Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 476: Nghi Vấn




Hôm nay lại lên 10 chương. Các bạn nhớ ủng hộ mình nhé. Nếu đã đọc kịp thì ủng hộ thêm các bộ truyện khác của mình nè! Chúc các bạn có thật nhiều sức khỏe, đừng quên quy tắc 5K, tự bảo vệ bản thân và gia đình nhé!

---

Ảnh tử tiên sinh dạy Khánh Trần phải học nghi vấn tất cả mọi chuyện, nhưng ảnh tử tiên sinh không biết, Khánh Trần đã không còn là Khánh Trần của Khánh thị nữa.

Khánh Trần nghi ngờ thân phận thật sự của thủ lĩnh ảnh tử, hắn nghi ngờ tất cả lời nói của thủ lĩnh ảnh tử, hắn sớm đã quen nghi ngờ tất cả mọi chuyện.

Nhưng hắn chưa bao giờ nghi ngờ tình sư đồ mà Lý Thúc Đồng dành cho hắn hắn.....

Khánh Trần nghiêm túc suy nghĩ rất lâu, người khác càng muốn hắn đi làm cái gì, hắn càng không muốn làm, cho nên trong trận chiến này, hắn vẫn sẽ núp trong bóng tối chờ đợi thời cơ, không chủ động giết những người được chọn khác.

Nhất bỗng nói:

"Ta cảm thấy mọi chuyện xảy ra đêm nay quá đột ngột, bây giờ suy nghĩ của ngươi rất lộn xộn, không thích hợp để đi giết người Hòa Thắng xã."

"Ừ."

Khánh Trần gật gật đầu:

"Cho Lưu Đức Trụ thoát tội, chậm một ngày cũng không sao."

"Nhưng bây giờ mới là 11 giờ đêm."

Nhất nói:

"Ngươi có muốn đi ra ngoài chơi gì đó không? Ta biết có một nơi..."

Khánh Trần nghi nhờ nhìn về phía bảng điều khiển thông minh ơ cửa:

"Lần gặp mặt tiếp theo của ngươi diễn ra trước thời hạn? !"

Nhất:

"...Ngươi thật là thông minh."

"Ta không đi!"

Khánh Trần thẳng thắn từ chối.

"Chúng ta không phải là bạn bè của nhau sao?"

Nhất hỏi:

"Làm bạn bè với ngươi thật không công bằng, chỉ có ta giúp ngươi, mà ngươi lại không giúp ta!"

Câu nói này của Nhất cũng không sai, đối phương đã giúp Khánh Trần làm rất nhiều việc, nếu không có Nhất, nếu hắn phải tự tìm tài liệu để giúp Lưu Đức Trụ thoát tội, sợ là phải mất mấy tháng.

Lúc này, Nhất tiếp tục nói:

"Sau này, tất cả những gì ngươi muốn thu thập, ta sẽ giúp ngươi xử lý."

Khánh Trần:

"Được thôi, đêm nay ta giúp ngươi đi gặp mặt."

"Quá thực tế."

Nhất cảm khái:

"Ngươi thay âu phục ta chuẩn bị sẵn trước đã."

Khánh Trần sắc mặt bình tĩnh nói:

"Lúc trước ta còn thấy lạ, bộ âu phục kia ngay cả khuy măng sét cũng là vàng ròng, chắc chắn có giá rất cao. Lúc trước ta còn nghĩ, ngươi có lòng tốt chuẩn bị quần áo đắt tiền cho ta sao? Hóa ra đây là đạo cụ phải dùng cho lần gặp mặt thứ hai!"

"Sau khi ngươi hoàn thành lần gặp mặt này, bộ quần áo đó sẽ là của ngươi."

Nhất nói:

"Giá của bộ quần áo đó tận 12 vạn!"

"Ngươi đúng là một phú bà."

Khánh Trần thở dài rồi nói:

"Lần này ta dùng thân phận gì để đi gặp mặt, vì sao phải mặc trang phục đắt như thế?"

"Không cần lo lắng, thân phận sẽ khác với lần trước, lần này ngươi là người của giới thượng lưu."

Nhất nói.

"Không được."

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Lần này ngươi không thể nói qua loa như lần trước, ta nhất định phải biết nghề nghiệp của nhân vật ta đóng vai hôm nay, ngươi nói với người kia là gì?"

Nhất suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Ta nói với nàng, ta là lính đánh thuê luôn làm việc lúc nửa đêm, chuyên giải quyết tất cả các yêu cầu của những người khác."

"Lính đánh thuê? Cũng tạm được."

Khánh Trần gật gật đầu.

Trong liên bang ở thế giới trong có rất nhiều lính đánh thuê, ngày thường họ sẽ tụ tập ở trong vài quán bar đặc biệt để tìm nhiệm vụ.

Ví dụ như những người giàu có muốn đi qua vùng hoang dã để đến một thành phố khác nên muốn có người bảo vệ, ví dụ như hộ tống một ít hàng hóa đi nơi khác, đây đều là những công việc của lính đánh thuê.

Bao gồm cả những nghề như 'Thợ săn hoang dã', thật ra nhà Tần Thành cũng có thể coi là lính đánh thuê, cho nên nghề này vô cùng phổ biến.

Hắn không suy nghĩ gì nữa mà yên lặng đi vào phòng ngủ để thay bộ âu phục màu đen mà Nhất chuẩn bị cho hắn.

Ở thế giới trong, ngay những tổ chức xã hội đen khi vào câu lạc bộ cũng phải mặc âu phục màu đen, như vậy mới có cảm giác trang trọng. Mà những kẻ đầu đường xó chợ mặc áo jacket, nhuộm tóc đủ mọi màu sắc đều không thể vào trong câu lạc bộ.

Khánh Trần đã từng hỏi Lâm Tiểu Tiếu, ở thế giới trong, câu lạc bộ và các băng nhóm tội phạm khác nhau ở chỗ nào? Không phải họ đều là những kẻ phá hoại xã hội sao?

Nhưng mà Lâm Tiểu Tiếu trả lời là, câu lạc bộ ở thế giới trong là tổ chức lấy lợi nhuận làm mục đích, chỉ làm những chuyện không muốn ai biết, đây là một nghề nghiệp. Mà những tên đầu đường xó chợ, chỉ là những tên côn đồ không quá thông minh mà thôi.

Khánh Trần thay xong quần áo rồi đi ra, âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, đeo một đôi giày da sáng loáng màu đen.

Không chỉ như vậy, Nhất thậm chí còn chuẩn bị cho hắn cà vạt màu đen và một chiếc kẹp cà vạt bằng bạch kim cực kỳ tinh xảo.

Đây là lần đầu tiên hắn mặc âu phục, khí chất của hắn càng làm tăng cảm giác áp bách và cứng rắn.

Không thể không nói, bộ quần áo đang mặc trên người Khánh Trần rất vừa vặn.

Điều này khiến hắn phải tự hỏi, ngày bình thường Nhất đã dùng Server của nó để tính toán thứ gì vậy.