Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2997: Đoạn Đường Cuối 12




Đang lau nước mắt, dưới chân hắn đột nhiên có một thi thể mở mắt ra:

"Lão La, ngươi khóc sao?"

"Hả!"

La Vạn Nhai run rẩy hét to:

"Ngươi thế này là sao? !"

Người đó nằm trên mặt đất, mặt đầy vết máu, chậm rãi nói:

"Ngươi đừng hét to...Họ đã vượt 7.000 km để đến tây nam, còn chưa kịp nghỉ ngơi đã phải tới tiêu diệt bọn thú binh, chiến đấu suốt mấy giờ liền đã quá mệt rồi, hãy để họ nằm một lát."

"Để ngươi nằm một lát đấy, đúng là uổng công ta rơi nước mắt..."

La Vạn Nhai nói vói chiến trường vắng tanh:

"Còn ai còn sống không, hãy trả lời ta!"

Giọng nói của hắn vang vọng khắp chiến trường cho đến tận lúc mặt trời khuất đằng sau rặng núi...

"Ta không sao, vừa mới ngủ một giấc, bây giờ cảm thấy tốt hơn rồi."

"Căn cứ sản xuất không thể sử dụng như vậy, sau trận chiến này, ta cần ngủ ba ngày ba đêm."

"Ta muốn ngủ thêm một chút...Chân ta bị thương rồi!"

Tiểu Thất dở khóc dở cười.

Nhưng vào lúc trận chiến kết thúc, hắn quay đầu lại thì phát hiện phía sau không có người nữa nên mới tưởng rằng tất cả mọi người đều đã bị tiêu diệt!

Hắn nói:

"Vậy các ngươi nghỉ ngơi một chút đi, dù sao ở chiến tuyến này quân đoàn Thú Nhân cũng đã bị tiêu diệt toàn bộ."

Thế nhưng đúng lúc này, Tiểu Ngũ từ đằng xa chạy tới rồi hét lớn:

“Bộ chỉ huy ra lệnh bảo chúng ta lập tức đến chi viện phòng tuyến A5, bên đó đã bị quân đoàn Thú Nhân tập kích bất ngờ, sắp không cầm cự nổi nữa rồi!”

Tiểu Thất và La Vạn Nhai nhìn nhau.

La Vạn Nhai không kìm được và nói:

"Ngươi hỏi bộ chỉ huy xem có thể chờ thêm hai tiếng nữa được không? Không phải bọn ta muốn trì hoãn, thật ra là vì mọi người đều không chịu đựng nổi nữa rồi..."

Tiểu Ngũ im lặng lắc đầu.

La Vạn Nhai có chút nan giải, không phải hắn ra vẻ mà là vì mọi người thật sự đều đã sức cùng lực kiệt, lúc trận chiến này sắp kết thúc, rất nhiều người đều bất giác ngất xỉu vì quá mệt và choáng.

Bây giờ nếu còn phải lặn lội đường sá xa xôi đến chi viện cho chiến tuyến khác thì e là họ sẽ không chịu đựng nổi nữa.

Trong lúc hắn đang bối rối thì có người từ từ ngồi dậy nói:

“Đi thôi đi thôi, đánh thêm một trận nữa cũng chẳng khác gì, đã nói rõ rồi, đây thật sự là trận cuối.”

"Ở chiến tuyến A5 hẳn đều là huynh đệ của hội Phụ Huynh chúng ta nhỉ?"

Có 232.910 người trong hội Phụ Huynh đã vượt qua Kiếm Môn quan, ở đây chỉ có 41.129 cao thủ cấp A tinh nhuệ nhất, còn lại là cao thủ cấp B và C đều đã ở chiến tuyến A5, A6, A7.

"Đi thôi đi thôi, đi hỗ trợ các huynh đệ ở chiến tuyến A5! Đánh xong hẵng ngủ!"

Trong lúc nói, ở chiến trường thê lương bỗng có vô số những thành viên của hội Phụ Huynh đứng dậy và dìu dắt nhau đi về phía tây.

Giống như sau khi lặn lội hết quãng đường gian nan đó thì sẽ không còn gì có thể hạ gục được họ nữa.

...

Phòng tuyến A3, Lý Trường Thanh đang giữ lấy ba thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm của mình và rong ruổi trên chiến trường, đây chính là đội quân chủ lực của lục quân Khánh Thị, một trong những phòng tuyến vững chắc nhất.

Nhưng quân đoàn Thú Nhân lại tầng tầng lớp lớp tiến lên giống như vô cùng vô tận.

Điều quan trọng là một số binh sĩ tinh nhuệ của đội quân chủ lực quân đoàn Thú Nhân lại còn được trang bị hỏa lực hạng nặng.

Những binh sĩ Thú Nhân này cao trung bình 2.2m, chúng có thể sử dụng những vũ khí do con người chế tạo, và những vũ khí này thậm chí không cần phải vận chuyện từ tây đại lục tới vì đã có Jindai Chomei và Kashima vận chuyển là đủ rồi.

Từng mảnh đạn lửa biến chiến trường thành biển lửa không thể dập tắt trong một thời gian dài.

Trong phút chốc, lục quân Khánh Thị dù vẫn được trang bị trang thiết bị hiện đại cũng không cách nào chiếm được ưu thế.

Lớp thứ nhất của phòng tuyến bắt đầu tan tác rồi đến lớp phòng tuyến thứ hai.

Lớp phòng tuyến thứ ba cũng đã tan tác...

Chỉ còn lại mỗi Lý Trường Thanh canh giữ lớp phòng tuyến cuối cùng.

Nếu lớp phòng tuyến này cũng bị đánh xuyên qua thì quân đoàn Thú Nhân kia sẽ san bằng vùng đất phía nam, thậm chí có thể hoàn thành bao vây những đội quân khác của Khánh Thị trong vòng 12 tiếng đồng hồ.

Lúc này, một thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm của Lý Trường Thanh đã hoàn toàn vỡ vụn, sắc mặt nàng tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng nàng vẫn không tỏ ra yếu đuối, nàng lau đi máu ở khóe miệng, phân tích thế cục với vẻ bình tĩnh dị thường:

Tính sơ chúng ta đã tiêu diệt hơn 20.000 thú binh, nhưng trên chiến trường bây giờ vẫn còn có khoảng 70.000 đến 80.000 quân, điều này có nghĩa chúng ta đang đối mặt với một trong đội quân chủ lực của quân đoàn Thú Nhân.

Trước khi phá hủy vệ tinh, Khánh Thị dự đoán rằng quân đoàn Thú Nhân sẽ có khoảng 230.000 quân, nhưng sau đó đã có một số nô lệ bị biến thành thú binh nên bây giờ không ai biết được số lượng cụ thể của quân đoàn Thú Nhân là bao nhiêu.

Nhưng số lượng binh sĩ của quân đoàn Thú Nhân ở chiến tuyến A3 thật sự rất nhiều, nhiều một cách khác thường.