tâm, nếu ngươi không ngại thì không cần gấp, chỗ này còn có hàng sẵn.”

“Ngươi có ý gì?”

Sorel kinh ngạc hỏi.

“Ta muốn tranh thủ chưa đến giờ cơm trưa, nhảy thêm lần nữa.”

Khánh Trần bình tĩnh nói.

Sorel:

“?”

Tại sao lại có thể nói ra lời này một cách nhẹ nhàng như thế? Mới ngay lúc nãy thôi, ngươi suýt chút nữa đã chết trong núi Alps, sau đó hiện tại ngươi lại nói ngươi muốn nhảy thêm lần nữa, sau đó chạy về ăn cơm trưa?!

Giống như lúc nãy người suýt chết không phải là ngươi vậy!

Buổi tối, Alice đang ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa cơm phong phú, nàng rất bận, bận đến mức hai vị trợ giáo trong căn cứ cũng đã đến giúp nàng làm bò beefsteak thì vẫn làm không hết việc...Rạng sáng, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Ngũ, Hội Phụ Huynh có hai mươi thành viên đến.

Ngay sau đó đến giữa trưa, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Thất, Hội Phụ Huynh lại có thêm bốn mươi người đến. Lại đến buổi tối, tổ chức Cửu Châu vậy mà cũng bị Ngu Thành cử hai mươi người đến. Căn cứ huấn luyện vốn quạnh quẽ lập tức trở nên náo nhiệt, nhộn nhịp giống như người phương Tây ăn lễ Giáng Sinh vậy.

Những người đến đây đều là tinh anh trong tinh anh.

Rốt cuộc thì có thể làm người bảo vệ cho Phụ Huynh, tệ nhất chắc cũng phải đến cấp B mới có tư cách. Không đến cấp B thì không cho ngươi báo danh. Alice nhìn cảnh tượng vô cùng nhộn nhịp trong căn cứ, đầu óc quay cuồng:

“Sao lại có nhiều người như thế chứ!”

Theo lời Khánh Trần nói thì là khôi lỗi sư đã biết được vị trí căn cứ huấn luyện mà hắn đang ở, đối phương chắc chắn sẽ truyền tin lại cho tổ chức vương quốc, để vương quốc đến quấy rối. Nếu đổi lại là lúc trước, hắn chắc chắn sẽ cẩn thận đổi địa điểm khác, cho dù chậm trễ một ít thời gian thì cũng chẳng có gì.

Nhưng bây giờ lại không giống vậy, muốn tìm kiếm một nơi có được cửa ải sống chết thích hợp như thế này thì có hơi khó khăn. Cho dù tìm được rồi thì có thể bảo đảm không để lộ bí mật hay không đây? Thời gian của hắn rất quý giá, cho nên hắn muốn đối đầu trực diện. Nếu có khách muốn đến, vậy cứ để hắn đến đi.

Bạch Trú và Hội Phụ Huynh đã khác xưa rồi.

Lúc này, Khánh Trần kéo cơ thể mỏi mệt, chồng chất vết thương quay trở về căn cứ.

Alice nhìn thấy quần áo của Khánh Trần đều rách bươm, lập tức giật mình hô to:

“Bị làm sao thế? Không phải lúc ăn trưa đã nói là buổi chiều không được mạo hiểm sao?”

Sorel ở bên cạnh bất đắc dĩ nói:

“Hôm nay hắn đã thử chừng nằm sáu lần, buổi tối thấy hoàn cảnh kém lại muốn bay thử một lần, ta chưa từng thấy ai chơi liều mạng đến mức này.”

Hắn nhìn cơ thể chồng chất vết thương của Khánh Trần, thiếu niên này giống như vĩnh viễn không bao giờ biết đau và mệt mỏi.

Khánh Trần cười hỏi:

“Nấu cơm xong chưa? Đói bụng quá.”

Trong căn cứ huấn luyện, các Người Nhà nhìn thấy hắn đi vào, lập tức đứng bật dậy:

“Phụ Huynh!”

Sorel lập tức có cảm giác đang xem phim xã hội đen Italy, mấy người này toàn là Mafia à...

“Ngồi xuống hết đi, ngồi xuống hết đi.”

Khánh Trần vui tươi hớn hở:

“Alice, sẽ có người thanh toán phí ăn ở, tiền cơm cho người, nhất định phải để họ ăn nó đấy.”

Tiểu Thất ở bên cạnh nói:

“Chúng ta tổng cộng có bốn người người, thay hai ca, nghiêm mật theo dõi đường lên núi. Tay súng bắn tỉa cũng có hai ca thay phiên, họ ở trên sườn núi, không có ai có thể vòng qua họ đi lên núi. Ngài yên tâm, họ đều đã ăn chín viên “Vấn hàn”, chịu được lạnh.”

Khánh Trần gật đầu nhìn về phía Ngu Thành:

“Sao các ngươi lại đến? Nghe nói ngươi thay thế ông chủ Hà, hiện tại là hội trưởng đại diện Cửu Châu đúng không? Chúc mừng ngươi.”

Ngu Thành nhìn về phía hắn nói:

“Ta chỉ là đại diện tạm thời. Lúc trước ông chủ Hà đã nói qua, nếu hắn chết thì để chúng ta chọn một người tài đức vẹn toàn trong Cửu Châu lên làm hội trưởng, còn việc chọn ai thì hắn không quan tâm. Khánh Trần, ngươi còn nhớ không, ngươi từng gia nhập Cửu Châu.”

Khánh Trần:

“...”

Thì ra là đang đợi hắn ở chỗ này?

Trên thực tế mấy người Ngu Thành cũng rất rối rắm, lần trước khi quay về, các lãnh đạo quản lý cao cấp nhất của Cửu Châu đều đang thảo luận chuyện ai sẽ nhận chức, trong cuộc họp có người đề nghị để Lâu Nhiễm làm, có người nói để Ngu Thành làm.

Kết quả vẫn là Lâu Nhiễm đột nhiên nói: Khánh Trần cũng gia nhập Cửu Châu.

Nói xong câu này, mọi người cảm thấy không còn có ai thích hợp hơn Khánh Trần. Là người có thể sóng vai chiến đấu cùng ông chủ Hà, lại còn mang ông chủ Hà toàn vẹn quay trở về, Cửu Châu cũng vô cùng tán thành Khánh Trần.

Hiện tại chỗ khó khăn duy nhất là, Khánh Trần có muốn làm hay không?