👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹
---
Khánh Trần từng nghe thấy ngững chuyện giống như vậy, bởi vì trước kia Lâm Tiểu Tiếu từng nói, việc trở thành trẻ mồ côi Trong liên bang là một chuyện rất nguy hiểm, bởi vì khi đó tất cả mọi người sẽ coi ngươi là một món đồ, mà không còn là một người sống sờ sờ như trước.
Cho nên, những những đứa trẻ mồ côi mà Lý Thúc Đồng từng chăm sóc chu đáo, mới có thể luôn đi theo hắn.
Đương nhiên, một nguyên nhân khác trong đó cũng do một phần tính cách của Lý Thúc Đồng.
"Đúng rồi, tại sao ngươi lại muốn tới câu lạc bộ Bất Lạc Mạc?”
Hoàng Tử Hiền tò mò nói:
"Ta cảm thấy ngươi không phải là người thích đến những nơi này, dù sao thì....Nhìn ngươi khá sạch sẽ."
"Ta muốn đến đây để tiêu tiền."
Khánh Trần bình thản trả lời.
Trên thực tế, Nhất đã gửi một số tài liệu có liên quan đến Thắng Xã cho hắn.
Trong tài liệu, mỗi khi trời tối, những khách hàng và những thành viên quan trọng của Thắng Xã đều sẽ đến câu lạc bộ Bất Lạc Mạc, cho nên hắn muốn thử đến đây để bí mật quan sát.
Nhưng mà, ngay khi hai người đến trước cửa của Bất Lạc Mạc, sau khi hai nhân viên bảo vệ nhìn thấy họ thì đều ngăn cản Khánh Trần:
"Rất xin lỗi, bà chủ Giang có dặn dò, ngài không được phép đi vào."
Khánh Trần: “???”
Meo meo meo?
Vừa rồi hắn còn cảm thấy thông báo của Giang Tiểu Đường là quan tâm đến hắn, bây giờ lại thành một nhát đâm sau lưng hắn!
Khánh Trần không ngờ được, Giang Tiểu Đường lại có ảnh hưởng lớn như vậy ở khu thứ bốn, nàng nói không cho mình đi vào những nơi ăn chơi, mình sẽ thật sự không vào được!
Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Có phải các ngươi nhận lầm người rồi hay không?"
"Sẽ không.”
Nhân viên bảo vệ nói:
"Bây giờ trong khu thứ bốn không có ai là không biết ngài là Quyền Vương hạng hổ mới xuất hiện."
Khánh Trần nhướn mày rồi quay người đi về.
Những chuyện như vậy chỉ có thể ngăn hắn không đến đây được một ngày, ngày mai hắn sẽ dùng vật cấm kỵ ACE-005 để thay đổi khuôn mặt, như vậy thì có thể dễ dàng đi vào.
Lúc này, Hoàng Tử Hiền ở bên cạnh nín cười nói:
"Có lẽ sau này ngươi không thể đến những nơi như thế này được nữa."
Khánh Trần nhấn một phím nào đó trên điện thoại di động của mình, mấy phút sau, một chiếc xe bay đáp xuống bên cạnh hắn.
Hắn ngồi xuống, thừa dịp cửa xe còn chưa kịp đóng lại, Hoàng Tử Hiền khẽ nói với hắn:
"Ta nhắc lại làn cuối, mỗi khi đứng trên võ đài nhất định phải cẩn thận, nếu ngươi phát hiện ra có chuyện gì lạ, thì phải lập tức thông báo để bà chủ Giang mở lồng cứu ngươi. Theo luật, khi chưa phân được thắng bại thì không được phép mở cửa lồng bát giác, nhưng xem ra, bà chủ Giang sẽ có thể vì ngươi mà phá vỡ luật chơi này, nhất định phải nhớ, không được kiêu ngạo."
"Sẽ có những nguy hiểm gì?"
Khánh Trần đang nghĩ, có lẽ Hoàng Tử Hiền nhận thấy mình sẽ gặp nguy hiểm, nhưng vẫn chưa tiết lộ là điều gì.
Hoàng Tử Hiền suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Đây coi như là một phần của lợi tức, có lẽ đối thủ ngươi sẽ gặp phải không chỉ là võ sĩ hạng hổ."
....
Khánh Trần ngồi trong xe bay nhắm mắt nghỉ ngơi, hắn đang xem lại tất cả những gì xảy ra trong đêm nay ở tronh hồi ức của mình.
Ngay sau đó, trên mặt hắn nở một nụ cười, có vẻ như đã tìm được manh mối mà hắn muốn.
Hắn mở điện thoại để xem số dư trong tài khoản của mình thì ngạc nhiên phát hiện 905.85 vạn đã bốc hơi khỏi tài khoản của hắn!
Trí nhớ của hắn chắc chắn sẽ không sai, như vậy thì vấn đề ở đây chính là....Nhất!
Trong xe, Nhất bình tĩnh nói:
"Ta đã giúp ngươi nộp thuế thu nhập cá nhân rồi."
Khánh Trần trơn mắt lên:
"Đại ca, đêm nay ta đâu có trêu chọc gì đến ngươi!"
Nhất nói:
"À, ngươi cũng biết ta vô cùng thông minh, rất hài hước, hơn nữa còn rất tuân thủ luật pháp."
"Ngươi có thể đừng dùng cách vụng về như vậy để nói sang chuyện khác được không, không phù hợp chút nào với thân phận trí tuệ nhân tạo của ngươi cả."
Khánh Trần vô lực nói.
Lúc này, Nam Canh Thần cuối cùng cũng tìm được cơ hội ở một mình để gửi cho hắn một tin nhắn:
"Trần ca Trần ca, ta đã tính tiền rồi, thu nhập đêm nay là 1789 vạn! Bây giờ ta sẽ chuyển ngay vào tài khoản của ngươi!"
Trước khi xuyên qua lần này, Khánh Trần, Nam Canh Thần, Lý Đồng Vân đã bỏ ra một đêm để lên kế hoạch và kiểm tra đối chiếu thông tin.
Ví dụ như làm sao để phối hợp với Lý Y Nặc đi liên hệ với những người được chọn khác.
Ví dụ như làm sao để diễn một vở kịch mà thu được nhiều phiếu cược nhất.
Ví dụ như sau đó thì chia như thế nào.
Nhưng bây giờ Khánh Trần đang không muốn nhận khoản tiền kia, ít nhất thì ngay bây giờ hắn không muốn nhận.
"Chờ chút, đừng chuyển cho ta vội!”
Khánh Trần bỗng nhiên nhắn lại:
“Ngươi nghĩ xem có cách nào...."
Trong xe, Nhất cũng đột nhiên mở miệng nói: