Lý Y Nặc lắc đầu:
"Chỉ riêng đời thứ ba của Khánh thị đã có khoảng hơn nghìn người, chọn một ảnh tử từ trong hơn nghìn người, trung bình năm đời ảnh tử mới có một đời gia chủ. Sau đó bảo đảm Khánh thị có nền móng vững chắc trăm năm, đúng là rất tàn khốc với người bình thường, nhưng đối với toàn bộ Khánh thị thì sao? Đây chính là gia tộc.”
"Vậy còn Lý thị?"
Nam Canh Thần đột nhiên hỏi.
"Đương nhiên Lý thị cũng có cách của Lý thị.”
Lý Y Nặc bình tĩnh nói:
"Đi thôi, đến giờ rồi, đến phòng quyền anh chờ Khánh Thi, xem nàng có kế hoạch gì.”
...
Đội xe của Lý Y Nặc nhanh chóng lái ra khỏi trang viên Minh Châu của dòng thứ hai Lý thị, lao nhanh như chớp về khu thứ bốn.
Gần đây mọi người đều biết, chỉ cần rảnh rỗi là trưởng nữ đời thứ ba Lý thị sẽ đến phòng quyền anh Hải Đường, mà Giang Tiểu Đường thì bảo người ta đỗ hết xe của Lý Y Nặc ngoài cửa phòng quyền anh, biến thành đại diện của phòng quyền anh.
Đám người Lý Y Nặc vừa tới đã phát hiện hình chiếu 3D trên bầu trời của phòng quyền anh Hải Đường đã đổi thành những đoạn đặc sắc của Khánh Trần trong trận đấu xác định thứ hạng trước.
Nhưng mà có vẻ những hình chiếu 3D này đã được chỉnh sửa, cơ bản đều là bóng lưng của Khánh Trần, dường như đang cố gắng tạo ra bầu không khí thần bí.
Lý Y Nặc nhìn nhân viên:
"Sao thế, hôm nay có trận đấu của Khánh Tiểu Thổ?”
"Đúng vậy.”
Nhân viên cung kính nói:
"Hôm nay hắn muốn khiêu chiến tuyển thủ hạng hổ Tiêu Thái Bảo, đây là trận đấu chính gần đây của phòng quyền anh.”
"Không phải trận đấu chính của các ngươi vào thứ bảy sao, sao lại xếp cho hắn ở thứ hai?"
Lý Y Nặc cau mày nói:
"Là vì hắn không có tên tuổi sao, ta muốn gặp Giang Tiểu Đường.”
"Không phải, ngài hiểu nhầm rồi.”
Nhân viên giải thích:
"Đây là tuyển thủ Khánh Tiểu Thổ tự yêu cầu, chúng ta cũng rất bất ngờ, nhưng nếu ngài muốn xem thi đấu vào cuối tuần cũng có thể thấy hắn, sau này có thể hắn sẽ đánh hai trận một tuần.”
"Một tuần hai trận? Hắn không muốn sống nữa?"
Lý Y Nặc cất cao giọng:
"Đây là các ngươi sắp xếp, hay tự hắn yêu cầu?”
Trước đó Lý Y Nặc còn nói với Giang Tiểu Đường, nếu Khánh Trần không muốn đánh, phòng quyền anh Hải Đường tuyệt đối không thể ép hắn.
Nhưng bây giờ xem ra, cường độ thi đấu của Khánh Trần còn cao hơn tưởng tượng.
Điều này khiến Lý Y Nặc không thể không suy nghĩ nhiều, có phải là Giang Tiểu Đường vội vã lợi dụng Khánh Trần để kiếm tiền hay không?
"Là hắn yêu cầu.”
Nhân viên đổ mồ hôi:
"Chúng ta sao dám ép hắn, bây giờ hắn là đệ đệ của bà chủ, không tin ngài cứ hỏi tuyển thủ Khánh Tiểu Thổ đi.”
"Đệ đệ.”
Lý Y Nặc buồn bực, cường độ một tuần hai trận đấu, lại làm đệ đệ của người phụ nữ rắn rết như Giang Tiểu Đường, Khánh Trần định làm gì?!
Nam Canh Thần và Lý Đồng Vân ở bên cạnh cũng lo lắng, họ không quan tâm đến cái khác, chỉ quan tâm Khánh Trần có thể gánh nổi cường độ thi đấu này hay không.
Lúc này, Lý Y Nặc bỗng nhiên phát hiện ra có chút không đúng, sau khi họ đi vào, có mấy cảnh sát chìm vẫn lặng lẽ nhìn về phía bọn họ.
"Có chuyện gì vậy.”
Lý Y Nặc khó hiểu:
"Hôm nay kì lạ quá.”
Đám người Lý Y Nặc với đầy tâm sự đi vào phòng mình, kết quả vừa đẩy cửa ra, lại phát hiện Khánh Thi buộc tóc hai bên đã ngồi ở trên ghế sô pha.
Nàng đứng dậy cười chào hỏi:
"Y Nặc tỷ tỷ, lần đầu gặp, xin hãy quan tâm nhiều hơn.”
Nhìn thấy Khánh Thi, Lý Y Nặc mới giật mình:
"Hoá ra là thiên kim của Khánh thị đếm sớm, chả trách bên ngoài lại có cảnh sát chìm.”
"Xin lỗi Y Nặc tỷ tỷ, ra ngoài phải chú ý an toàn.”
Khánh Thi cười nói:
"Hơn nữa Y Nặc tỷ tỷ yêu cầu giữ bí mật nên ta đã bảo họ mặc thường phục.”
"Thường phục cũng được.”
Thiếu nữ tráng sĩ gật đầu, thuận miệng nói bậy:
"Dù sao chúng ta phải bàn bạc chuyện lớn, giữ bí mật là quan trọng nhất...Không ai biết ngươi tới đây chứ?”
"Ngoại trừ cha ta và một vài tay sai bên cạnh ta, những người khác không biết.”
Khánh Thi chân thành nói:
"Cũng không biết Y Nặc tỷ tỷ hẹn ta tới làm gì?”
"Là thế này, ta lấy được một tin tức, nhiệm vụ vòng thứ hai của người dự bị là giúp đỡ một thành viên Lý thị, có chuyện này sao?"
Lý Y Nặc hỏi.
Nàng cũng không nói mình biết được từ một người dự bị khác...
Khánh Thi gật đầu:
"Đúng thế.”
"Vậy ngươi cảm thấy ta thế nào, nếu không ngươi giúp ta đi?”
Lý Y Nặc đi thẳng vào vấn đề.
Nàng nghĩ mình còn phải gặp năm người dự bị nữa, ai cũng đều phải nói lòng vòng thì mệt lắm, còn không bằng nói thẳng.
Có vẻ Khánh Thi cũng không ngờ Lý Y Nặc lại thẳng thắn như thế, nàng sửng sốt hơn nửa ngày:
"Được thôi.”
Lý Đồng Vân và Nam Canh Thần ở bên cạnh dở khóc dở cười, cuộc đàm phán bí mật này sao mà đơn giản thế.
Vốn dĩ mọi người còn tưởng rằng sẽ phải đàm phán hơn mấy giờ, kết quả mới năm phút đã giải quyết xong.
Vậy thời gian còn thừa để làm gì, trò chuyện cái gì đây, tất cả mọi người chưa nghĩ ra...