Nam Canh Thần tò mò hỏi:
"Trần ca, lúc trước chúng ta định nhờ Lý Y Nặc chọn một chiếc xe thích hợp để tiếp đón Trương Thừa Trạch, những bây giờ mọi chuyện lại thành ra thế này, ta có nên chuẩn bị xe nữa không?"
“Cứ chuẩn bị đi.”
Khánh Trần bình tĩnh nói:
"Hắn sẽ đổi ý nhanh thôi, chẳng qua, đợi đến khi hắn đổi ý sẽ không còn cái giá đó nữa"
Thời gian đếm ngược 00:00:00.
Về không.
Khi thế giới u ám sáng sủa trở lại, bầu trời của thế giới trong vẫn đang có tuyết lớn.
Khánh Trần vẫn ở trong ngôi nhà nhỏ với ba người Lưu Đức Trụ.
Cái hộp đen mà hắn ông trước khi trở về, vẫn còn ở trong lòng hắn.
Khánh Trần đứng dậy ra khỏi phòng, khi ra khỏi cửa, mặt nạ mèo đã hiện lên trên mặt.
Bây giờ Lưu Đức Trụ nhìn lại chiếc hộp đen mà hắn đang ôm.....
Chờ chút, thể tích của cái hộp đen này, không phải rất phù hợp với kích thước một khẩu súng bắn tỉa công phá sao?
Lúc trước Lưu Đức Trụ từng thắc mắc không biết ông chủ lấy súng bắn tỉa ở đâu, nhưng xem ra, thứ trong hộp đen kia nhất định chính là khẩu súng đó!
Nhưng làm sao để mang súng bắn tỉa ra thế giới ngoài?
"Vật cấm kỵ.”
Trong lòng Lưu Đức Trụ khẽ hô.
Khánh Trần bình tĩnh nhìn Lưu Đức Trụ một cái:
"Đoán ra rồi sao?"
"Ừ.”
Lưu Đức Trụ cũng không giấu diếm:
"Chúc mừng ông chủ lấy được vật cấm kỵ, ta thấy trên mạng có người nói, sau khi vật cấm kỵ nhận chủ có thể mang ra thế giới ngoài, số người có được vật cấm kỵ trong số những người du hành chỉ đếm trên đầu ngón tay."
Khánh Trần không nói gì thêm, dù sao bây giờ hắn đã có ba cái vật cấm kỵ, nếu muốn so sánh với những người khác, thì có lẽ hơi không công bằng với những người đó.....
"Ngươi phải nhớ, khi Trương Thừa Trạch gọi điện cho ngươi thì nhất định phải giả vờ như không biết cái gì cả, những chuyện hắn gặp phải, những người du hành bên cạnh hắn gặp phải, đều do Băng Nhãn làm, không liên quan đến ngươi.”
Khánh Trần nói:
"Ngươi chỉ cần bảo vệ là được, nhưng nâng giá lên thành 3 triệu một tuần. Nếu hắn đồng ý, sẽ có xe tới đón các ngươi."
"Ừ. “Lưu Đức Trụ vội vàng gật đầu:
"Ông chủ, nếu hắn không đồng ý với cái giá đó thì phải làm sao?"
"Băng Nhãn sẽ khiến hắn phải đồng ý."
Khánh Trần thầm thở dài, hắn thề từ trước đên nay, thật sự chỉ muốn làm ăn đàng hoàng.
…
"Tiểu Ngưu, ngươi và Trương Thiên Chân đã sẵn sàng chưa?”
Khánh Trần hỏi trước khi đi:
"Ta đang nói đến chuyện gia nhập Hằng Xã, ngươi nên nhớ rằng nếu đã gia nhập thì không thể rút lui, nếu một ngày nào đó ngươi muốn rời khỏi, Bạch Trú sẽ không cho phép những người không kiên định tồn tại trong tổ chức."
Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân quay sang nhìn nhau:
"Ông chủ, chúng ta đã sẵn sàng."
"Ừ, ngày mai các ngươi đến Hằng Xã đi, ta đã nói chuyện với bên đó rồi, các ngươi sẽ bắt đầu từ chức vị thấp nhất.”
Khánh Trần nói:
"Về chuyện leo lên đến chức vị nào còn tùy thuộc vào các ngươi."
Khánh Trần rời khỏi đó, nếu hắn muốn hợp tác với Trương Thừa Trạch thì đầu tiên phải tìm được hắn đã.
Nhưng hắn không định đến khu thứ bốn ngay, mà về nhà ở cao ốc Lạc Thần trước.
Hắn cắm chiếc USB mang về từ thế giới ngoài vào ổ cắm trong nhà, sau đó chờ số liệu này tải lên.
Vài giây sau, Nhất cảm thán:
"Oa, thế giới ngoài chơi vui nha."
Khánh Trần:
"....Chẳng qua ngươi chưa thấy thế giới đó bao giờ nên mới cảm thấy mới cảm thấy thú vị thôi, đợi đến khi ngươi chơi chán sẽ không thấy nó thú vị chút nào nữa."
"Không đâu.”
Nhất nói:
"Ta đã sống đủ lâu để học được cách giải trí cho bản thân rồi."
Nguyên nhân Khánh Trần về đây trước vì muốn tải lên số liệu của Nhất ở thế giới ngoài , chỉ khi hắn làm như vậy thì Nhất ở thế giới trong mới có thể biết có chuyện gì đã xảy ra ở thế giới ngoài.
Hắn hỏi:
"Ngươi có thể giúp ta tìm Trương Thừa Trạch ngay bây giờ không?"
Nhất nghĩ một lúc rồi nói:
"Được, nhưng ngươi có thể giúp ta đi gặp một người ở thế giới ngoài không...."
Khánh Trần nhướn mày:
"Ta đã dặn ngươi không được đi làm chuyện xấu mà, ngươi đừng có mơ ta sẽ đi làm chuyện này!"
"À, nếu ngươi muốn tìm Trương Thừa Trạch ngay bây giờ thì ta có thể thay một điều kiện khác, ngươi có thể chuyển 100.000 tệ ở thế giới ngoài coi như tiền thù lao, ta không có tiền tiêu ở bên đó...."
Khánh Trần trợn trừng mắt:
"Sao ngươi không đi cướp đi!"
....
Trương Thừa Trạch tò mò nhìn xung quanh.
Đây chính là nơi những người du hành gọi là thế giới trong sao.
Hắn quan sát xung quanh, bây giờ hắn đang ở trong một căn phòng nhỏ, hơn mười người nằm ngổn ngang chen chúc ngủ trên mặt đất.
Khung cảnh này khiến Trương Thừa Trạch rất bối rối: Mình đang ở chỗ nào vậy?
Hắn đã tìm hiểu rất nhiều thông tin trước khi đến thế giới trong, trong đó có ba điểm quan trọng nhất.
Điểm thứ nhất, người ở thế giới trong rất căm ghét người du hành, có rất ít tổ chức cho phép sự tồn tại của người du hành.
Cho nên sau khi đến thế giới trong, nhất định không được làm lộ thân phận người du hành của mình.