Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 28: Nhóm Trò Chuyện Của Người Xuyên Việt




Chưa tới 30 chương đã lọt vào Top 10 Nguyệt Phiếu Tháng 4 của Qidian thì đủ thêm vào Tủ sách chưa nè? :3

---

"Xem ra không có cách nào rời khỏi Lạc thành rồi.."

Sau khi Giang Tuyết mua vé xe lửa thất bại lại thử mua vé máy bay, kết quả cũng thế.

Đều ra phiếu thất bại.

Mánh khoé tổ chức thần bí này thông thiên, Khánh Trần không muốn bị nhốt trong Lạc thành, vì thế mặc kệ đối phương có mục đích gì, tốt nhất hắn vẫn không nên để thân phận bị bại lộ.

Giang Tuyết đột nhiên hỏi:

"Đúng rồi Khánh Trần, sao hai năm nay không gặp cha mẹ của ngươi, ngươi ở đây một mình à?"

"Ừm… "

Khánh Trần gật đầu:

"Bọn họ ly hôn rồi, ta ở chỗ này một mình. Đúng rồi dì Giang Tuyết, công việc của ngươi là gì?"

"Ta là dạy mỹ thuật bên cạnh tiểu học Bạch M… "

Giang Tuyết không nói thêm nữa, nàng đứng dậy bưng chén dĩa trên bàn đi rửa:

“Để ta đi rửa chén."

"Không cần, ngươi cứ để đó đi. Lát nữa ta sẽ tự rửa… "

Khánh Trần nói.

"Không được, ngươi đã nấu cơm, sao có thể để ngươi rửa chén… "

Giang Tuyết không quan tâm mà đi vào phòng bếp, bỏ lại Khánh Trần cùng Lý Đồng Vân tại phòng khách.

Lúc này, tiểu cô nương Lý Đồng Vân bỗng nhiên thấp giọng nói:

"Ca ca, trước kia ngươi đều không nhìn thẳng nhìn mẹ ta. Có phải hôm nay thấy nàng đẹp quá mới chủ động mời nàng vào nhà không?"

Khánh Trần im lặng:

"Nói cái gì vậy, đừng có đoán mò."

"Mẹ ta xác thực rất xinh đẹp đó…. "

Lý Đồng Vân nhỏ giọng nói thầm.

Khánh Trần dở khóc dở cười, tâm nhãn tiểu hài tử bây giờ hơi nhiều quá rồi.

Nhưng hắn thật sự không vì Giang Tuyết xinh đẹp mà mời nàng vào nhà. Hắn chỉ muốn biết thêm tin tức, tỉ như tổ chức thần bí, tỉ như Thế giới trong.

Giang Tuyết làm việc rất nhanh nhẹn, không bao lâu đã rửa xong chén dĩa. Nàng thấy trong toilet còn có quần áo bẩn liền ôm số quần áo kia lên, thăm dò hỏi:

"Khánh Trần, một mình ngươi sống ở đây cũng không dễ dàng gì. Về sau có quần áo bẩn cứ đưa cho dì, dì giúp ngươi giặt. Về nhà thôi Tiểu Vân, Khánh Trần ca ca còn phải làm bài tập."

"Chờ đã, tự ta có thể. . ."

Khánh Trần còn chưa nói hết lời. Giang Tuyết đã kéo Lý Đồng Vân đi, căn bản không cho hắn cơ hội phản ứng.

Khánh Trần kinh ngạc trong phòng nhỏ mờ tối, hắn hoàn toàn không ngờ đối phương sẽ làm thế.

Hắn trở lại phòng ngủ, chậm rãi nằm ngửa trên giường, suy nghĩ nên làm như thế nào với tương lai của mình.

Nhóm Wechat của lớp đã có 999 tin tức chưa đọc, tất cả mọi người đều thảo luận chuyện liên quan tới người xuyên việt.

Ngay cả chuyện của Giang Tuyết đêm nay cũng dần lan truyền khắp Lạc thành, có lẽ ngày mai sẽ leo lên hot search.

Học sinh, dân đi làm, thậm chí là những người quyền quý chân chính cũng luôn chú ý tới từ khóa người xuyên việt này.

Hắn lướt qua tin nhắn trong nhóm chat của lớp. Mỗi khi có người thảo luận về người xuyên việt, Nam Canh Thần sẽ chủ động lên tiếng, cứ như bản thân rất rành ý..

Nói thật, giờ khắc này Khánh Trần thật sự hi vọng Nam Canh Thần xuyên qua đến ngục giam số 18.

Đến lúc dù hắn không thể che dấu tung tích nữa nhưng được nhìn thấy biểu hiện của Nam Canh Thần thôi đã đủ đặc sắc rồi.

Khánh Trần mở công cụ tìm kiếm ra, muốn xem thử Hà Tiểu Tiểu có livestream gì không. Avatar của đối phương vẫn tối đen như cũ, không có chút động thái nào.

Hắn lại liếc mắt nhìn Wechat, mẹ của hắn vẫn không có tin tức gì.

Đúng lúc hắn chuẩn bị lúc ngủ, điện thoại đột nhiên vang lên.

Hiển thị người gọi: Mẹ.

Khánh Trần ngồi dậy nghe:

"Alo?"

Trương Uyển Phương ở đầu dây bên kia nói:

"Tiểu Trần, mẹ đã đưa tiền sinh hoạt gọi cho cha ngươi rồi."

Nhưng đã thật lâu Khánh Trần chưa từng nhận được tiền sinh hoạt.

"Mẹ, tuần này. . ."

Khánh Trần còn tính nói tuần này phải đóng tiền phí sách vở. Nhưng không đợi Khánh Trần nói xong, Trương Uyển Phương đã nói:

"Hạo Hạo đột nhiên phát sốt. Cuối tuần ta không thể tới gặp ngươi. Đi ngủ sớm một chút nhé, đừng lơ là học tập."

"Ừm, được… "

Khánh Trần nói xong thì cúp điện thoại.

Rốt cục người hắn cũng đã gọi tới, nhưng dường như đối phương không để ý chuyện hắn trốn học.

Bất quá, không quan trọng nữa.

Đúng lúc này…

"Khánh Trần Khánh Trần, có đây không, có đây không, có đây không… "

Nam Canh Thần nửa đêm gửi tin tới.

"Chuyện gì?"

Khánh Trần hỏi.

"Vừa rồi ta tìm được một nhóm chat trên mạng, hoan nghênh những người từng xuyên việt vào giao lưu. Ngươi vào không, ta sẽ chia sẻ ID cho ngươi… "

Nam Canh Thần phấn khởi nói, bộ dáng nghiễm nhiên bản thân đã là người xuyên việt.

Khánh Trần nói:

"Hai ta không phải người xuyên việt, vào làm gì?"

Qua một lúc Nam Canh Thần nhắn:

"Vào đó hóng chuyện, có thể biết một chút chuyện mới mẻ cũng tốt. Vạn nhất có một ngày hai ta đều có thể xuyên việt, xem như biết thêm tin tức vậy.”

"Ta không đi, ngươi đi đi… "

Khánh Trần nói ra.

Lúc này hắn đối căn bản không có hứng thú với người xuyên việt. Vạn nhất đây là cái bẫy mà tổ chức thần bí kia giăng thì sao, chờ lấy mọi người tự chui đầu vào lưới đâu?

Có lẽ không có gì nguy hiểm, nhưng hắn cũng không muốn tự do bị hạn chế a.

Cũng chỉ có Nam Canh Thần ngốc nghếch mới thấy náo nhiệt rồi đâm đầu vào.

"Ngươi không đi thì thôi, ta tự vào chơi… "

Nam Canh Thần nói.

Nói xong, Nam Canh Thần im lặng.

Qua một hồi, Khánh Trần có chút buồn ngủ thì Nam Canh Thần lại xuất hiện:

"Khánh Trần. . ."

"Thế nào?"

Khánh Trần bất đắc dĩ hỏi.

“Chủ nhóm nói hắn là người xuyên việt. Còn nói hắn từ Thế giới trong đem về mấy trăm đôi vớ công nghệ cao, không chỉ có không bị thối chân còn thấm hút mồ hôi, có thể khiến người ta bước đi như bay, kéo dài tuổi thọ, nói cái gì mà dùng kỹ thuật nano kích thích huyệt đạo. . . Ngươi có muốn mau hai cặp không?"

Nam Canh Thần hỏi.

Khánh Trần:

"? ? ?"

Bít tất thần CMN được mang về từ Thế giới trong!

Hiện tại lừa đảo cũng quá thiếu logic đi, cái gì cũng cọ nhiệt được?

Hắn biết cái nhóm chat này không đáng tin cậy nhưng không ngờ lại lừa đảo như vậy.

Khánh Trần hỏi:

"Ngươi mua à?"

Nam Canh Thần trả lời:

"Ta không có tiền, có tiền nói không chừng ta cũng mua thủ một đôi. . ."

Khánh Trần cố gắng nửa ngày:

". . . Trâu bò."

Nam Canh Thần nói tiếp:

"Trong nhóm còn có người xuyên việt nói mình lấy được thuốc biến đổi gen của Thế giới trong, uống xong có thể trở thành siêu phàm giả."

"Ừm, trong nhóm còn nói gì nữa?"

"Trong nhóm còn có người xuyên việt nói, hắn từ Thế giới trong biết được vài phú bà giàu có mong có con. Hắn có thể giới thiệu giúp ta."

"Ừm. . . Còn gì nữa?”

Khánh Trần đại khái đã hiểu, đám người này thật sự là một nhóm lừa đảo.

Hắn thậm chí hoài nghi, trong nhóm kia trừ Nam Canh Thần ra thì tất cả đều là lừa đảo, chỉ có Nam Canh Thần là kẻ ngu.